Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1711




Chương 1711:

Bất cứ người nào cũng không thể tưởng tượng được, tuyệt thế thiên tài như Phong Tư Viễn, một con người kiên cường như vậy, hiện giờ cũng khóc nức nở.

Các đệ tử đều biết rõ, Phong Tư Viễn thích Du Linh, dù sao hai người đã được.

nuôi dạy tại Đông Hoàng giáo từ khi còn…

nhỏ, là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu.

Du Linh cứ chết không rõ ràng.

⁄ có thể chấp nhận:.

Không chỉ có anh ta, các đệ tử của Lệ Í Vương cung trong lòng cũng bắt đầu run SỢ.

Nếu ngay cả Du Linh cũng không thể ƒ ‘ chịu được bốn chiếu, nhưng người khác thì làm sao? Sợ là một chiêu liền chết.

“Sư phụ! Xin cứu sư muội! Cứu sư muội đi!”

Phong Tư Viễn ôm thi thề của Du Linh, khuôn mặt chảy dài nước mắt, quỳ gối kêu ..góc trước mặt Quỷ Thư.

“Cô ta đã chết!” Vẻ mặt Quỷ

“Không! Sư phụ! Cô ấy vẫn có thể cứu chữa! Du Linh vẫn còn cứu được! Cô ấy sẽ không cứ như vậy mà chết!” Phong Tư Viễn cảm xúc đột nhiên kích động.

Khuôn mặt Quỷ Thủ hiện ra vẻ buồn bực, đè giọng rống lên: “Tư Viễn! Anh đối mặt với sự thật đi! Cô ta đã chết! Anh tỉnh táo lại một chút!”

“Sư phụ… .”

Lời này vừa rơi xuống, Phong Tư Viễn nhưbị sét đánh, không thể tin được nhìn Quỷ Thủ.

“Sư phụ! Không được!”

Toàn bộ các đệ tử quỳ trên mặt đất, dập đầu với Quỷ Thủ.

:  k L “Sư phụ! Nếu ngay cả Đại sư tỷ cũng  không phải là đối thủ của người nọ! Để Đại _ [ _ sư huynh đi, cũng không chống đỡ được.

“Không thể đề cho Đại sư huynh đi!”

“Sư phụ!”

Các đệ tử kêu khóc, đầu cầu tình vì Phong Tư Viễn.

Ai cũng không phải là đứa ngốc.

Bọn họ đều nhìn ra tính toán của Quỷ Ông ta muốn hy sinh những đệ tử này, để làm tiêu hao thể lực của ông già kia, – . muốn dùng tính mạng của bọn họ, để giải lyết người kia, đoạt được thần giới Ð nhấn.

Nhưng cũng là phương pháp có hiệu quả nhất ngay lúc này, Dù sao lợi thế của bọn họ, cũng chỉ có Số lượng người!

“Vô liêm sỉ!”

Quỷ Thủ giận tím mặt, chỉ vào đám đệ [- tử này chửi ầm lên: “Đám súc sinh các người! Làm cái gì? Là muốn làm phản hay \o? Tất cả đều đứng lên cho tôi!”

cho tôi!” Quỷ Thủ rống giận.

Nhưng các đệ tử vẫn quỳ trên mặt đất như cũ, không chịu đứng dậy.

Xem ra Phong Tư Viễn có uy vọng rất cao trong cảm nhận của đám đệ tử này.

Lâm Dương tràn đầy ý nghĩ sâu xa nhìn . anh ta một cái.

“Phong Tư Viễn! Anh lập tức cút qua L cho tôi, khiêu chiến người kia, có nghe thấy.

ông?”

Phong Tư Viễn lại giống như người mất L hồn, không đáp lại Quỷ Thủ, chỉ ôm thi thể _] của Du Linh, tê liệt ngồi dưới đất.

Dường như toàn bộ chung quanh, đều không có liên quan đến anh ta…

Trong mắt nhá ta, chỉ có Du Linh…

“Anh.”

chịu xuất chiến, vậy đồi người đi!”

Quỷ Thủ nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với bà ta: “Đồi ai?”

Liễu Thị Phụng vứt ánh mắt nhìn Bàng Lương bên này, bình tĩnh nói: “A Lương, cậu có dám xuất chiến?”

“Hừ, có gì không dám?”

Bàng Lương bước ra.

Hiện trường tiếp tục một trận kêu lên  nhân!