Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1010: Ông chạm vào điểm mấu chốt của tôi




Sau hơn hai mươi phút, Đồng Hiểu Tam cầmcổ phần “tập đoàn Tam Giao”mà ông ta nắm giữ trở về.

Tiền Tứ Gia thusách quyền cổ đông củaĐồng Hiểu Tam, cho Đồng Hiểu Tammượn3500 tỷ.

Đồng Hiểu Tamlạnh giọng nói vớiHà Cảnh: “Cậu nhóc, cậu chuẩn bị đủtiền chưa?”

“Yên tâm, đủ cho ôngthắngđến hừng đông!”

“Vậy là tốt rồi, tiếp tục tới!”Đồng Hiểu Tam vội vã nói.

Ngay đầu ván thứ tư, Hà Cảnh đã bị Đồng Hiểu Tam cho thua rồi. Sau đó, đến lúc ông ta thắng, lại liên tục 3 ván, thoáng cái thắng về không ít.

Điều này làm cho lòng tin của Đồng Hiểu Tam tăng nhiều, cho là mình bắt đầu đổi vận rồi. Nhưng đến lượtCao Băngchia bài, thoáng cái thắng 9 ván liền. Đáng giận hơn là vậy mà hai ván“13 yêu”, bốn ván“Cùng một màu!”.

Đánh tới bốn giờ sáng, Đồng Hiểu Tamđã thua sạch sẽ số tiền 3500 tỷ mới thế chấp cổ phần công ty mượn về.

Lúc lại tiếp tụcvay tiềnTiền Tứ Gia, Tiền Tứ Gia lấy lý doĐồng Hiểu Tam không có thế chấp để từ chối cho mượn tiền.

“Ông Ba, sòng bạc có quy củ của sòng bạc! Nếu như, trước bốn giờ chiều nay, ông không thể cầm tiền đến chuộc cổ phần công ty, tôi có thể có quyền xử lýquyền cổ đôngnày của ông.”

Đồng Hiểu Tam hừ một tiếng, nổi giận đùng đùng xoay người rời đi.

Hôm nay vận may thật là quá chán! Tuy rằng, chỉ có một mìnhCao Băngthắng tiền, nhưng Tiền Tứ Gia cùng Hà Cảnh cũng không thua nhiều như ông ta.

Đồng Hiểu Tamcó1700 tỷ, cùng với mượnTiền Tứ Gia tới 7000 tỷ, tổng cộng lại thua tới 8700 tỷ.

8700 tỷ!

Từ giờ đến trước bốn giờ chiều, ông ta đi đâu nhi kiếm ra nhiều tiềnnhư vậy để đổi cổ phần công ty thế chấp về.

Chuyện này lại không thể nói với Đồng Hải Đinh, bây giờ phải làm sao bây giờ?

Trở lại nơi ở, Đồng Hiểu Tam ôm 5 - 6 bình rượu, uống say mèm.

Khoảng mười giờ sáng, Đồng Hải Đinh đang làm việc nhìn cổ phiếu công ty có xu thế giảm xuống. Thấy hai ngày này cổ phần công ty lần thứ hai giảm xuống 10%, cái này không khỏi khiến ông ta có chút lo nghĩ.

Càng làm choĐồng Hải Đinh cảm thấy bất an là hôm nay Triệu Hằng không tới công ty. Nếu như “Tập đoàn Khải Thời” thật sự rút đầu tư với “tập đoàn Tam Giao”bọn họ, như vậy công ty có thể sẽ gặp phảisố phận phá sản.

Đồng Hải Đinh gọi thư ký, hỏithư ký: “Ông ba tới chưa?”

“Còn chưa tới!”Thư ký trả lời.

Đồng Hải Đinh nghe vậy, không khỏi nhíu mày.

Đã mười giờ sáng, sao em ba còn không có một chút động tĩnh nào.

