Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2610




Chương 2610:

Lúc này Hứa Tuyết Kỳ đã không còn dáng vẻ đoan trang, ung dung quý phái như vừa rồi nữa.

Lúc này đây cô ta giống như một mụ đàn bà chanh chua, chỉ muốn trực tiếp giết chết Bùi Nguyên Minh.

Nương theo giọng nói của Hứa Tuyết Kỳ vang lên, mấy người binh vương do Bùi Cửu Thiên phải đến đều cau mày, sau đó đi lên một bước, dùng tốc độ vô cùng nhanh đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Bọn họ có tất cả bốn người, hiện tại bốn người đồng thời đi đến bốn phía quanh Bùi Nguyên Minh.

Bốn người ra tay cùng một lúc, có người muốn khóa hai tay Bùi Nguyên Minh, có người hướng về đầu Bùi Nguyên Minh, còn có người lại chặn đường đi của Bùi Nguyên Minh.

Có thể nói bốn binh vương này phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, lúc ra tay càng là sát phạt vô song.

Một khi thể công thành công, cho dù có là cấp bậc chiến thần cũng phải học máu.

Bốn binh vương phối hợp ăn ý, giống như ba đại ma tăng của nước xiêm.

Bởi vì quanh năm suốt tháng phối hợp với nhau, cho nên có được thực lực cấp bậc chiến thần.

Đám người Châu Tứ Hải nhìn thấy cảnh tượng này, mỗi người đều là sắc mặt trắng bệch, không kìm được nói.

“Xong, xong rồi, đây là anh em nhà họ Trương, thuộc hạ của Bùi thiếu chủ”

“Nghe nói bốn anh em nhà này đều là binh vương xuất ngũ của nước Băng Quốc, thực lực vô cùng đáng sợ, năm đó bọn họ đã đối đầu trực diện với Delta Force của Mỹ mà không thua, giúp nước Băng Quốc giữ vững được nam bắc trong truyền thuyết”

“Người như thế ra tay, ai có thể chống đỡ được chứ?”

“Ở Cảng Thành và Las Vegas này, chỉ sợ chỉ có trợ lý Hồng Hưng, một số phân hội trưởng Long Môn mới có thể địch nổi?”

Đám cậu ẩm hạng hai này biết rõ nội tình của Bùi Cửu Thiên, cũng hiểu rõ sự đáng sợ của bốn anh em nhà này.

Lúc này bọn họ đều mang theo vẻ mặt tuyệt vọng.

Bùi Nguyên Minh bị đánh chết cũng không sao, nhưng vấn đề là một lát nữa Hứa Tuyết Kỳ nổi giận tính sổ, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ bị liên lụy trong đó.

Vừa nghĩ đến đây, đám người Châu Tứ Hải đều là vẻ mặt tuyệt vọng. Lúc này, gương mặt sưng như heo của Tôn Thanh Trúc lại tràn đầy cười lạnh. “Cậu ta chết chắc rồi!”

“Người dám ra tay với cô Hứa, kết cục chỉ có một chữ chết”

Bao gồm đám nam nữ đứng sau lưng Hứa Tuyết Kỳ kia, lúc này đều khoanh tay trước ngực, chờ đợi kết cục của Bùi Nguyên Minh.

Bọn họ đều mang theo dáng vẻ cao cao tại thượng, vênh váo đắc ý, muốn. nhìn thằng cha dám trêu chọc đến giới thượng lưu như bọn họ sau cùng sẽ chết bao nhiêu khó coi.

Chỉ là trong nháy mắt đó, sắc mặt của mọi người đều đột nhiên cứng đờ.

Chỉ thấy Bùi Nguyên Minh hờ hững di chuyển người, ở trong tình huống gần như không có khả năng tránh khỏi sự vây giết của bốn anh em nhà họ Trương, thế mà anh lại vung tay ra. Bốp bốp bốp bốp.

Liên tiếp bốn cái tát vang lên, bốn vị cao thủ cấp bậc binh vương đều bay tứ tung, va vào vách tường bốn xung quanh.

Vách tường bị đánh vỡ thành hình mạng nhện.

Mà đám binh vương kia đều che mặt hộc máu, muốn đứng lên lại một lúc lâu không làm được.

Bịch bịch bịch bịch.

Một lát sau bốn vị binh vương đều rơi xuống mặt đất, cả người run rẩy, hoàn toàn hôn mê.

Nhìn thấy cảnh tượng này, cho dù là Hứa Tuyết Kỳ hay đám người Tôn Thanh Trúc đều sợ ngây người.

Bọn họ còn muốn nhìn tứ đại binh vương làm sao ngược sát Bùi Nguyên Minh.

Nhưng không nghĩ đến ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, cái gọi là binh vương này, ngay cả rắm cũng không bằng.

Tên họ Bùi kia, thế mà lợi hại đến mức độ đó.

Điều này vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người, đó chính là một trong những át chủ bài của Bùi Cửu Thiên.

Đám nam nữ sau lưng Hứa Tuyết Kỳ đều che miệng lùi về sau, vẻ mặt khó coi đến cực hạn.

Vẻ mặt Hứa Tuyết Kỳ dữ tợn, giận không thể phát tiết.

“Lên, tất cả xông lên giết anh ta cho tôi, tôi cũng không tin hai quyền của anh ta có thể địch lại bốn tay”