Chàng Rể Phế Vật

Chương 539: Đánh Chặn






Mấy trăm thuộc hạ của nhà họ Lê đã hạ quyết tâm giết chết Trần Xuân Độ...!Vô số tia lửa đạn bắn phá điên cuồng nhắm thẳng vào đầu Trần Xuân Độ! Nhưng...!cốt lõi của cuộc sát hại này...!là Trần Xuân Độ! Không, là Long Vương!
Bóng dáng anh đột kích bất ngờ trong đám đông...!những nơi đi qua...!mang theo một chuỗi máu đỏ tươi khủng khiếp! Bóng dáng từng nhóm người ngã xuống...!trên mặt đất...!máu tươi nhuộm đỏ cả cổng nhà!
“Phịch!” Trần Xuân Độ tung cú đấm, đánh bay tên thuộc hạ cuối cùng của nhà họ Lê… Xương lồng ngực của tên thuộc hạ nhà họ Lê nứt toác, trực tiếp gục xuống, máu tươi tóe ra!
Cảnh tượng đẫm máu và tang thương! Mấy trăm thuộc hạ của nhà họ Lê...!tất cả đều ngã trong vũng máu!
Gậy ông đập lưng ông! Mấy chục giây trước...!bọn họ định giết Trần Xuân Độ...!Mấy chục giây sau...!tất cả bọn họ đều ngã trong vũng máu...!không một người nào còn có thể đứng dậy! Mấy trăm thuộc hạ của nhà họ Lê...!tất cả đều bị tàn phế!
Long Vương đứng cao ngạo và thờ ơ trong vũng máu...!Hai tay anh nhuốm đầy máu đỏ tươi...!Đó là máu của kẻ địch! Máu đỏ tươi đang theo lòng bàn tay từ từ nhỏ xuống...! Một nỗi kinh hoàng ghê gớm!
Anh chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt của nhà họ Lê...
"Ta là Long Vương, vua của Long Hồn! Mau gọi Lê Thần Vũ cút ra đây! Bằng không, san bằng nhà họ Lê!" Giọng nói của Long Vương mang theo nội lực hùng hậu chấn động, phảng phất sát khí giết chóc kinh hoàng! Truyền khắp bầu trời! Không ngừng vang vọng trong không trung!
Bên trong nhà họ Lê, Lê Hạo khiếp sợ ngước nhìn bầu trời...!Giọng nói hùng hậu, mạnh mẽ vừa rồi...!ông ta nghe rõ mồn một vào tai! Vua của Long Hồn...!Long Vương?

Vẻ mặt Lê Hạo ngạc nhiên nghi ngờ...!Long Vương này, rốt cuộc là ai?
Sắc mặt Lê Hạo xanh mét, nghiêm nghị nói: "Bằng mọi giá, ngăn cản người này lại cho tôi!"
Bên ngoài nhà họ Lê, Trần Xuân Độ dưới lớp mặt nạ răng nanh, lạnh lùng và bình tĩnh dị thường.

Hai tay anh nhuốm máu tươi!
“Vèo…!” Đột nhiên, một tia lửa đạn chợt bắn về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ vung một tay, cứ như vậy bước từng bước tiến về phía trước...!Long Nha bắn ra!
“Lách cách!” Long Nha chợt búng ra tia lửa, đột nhiên tấn công bất ngờ về phía vị trí của tay súng bắn tỉa kia!
“Phụt!” Long Nha lập tức xuyên qua đầu tay súng bắn tỉa.

Sau đó, nhẹ nhàng bay ngược trở về tay Trần Xuân Độ!
“Vèo vèo vèo!” Vô số tia lửa đạn bắn tỉa dập dồn tới! Vô cùng kinh khủng! Cố gắng ngăn chặn và đánh giết Trần Xuân Độ bên ngoài ngôi nhà!
Trước mặt Trần Xuân Độ, u linh nở rộ! Long Nha hóa thành vô số tia chớp, đập tan tất cả tia lửa đạn khủng bố!
Trần Xuân Độ cứ như vậy bước từng bước về phía trước! Anh đi thẳng đến trước cửa nhà họ Lê...!sau đó...!đá mạnh một cước!
“Rầm…!” Một tiếng vang lớn! Hai cánh cổng sắt bao bọc bởi lớp đồng đỏ nặng trịch của nhà họ Lê...!bị đá văng! Tiếng vang to lớn vang vọng khắp sân nhà, hết sức chấn động!

