Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1004: Cáo già ra tay




Sau khi Triệu Hùng ra khỏi“Tập đoàn Y Hổ” trở lại xe thì anh gọi điện thoại cho Tần Quyên, nói: “Tần Quyên, con cáo già Đường Tân Khải kia có tin tức không?”

“Còn chưa có,tôiđang chờ tin tức.”

“Ừ! Nhớ kỹ có tin nói cho tôi biếttrước tiên.”

“Đã biết, cậu chủ!”

Sau khi cúp điện thoại, Triệu Hùng mới vừa lái đi ra ngoài chưa được 5km, điện thoại đã rung lên. Thấy là Tần Quyêngọi điện thoại, anh vội nhận máy.

“Cậu chủ, con cáo già Đường Tân Khải này đã đồng ýra tay vớitập đoàn Tam Giao.”Tần Quyênbáo cáo vớiTriệu Hùng.

Triệu Hùng hỏi: “Ông ta còn nói gì không?”

“Ông ta nói chỉ biết ra tay vào hôm nay, bảo chúng ta mỏi mắt mong chờ!”

“Làm khá lắm! Sau khi ông ta, có thể an ủi ông ta một chút, nói sắp tới sẽ sắp xếp cho ông ta thấy ông chủ đứng phía sau.”

“Đã biết, cậu chủ!”

Sau khi nói chuyệnđiện thoại với Tần Quyênxong, Triệu Hùng lái xe quay về chỗ ở của Tống Y Sa.

Thấy Triệu Hùng đã trở về, Trần Văn Sơnlập tức nghênh đón.

“Cậu chủ, hôm nay cậu trở về sớm!”Trần Văn Sơn cảm thấy ngoài ý muốn nói.

“Buổi sáng đi tảo mộ vớichị Sa bị tấn công.”Triệu Hùng nói.

Trần Văn Sơn nhíu mày một cái hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”

Thế là, Triệu Hùngkể lại chuyện đã xảy ra choTrần Văn Sơn.

Sau khiTrần Văn Sơn nghe xong, nói với Triệu Hùng: “Cậu chủ, vậy cậu dự địnhtiến hànhngả bài vớitập đoàn Tam Giao?”

“Bây giờ còn chưa được! Còn kém một vòngsau cùng. Hiện nay, trong tay chúng tanắm giữ cổ phầntập đoàn Tam Giao, số lượng cổ phần còn chưa đủ. Cổ phần tập đoàn Tam Giao đều tập trung trong tay ba anh emnhà họ Đồng. Đồng Thư Đinh biến thànhliệt não, Đồng Hải Đinh là mộtngười làm việc trầm ổn, không dễ dàng đối phó. Mục tiêu chỉ có thể rơi vàotrên người củaĐồng Hiểu Tam.”

“Vậy cậu có kế sách gì không?”Trần Văn Sơn hỏi.

“Chị Sa nói chị ấy có biện pháp có thể đối phó Đồng Hiểu Tam.”

“Chị Sa có biện pháp? Biện pháp gì?”

“Tâm tình chị ấy không tốt, tôi không có hỏi!”

Triệu Hùng móc thuốc lá ra, đưa cho Trần Văn Sơn một điếu. Hai người đốt thuốc sau đó vừa hút thuốc, vừa nói chuyện đến.

“Văn Sơn, về phần người phụ nữ kia còn không chịu thừa nhận làcon cáo giàĐường Tân Khải kia sai cô ta giết Nhiếp Hổà?”Triệu Hùng hỏi.

“Ừ, một mực không chịu khai. Hiện tại cô ta mang thai, cũng không thể dùng thủ đoạn nào với cô ta cả.”Trần Văn Sơn nói.

Triệu Hùng nghe vậy hơi nhíu mày, chỉ cần Lâu Như Mỹ không mở`miệng chỉ chứng Đường Tân Khải, như vậy con cáo già này sẽ vẫn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.

“Tập đoàn Tam Giao” sắp bị diệt tới nơi, kế tiếp nên đối phó “Tập đoàn Đường Sư” củacon cáo già này rồi. Không hạ được người phụ nữLâu Như Mỹ này thì chuyện sẽ khá rắc rối.

Sau khi hút thuốc xong, trong miệngTriệu Hùng nhai kẹo cao su, đi tớicăn phòng giam giữ Lâu Như Mỹ.

Hà Ngọc Kỳđều giận điên lên với người phụ nữLâu Như Mỹ này, nhưngTriệu Hùng nghiêm lệnh cấm cô ấytiến hành dùng cách xử phạt về thể xác cùng đánh đập vớiLâu Như Mỹ.

“Anh đã về rồi! Người phụ nữ này mạnh miệng, còn không chịu khai.”Hà Ngọc Kỳdẩu cái miệng nhỏ, thở phì phò nói.

“Ngọc Kỳ, cô đi ra ngoài trước đi! Tôi nói chuyện với cô ta.”

“Có cái gì mà nói, loại phụ nữ này nên dùng thủ đoạn mạnh với cô ta. Cho cô ta chút mặt mũi, cô ta căn bản không đểchúng ta vào mắt.”

“Cô đi ra ngoài trước!”Triệu Hùngnhấn mạnh.

Hà Ngọc KỳlườmLâu Như Mỹ, tức giận đến xoay người phẩy tay áo bỏ đi.

Triệu Hùng nhìn Lâu Như Mỹ, thấy bụng dưới cô ta hơi nhô lên, lên tiếng hỏi: “Mấy tháng?”

“Chưa đến ba tháng!”Lâu Như Mỹtrả lời câuTriệu Hùnghỏi.

