Chàng Rể Phế Vật

Chương 916




CHƯƠNG 916


Lúc này, ánh mắt đám người nhìn về phía Trần Xuân Độ tràn đầy thương hại và đồng tình… Đó là ánh mắt nhìn người sắp chết… Trong lòng đám người ở đây… Trần Xuân Độ không còn sống được bao lâu nữa… bởi vì anh đã chọc phải Long Thiên Ngao!


Thậm chí một vị thân sĩ thờ phụng cơ đốc giáo còn làm động tác cầu xin thượng đế… Nguyện thượng đế phù hộ, hôm nay không nên thấy máu!


Tại góc phòng tiệc, ánh mắt âm lãnh thâm thúy của Phương Chấn Khải nhìn chằm chằm vào những gì đang diễn ra, khóe miệng thoáng hiện một nụ cười lạnh lẽo tà khí… Đó là niềm vui khi trả được thù.


Cách đó không xa, chủ tịch tập đoàn Phi Dương, Tiết Nghĩa đứng ở đó, trong tay khẽ lắc chiếc cốc chân dài, nhìn tình huống này với vẻ ẩn ý…


Màn tranh cãi giữa Trần Xuân Độ và Long Thiên Ngao đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người ở đây… Thậm chí xung quanh còn liên tục có người xúm lại, tất cả đều hiếu kỳ đứng xem kịch vui…


Nữ thần tổng giám đốc Lê Kim Huyên vốn đang nói chuyện với bạn bè trong giới kinh doanh ở cách đó không xa, nhìn thấy mọi người không ngừng tụ lại một góc… Sắc mặt cũng hiện vẻ kinh ngạc, cô bèn cầm ly rượu tò mò đến gần…


Vừa đến đã nhìn thấy một màn này… Lê Kim Huyên nhất thời ngây ngẩn cả người!


“Dừng tay!” Sắc mặt Lê Kim Huyên trở nên căng thẳng, cô giẫm giày cao gót, trực tiếp muốn tiến lên ngăn cản.


Khóe miệng Long Thiên Ngao hiện lên một nụ cười tà ác: “Không còn kịp rồi! Lê Kim Huyên… con chó của em chọc vào tôi, ngày hôm nay ông đây muốn thay em dạy dỗ nó một chút!”


Lê Kim Huyên đầu tiên là ngơ ngác, sau đó mở miệng giải thích: “Thật ngại quá anh Long này… tôi không nói với anh… tôi đang nói với tài xế của tôi…”


Nghe thấy lời này, sắc mặt của Long Thiên Ngao chợt biến đổi! Đây… m* nó lại bị làm nhục? Anh ta đường đường là cậu chủ của nhà họ Long, vậy mà lại bị làm nhục!


Một đám khách mời cũng mang theo nét mặt kinh ngạc ngơ ngác… Anh nhìn tôi một hồi… Tôi nhìn anh một lát… Đây là tình huống gì? Tất cả mọi người đều cảm thấy bối rối, không phản ứng lại kịp… Lê Kim Huyên nói vậy rốt cuộc là có ý gì?


Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhìn về phía Trần Xuân Độ, từ tốn lên tiếng: “Trần Xuân Độ, dừng tay.”


Trần Xuân Độ chậm rãi thở dài một hơi, nếu nữ thần tổng giám đốc đã nói như vậy, anh còn có thể động thủ sao?


“Hôm nay coi như anh mạng lớn, tạm tha cho anh vậy.” Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh nói.


Sắc mặt Long Thiên Ngao cực độ dữ tợn, giờ khắc này anh ta có cảm giác mất mặt trước nay chưa từng có! Anh ta đường đường là cậu ấm của tập đoàn Long Trạch, một tồn tại hô mưa gọi gió ở toàn bộ Thành phố T này. Ai nhìn thấy anh ta mà không cung kính gọi một tiếng Long gia? Thế mà ngày hôm nay… con m* nó lại bị một tên tài xế nhục nhã trước mặt tất cả mọi người như vậy? Đây quả thực là đang tát đôm đốp vào mặt của anh ta!


Long Thiên Ngao nổi điên, trực tiếp vung bàn tay lớn. “Bốp!” một cái tát mạnh vào mặt của Trần Xuân Độ!


Âm thanh giòn giã vang lên, dường như ngay cả không khí cũng đều yên tĩnh lại!


Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều kinh ngạc… ai cũng cảm thấy một tia kinh hãi! Quả nhiên Long Thiên Ngao động thủ rồi!


Lê Kim Huyên ngây người, chân mày tuyệt mỹ nhíu chặt!


Ở cách đó không xa, Phương Chấn Khải âm lãnh cười cợt… Đó là niềm vui to lớn khi trả được thù! Trần Xuân Độ ơi Trần Xuân Độ… hôm nay mày nhất định sẽ chết!


Trần Xuân Độ chậm rãi nghiêng đầu qua chỗ khác, ánh mắt bình tĩnh lạ thường, bình tĩnh đến mức chấn động!