Trong căn phòng bí mật đặc biệt trong nhà, Lê Hạo cầm điện thoại, vẻ mặt đột nhiên kinh hãi, khủng hoảng!
Long Hồn…? Thế lực siêu cấp quốc tế ở nước ngoài? Long Vương!
Con ngươi của ông cụ Lê cũng trở nên hoàn toàn hoảng sợ! Nhà họ Lê của ông ta...!từ khi nào...!lại chọc phải nhân vật kinh khủng như vậy?
Đây...!thật giống như một đòn cảnh tỉnh...!đánh cho cả nhà họ Lê hoàn toàn không kịp đề phòng!

Nước C là nơi cấm lính đánh thuê...! Sự xuất hiện đột ngột của một tên lính đánh thuê khiến cho cả nhà họ Lê hoàn toàn hỗn loạn! Không kịp chuẩn bị trước! Không ai có thể nghĩ đến...!trên lãnh thổ nước C này...!đường đường là Yên Kinh lại có một tồn tại đáng sợ như vậy đánh giết tới cửa.
"Nhà họ Lê xin tiếp viện! Tiếp viện khẩn cấp!" Lê Hạo hét gấp gáp trong điện thoại, mang vẻ vô cùng sốt ruột!
Cúp điện thoại, Lê Hạo lo lắng hét lớn: "Mau mời hai vị hào kiệt nhà họ Dương! Đánh chặn kẻ địch!"
Trước cổng chính, Trần Xuân Độ bước từng bước vào trong sân nhà!
Vô số thuộc hạ của nhà họ Lê ở bên trong lập tức xông ra và lao tới đầy hung hãn...!cố gắng ngăn cản Trần Xuân Độ! Nhưng dưới lớp mặt nạ, Trần Xuân Độ như hóa thân thành ác ma, bộc lộ kỹ thuật di chuyển nhanh như chớp, những nơi đi đến...!máu tươi bắn tung tóe!
Anh giẫm từng bước lên vết máu cùng thân thể không lành lặng của kẻ địch, chậm rãi nghiền nát bên dưới!
Giờ phút này, anh như trở lại chiến trường địa ngục! Xác chất như núi, biển máu giết chóc ngút trời… Mặt nạ răng nanh như chứng nhân của ác ma, máu là cuộc tàn sát của Long Vương… cuối cùng anh cũng xuất hiện trở lại thế giới!
Nhịp bước chân anh vô cùng bình tĩnh và vững vàng, mỗi bước đi...!đều tựa như mang theo ý định giết người vô hạn và kinh khủng! Thân thể của vô số thuộc hạ của nhà họ Lê không ngừng nằm xuống...!Không một ai...!là đối thủ của anh! Anh như nhảy vọt lên không trung, thân thể chợt chuyển động, như bước vào cõi không người!
Nhà họ Lê ở Yên Kinh...!ngôi nhà siêu quyền lực này...!trước mặt anh...!giống như một lâu đài điêu khắc bằng cát...!không chịu nổi một đòn tấn công! Mặc sức san bằng, không ai có thể ngăn nổi!
“Vèo!” Đột nhiên! Tiếng vũ khí ác liệt vô đối cắt qua khoảng không trong không khí!
Ngân long bay lượn bất ngờ tấn công tới, giống như mười ngàn con rồng đang gầm thét!
Dưới lớp mặt nạ Long Vương, con ngươi của Trần Xuân Độ đột nhiên đông cứng lại! Thân pháp bùng nổ, xông lên đột ngột!
“Keng…!” Long Nha nhanh chóng vút qua không khí...!oanh tạc dữ dội với Ngân long mang theo ánh sáng lạnh lẽo đáng sợ kia! Không khí dao động dữ dội!
Ngân long dần dần xuất hiện trong không trung – đó là một cây thương dài màu bạc!
Một thanh niên khôi ngô, lạnh lùng, tay cầm thương đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh lẽo khóa chặt vào người Trần Xuân Độ!
“Nhị lang, Dương Trường Không của nhà họ Dương!” Thanh niên tự báo tên và biệt hiệu, rồi giơ thương chỉ thẳng vào Trần Xuân Độ!
Dưới lớp mặt nạ Long Vương, ánh mắt Trần Xuân Độ hơi đông lại.
"Họ Dương? Lại là người nhà họ Dương..." Giọng nói của Trần Xuân Độ lộ vẻ thâm thúy và lạnh lùng.
"Một ngàn năm trước, nhà họ Dương thời Bắc Tống nổi danh khắp thiên hạ, lừng lẫy xưa nay...!Chỉ là tôi không ngờ, con cháu nhà họ Dương hôm nay...!lại tiếp tay cho giặc, không phân biệt đúng sai, thiện ác." Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng mạnh mẽ, giống như một thanh kiếm sắc bén; mang vẻ giễu cợt không gì sánh bằng; khéo léo đâm trúng nội tâm của Dương Trường Không.
Sắc mặt Nhị lang Dương Trường Không trở nên lạnh lùng, tức giận: "Hỗn xược! Thanh danh của nhà họ Dương tao...!sao có thể để cho mày sỉ nhục!" Vừa nói, ngọn thương trực tiếp xuyên qua bầu trời, đâm thẳng về phía Trần Xuân Độ!