Gần dây, chỉmỗi lầnTriệu Hùng tiến vào là cùng cô ta tâm bình khí hòa nói chuyện. Cho nên, ấn tượng của Lâu Như MỹvớiTriệu Hùngđã thay đổi.

Lâu Như Mỹ nói với Triệu Hùng: “Các người không cần phí sức, tôi sẽ không khai. Chuyện này không liên quan đếnĐường Tân Khải, là tôi mua được Tưởng Nhân đểanh tabắn chết Nhiếp Hổ.”

Triệu Hùng từ trong túi áo lấy ra thuốc lá, đang chuẩn bị đốt. Lúc thoáng nhìn cái bụng hơi nhô lên của Lâu Như Mỹ, thì lại bỏ thuốc lá vào.

Hành động nhỏ này rơi vàotrong mắt củaLâu Như Mỹ.

Lâu Như Mỹlạnh giọng nói vớiTriệu Hùng: “Anh hút đi! Không cần ở chỗ này giả bộ làm người tốt.”

Triệu Hùng cười cười nói: “Cho tới bây giờ tôi chưa từng nói mình là người tốt, nhưng tuyệt sẽ không bỏ qua bất kỳ một ai thương tổn bạn bè của tôi.”

“Một sinh viên mới tốt nghiệp đại học như cô, vốnchính là tiền đồ tốt đẹp. Nhưng cô lại lựa chọn làm người đàn bà củaĐường Tân Khải. Về chuyện này, tôi không phán xét cô cái gì. Dù sao, mỗi người đều có cách sống cuộc sống của mình.”

“Nhưng cô không nênphạm tội thay Đường Tân Khải! Tuổi thanh xuân tươi đẹp của cô sẽ bởi vậy mà chôn vùi. Bây giờ cô mang thai đứa nhỏ, dù được tạm hoãn thi hành án, nhưng cuối cùng khó thoát chế tài củaluật pháp. Cô đã nghĩ đến bố mẹ mình chưa? Nghĩ tới bọn họ nỗ lực tất cả cho cô chưa? Mà cô báo đáp cho bọn họ cái gì?”

Vẻ mặtLâu Như Mỹ khinhthường, lạnh giọng nói với Triệu Hùng: “Không cần phải ở nơi này giả nhân giả nghĩa dạy dỗtôi. Tôi chỉ biết là, thế giới này không có tiền thì chẳng làm được cái gì cả. Tôi theo Đường Tân Khải không giả, nhưng tôi dùngtiềnông ta cho tôi, chobố mẹtôi vào biệt thự ở, mua xe sang cho bọn họ, để cho bọn họ được sống thể diện. Người khác ước ao bố mẹtôi còn không kịp, anh lại còn phải nói cái này với tôi?”

Triệu Hùng lắc đầu nói: “Tất cả hư vinh chẳng qua là cảnh tượng huyền ảo mà thôi. Thời gian đẹp nhất của con gái cũng chỉ từ 20-30 tuổi. Cô cho làsau khi cô qua tuổi40, Đường Tân Khảisẽ còn thích cô? Còn có thể yêu cô?”

Lâu Như Mỹ trả lời lại một cách mỉa mai: “Lúc tôi đến 40 tuổi, Đường Tân Khải đã sớm xuống mồ nằm rồi. Ông ta thíchtôi là khuôn mặt đẹp, tôithích chính là gia sản của ông ta mà thôi, theo như nhu cầu. Hôm nay, tôi mang thai đứa con củaĐường Tân Khải, càng mẹ quý nhờ con. Cho dùtôi bị luật pháp chế tài, chí ít con tôi có thể kế thừa tất cả củaĐường Tân Khải. Cho nên, anh muốn tôi thừa nhận là Đường Tân Khải sai tôi làm như vậy, tôi khuyên anh nên quên đi!”

Nghe xong Lâu Như Mỹ nói, Triệu Hùng trầm mặc.

Mỗi người đều có cách sống mình thích, Triệu Hùng không phán xét cái gì với Lâu Như Mỹ. Chẳng qua là cảm thấy, một sinh viên đại học mới ra trường như cô ta đã có loại tư tưởng này, thực khiến người ta cảm thấy đáng sợ.

Triệu Hùng đứng dậy nói: “Tôi đã phân phó phòng bếp làm thêm dinh dưỡng cho bữa ăn của cô, cô ở đây không cần lo lắng sẽ ảnh thưởng đến dinh dưỡng của đứa bé, tôi sẽ chờđến ngày cô nói ra sự thật.” Nói xong, anhrời khỏi căn phòng củaLâu Như Mỹ.

Tập đoàn Tam Giao!

Đồng Hiểu Tam vội vã đi vào phòng làm việc củaĐồng Hải Đinh.

Trong phòng làm việc, Đồng Hải Đinhđang trao đổi gì đó với Triệu Hằng.

Thấy Đồng Hiểu Tam không gõ cửa đã vội vã xông vào, Đồng Hải Đinh nhíu mày nói: “Chú ba, sao chú càng ngày càng không có quy củ?”

“Anh cả! Cậu Triệu Hằng, những người chúng ta mời đã thất thủ.”Đồng Hiểu Tam hốt hoảng báo cáo.

Sau khi Triệu Hằng nghe xong, bưng lên ly trà trước mặt uống một ngụm trà, hỏiĐồng Hiểu Tam: “Những người đó đều sắp xếp xong rồi chứ?”

“Ừ! Sắp xếp xong.”Đồng Hiểu Tam gật đầu nói.

Đồng Hải Đinhvội hỏi Triệu Hằng: “Cậu Triệu Hằng, vậy chúng tôi nên làm gìbây giờ?”