“Đi ra ngoài làm việc đi! Nếu như ông ba tới, nhớ kỹ bảo ông ta tới gặp tôi.”Đồng Hải Đinhdặnthư ký.

Thư ký lên tiếng sau đó xoay người đi ra ngoài.

Sau khithư ký rời đi, Đồng Hải Đinh cầm điện thoại di động lên bấm số củaĐồng Hiểu Tam.

Điện thoại reo mấy tiếng, Đồng Hiểu Tam mới mơ mơ màng màng nhận.

Tối hôm quasau khi thua tiền, tâm tình ông ta không tốt, lúc trở lại uống không ít rượu.

“Alo! Anh cả.”Đồng Hiểu Tam mơ mơ màng màng đáp.

“Chú ba, sao còn chưa tới công ty?”Đồng Hải Đinh hỏi.

Tối hôm qua, ông ta chơi mạt chược tới hơn bốn giờ sáng.

Đồng Hiểu Tam còn chưatỉnh ngủ, vừa nghe Đồng Hải Đinh đặt câu hỏi, liếc mắt nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường, không nghĩ tới đã 10h20’ sáng.

Ông ta sợ đến hết cả buồn ngủ, giải thích vớiĐồng Hải Đinh: “Anh cả, tối hôm qua em cùng bạn bè uống hơi nhiều nên ngủ quên.”

“Chú mau tới công ty, tôi tìm chú có việc!”

“Chuyện gì?”Đồng Hiểu Tam hỏi.

“Chú tới công ty lại nói!”

Đồng Hiểu Tam“Vâng!”một tiếng, lập tức đi ngay.

Sau khi cúp điện thoại, ông ta bắt đầu mặc quần áo, rửa mặt! Chỉ chưa tới mười phút đã thở hổn hển chạy đến công ty.

Sau khi đến phòng làm việc củaĐồng Hải Đinh, Đồng Hiểu Tamvội hỏi: “Anh cả, xảy ra chuyện gì?”

Đồng Hải Đinh nhíu mày nói: “Giá cổ phiếu lại hạ. Hiện nay, việc làm ăn buôn bán bên ngoài bịcon cáo giàĐường Tân Khải kia chặn rồi, mấy tòa nhà chúng ta đầu tư còn ở vàogiai đoạn đợi khai thác. Việc làm ăn giải trí lại đình trệkinh tế. Chú đi tìm Triệu Hằng nói một chút, hỏi tập đoàn Khải Thời của anh ta còn dư lại 800 tỷ, lúc nào có thể rót đến tập đoàn chúng ta. Tôi lo lắng Triệu Hằng sẽ không ủng hộ tập đoànchúng tanữa.”

Nghe xong Đồng Hải Đinh nói, Đồng Hiểu Tam ý thức đượctính nghiêm trọng của chuyện này, lên tiếng nói: “Anh cả, cậu Triệu Hằngkiađang ở đâu?”

“Tôi cũng không biết, gọi điện thoại cũng không có nhận, chú đi khách sạn anh ta ở xem một chút. Nghìn vạn làmđừng chống đối cậu Triệu Hằng, nếu như mất đi sựủng hộ củatập đoàn Khải Thời với chúng ta, chúng tasẽ sụp đổ.”

“Đã biết, em đi luôn đây!”

Đồng Hiểu Tam mới vừa đi tới cửa lại bị Đồng Hải Đinh lên tiếng gọi lại.

“Chú ba, chú nói vớicậu Triệu Hằng, chúng tatạm hoãntrả thùtập đoàn Bước Tiến củaKhưu Sơn Cao trước, ưu tiên đối phó tập đoàn Y Hổ! Nếu không tôi lo lắng Triệu Hằng sẽ không ủng hộ chúng ta.”

“Hiểu!”

Đồng Hiểu Tam lên tiếng, xoay người đi ra ngoài.

Đồng Hải Đinh đốt một điếu xì gà từ trên ghế đứng lên đi đến cửa sổ trong phòng làm việc.

