Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1825




Chương 1825:

Người ở đầu dây bên kia khẽ giật mình.

“Cô Vân Thu, cô không sao chứ?”

“Tôi? Tôi… Tôi không sao, tôi không…”

Dương Vân Thu nỉ non nói.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên cô ta nghĩ tới điều gì đó, tiếp tục nghẹn ngào nói: “Tôi không sao, chỉ là đụng phải một vài tên đáng giận thôi… Không có việc gì…”

“Vài tên đáng giận? Cô Vân Thu, cả cái thành phố Nam Xuyên này, có ai dám chọc giận cô sao?” Người nọ tò mò hỏi.

“Sao lại không có? Bây giờ thành phố Nam Xuyên cường giả như mây, có biết bao nhiêu người không nhà nhà họ Dương chúng tôi ra gì! Chỉ là anh không biết mà thôi.”

“Thế sao…”

“Người nọ sỉ nhục chị gái tôi, sỉ nhục nhà họ Dương chúng tôi, tôi rất tức giận, muốn đòi lại công đạo, nhưng thực lực của tôi lại thấp kém, không phải đối thủ của người nọ, đấu không lại người nọ cũng không sao, còn bị người nọ làm nhục một phen, nhà họ Dương bề bộn nhiều việc chuẩn bị cho ngày kén rể, ốc còn không mang nổi mình ốc, không có ai chịu ra mặt vì tôi, lần này bị khinh bỉ, cũng chỉ có thể cắn răng mà nuốt xuống! Haizz…” Dương Vân Thu thở dài nói.

Người hầu ở bên cạnh nghe thế, đã hiểu dụng ý của Dương Vân Thu, vội vàng là nháy mắt với Dương Vân Thu, sợ hãi nhỏ giọng nói: “Cô chủ, cô không thể làm thế được.”

Nhưng Dương Vân Thu lại trừng mắt liếc anh ta một cái: ‘Câm miệng!”

Người hầu rất lo lắng, nhưng lại không thể làm gì khác.

Bên kia đã trầm mặc một lát, đến lúc có người trả lời, lại là một giọng nói hững hờ nam tính.

“Người nọ là ai?” Cả nhà tải app truỵen hola đọc tiếp nhé!

“Anh Quốc Thiên?” Dương Vân Thu kinh ngạc hỏi.

“Chị của em rất nhanh thôi sẽ được gả cho anh! Sau này anh chính là chồng của chị gái em, chuyện của em, chính là chuyện của anh! Nói cho anh biết đi, người nọ là ai?

Trước mang anh đi tìm gã đi!” Người ở đầu dây bên kia nhàn nhạt nói.

Người nhà họ Dương chắc chắn sẽ không ra mặt vì Dương Vân Thu vào lúc này.

Dù sao thì người của nhà họ Dương đều đã bị phái đi ra ngoài giữ ổn định thành phố Nam Xuyên và nghênh đón khách quý.

€oi như là ra mặt giải quyết chuyện này cho Dương Vân Thu, cũng nhất định là thương lượng hòa giải.

Bọn họ cần yên ổn.

Vào lúc này mà nháo chuyện với bất kỳ người nào, đều sẽ chỉ có một cái kết quả.

Khiến thành phố Nam Xuyên náo động.

Mặc dù là một trận rối loạn rất nhỏ, nhưng ảnh hưởng đối với nhà họ Dương cũng là cực kỳ bất lợi.

Phải biết rằng, bây giờ có có không ít kẻ địch của nhà họ Dương đang nhìn chằm chằm, rối loạn chính là tạo cơ hội cho kẻ địch.

Dương Vân Thu hiểu rõ đạo lý này, bởi vậy mặc dù khách sạn bị Lâm Dương giành mất, cô ta cũng đi tìm anh hai nhờ anh ta ra mặt, mà không phải khóc lóc với ba mình, bởi vì cô ta biết báo cáo cũng không có kết quả gì.

Cho nên bây giờ muốn mượn tay nhà họ Bùi để xử lý chuyện này cho mình!

Tắt máy xong, người hầu ở bên cạnh rất sốt ruột.

“Cô chủ, sao cô lại làm như vậy, nếu để ông chủ biết, ông chủ sẽ rất tức giận đấy!”

“Ông chủ tức giận cái gì chứ? Chỉ là mấy †ên tép riu mà thôi! Không tốn bao nhiêu thời gian, không có chuyện gì đâu.” Dương Vân Thu khẽ cười một tiếng, trong mắt cô ta lóe ra lạnh lẽo và độc ác.

“Thế nhưng… Cô chủ…”

“Tóm lại là cậu câm miệng đi, chuyện này không được nói với ba tôi, nếu không tôi sẽ cắt lưỡi của cậu!”

Dương Vân Thu hung ác trợn mắt lườm anh ta, đứng dậy bỏ đi, lúc đi còn nhìn lại cái hộp đặt trên bàn, mặt lại tái mét, hoảng sợ.

Nhưng cô ta lại nghĩ tới cái gì.

“Đi, mang cái hộp đưa cho anh hai của tôi, sau đó nói hết mọi chuyện cho anh ấy biết luôn!”

“Dạ… Cô chủ…

Gã ta thở dài, bất đắc dĩ gật đầu.

Ra khỏi nhà hàng, Dương Vân Thu định lái xe về nhà.