“Keng…!” Long Nha đột kích, giao chiến kịch liệt với ngọn thương! Tia lửa văng tung tóe!
Giữa ánh điện và tia lửa...!Bỗng nhiên, lại thêm một con Trường long hiện lên, tập kích xoay tròn giữa không trung! Chấn động cả bầu trời!
Trần Xuân Độ huy động Long Nha trong tay đánh trả kịch liệt!
"Keng keng keng...!" Vũ khí lập tức giao kích liên tục!
Toàn thân Trần Xuân Độ trực tiếp bị sức lực to lớn đẩy lùi về sau mấy chục bước! Trên mặt đất hiện ra từng dấu chân sụp lún, lõm sâu!
Chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặt lạnh như băng đứng trong sân nhà, tay anh ta cầm trường thương đen như mực, ánh sáng đen dày đặc nổi bên trên, đối lập với trường thương của Dương Trường Không, như dàn trận!
“Anh cũng là con cháu của nhà họ Dương?” Dưới lớp mặt nạ Long Vương, ánh mắt Trần Xuân Độ lạnh lẽo, bình tĩnh nhìn người đàn ông với trường thương đen.
Cây thương trong tay người đàn ông rung lên, sát khí nở rộ!
“Đại lang, Dương Nhạn Quá!” Giọng nói của người đàn ông vô cùng lạnh lùng, phảng phất sát khí giết chóc khủng bố!
Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên độ cong thâm thúy: "Thú vị...Dương gia tướng...!Đại lang, Nhị lang đều đến...!Các người cũng muốn ngăn cản tôi sao?"
Ánh mắt Đại lang Dương Nhạn Quá cực kỳ lạnh lẽo, nhìn chòng chọc vào Trần Xuân Độ, như thể muốn nhìn rõ khuôn mặt dưới mặt nạ của anh!
“Nhìn thấy hai chúng tôi ở đây, còn không mau khoanh tay chịu trói?” Giọng nói của Dương Nhạn Quá cực kỳ lạnh lẽo, phảng phất vẻ chất vấn giết chóc từ địa ngục!
Dưới lớp mặt nạ Long Vương, ánh mắt của Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh.
"Khoanh tay chịu trói? Các người có năng lực này sao?" Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh...!đầy giễu cợt.
Không khí hoàn toàn tĩnh lặng, ý định giết người bị đè nén...!.