Ông ta không mục đích đến cửa sổ, trong ánh mắt lộ ra hàn mang, tự nhủ nói: “Chú hai, mối thù của chú, tôi nhất định sẽ báo cho chú! Tôi sẽ giẫm mấy đứa láo toétKhưu Sơn Cao, Tống Y Sa cùng Đường Tân Khải ở dưới chân!”

“Khách sạn Quân Hoàng!”

Đồng Hiểu Tam vội vã chạy tới “Khách sạn Quân Hoàng”, lại bị người của khách sạn báo cho biết, người ở tại phòng tổng thống 1808 mới đi chưa đến nửa tiếng.

LàmĐồng Hiểu Tamvội chính là ông ta chợt nhớ trước bốn giờ chiều phải chuẩn bị đủ tiền đi chuộc cổ phần trong tayTiền Tứ Gia.

Nhưng bây giờ đã là buổi trưa, đi đâu thoáng cái chuẩn bị nhiều tiền như vậy được. Hơn nữa, Đồng Hải Đinhcòn bảo ông ta đi tìm Triệu Hằng.

Nếu như Triệu Hằng đại biểu “Tập đoàn Khải Thời” thật sự rút đầu tư với“tập đoàn Tam Giao”, như vậy công ty sẽ có khả năng phá sản.

Tất cả rơi vào đường cùng, Đồng Hiểu Tam chỉ có thể ngồi ở trong xe, không ngừng màgọi điện thoại cho Triệu Hằng.

Lúc này, Triệu Hằng đang ngồi ở một nhà quán cà phê uống cà phê vớiTriệu Hùng.

Điện thoại di động của anh ta đã để chế độ im lặng. Cho nên, mới không chú ý tới Đồng Hải Đinhgọi điện thoại.

“Anh Hùng, chuyệnĐồng Thư Đinh có phải là anh làm không?” Triệu Hằng nhìn chằm chằm Triệu Hùng hỏi.

Triệu Hùng cười cười, nhẹ nhàng khuấy cà phê trong ly, hỏi ngược lại: “Dựa vào cái gì cậu nói là tôi làm?”

“Chuyện này liên lụy đến lợi thế của mọi người, nhưngngư ông đắc lợi lại là tập đoàn Y Hổvàtập đoàn Hắc Quyêncác người. Hiện nay, ông chủ phía sau tập đoàn Hắc Quyên không rõ, bọn họ cũng không trực tiếp trộn lẫn vào dòng nước đục này. Có thể nói, Đồng Thư Đinh cùng đàn emtênLôi Đức kia củaĐường Tân Khải song song gặp chuyện không may,người thắng lớn nhất chính là các người.” Triệu Hằng dừng một chút nói: “Nhưngtôi một vẫn không nghĩ ra. Tại saoLôi Đức phải tìm đến Đồng Thư Đinh, đi phong lưu khoái hoạt với cô vợ nhỏ của Khưu Sơn Cao. Đồng Thư Đinh luôn luôn làm việc cẩn thận, theo lý thuyết sẽ không phạm sai lầm cấp thấp này!”

Sau khi Triệu Hùng nghe Triệu Hằng phân tích thì gật đầu nói: “Phân tích rất đúng! Nhưng mà đây cũng chỉ là phân tích mà thôi, bởi vì không có căn cứ chính xác. Trái lại có một việc, tôi muốn hỏi cậu một chút.”

“Chuyện gì?” Triệu Hằng hỏi.

Triệu Hùng nhìn chằm chằm Triệu Hằng lạnh giọng hỏi: “Lúc Tống Y Saở nghĩa trang, bị sát thủ ám sát, những sát thủ này là cậu tìm tới à? Tôi đã từ trong miệng sát thủ hỏi ra là ba anh em nhà họ Đồng sai khiến. Nhưng tên sát thủ kia là sát thủ quốc tế, bọn họ trong thời gian ngắn, căn bản không tiếp xúc được với nhân vật như vậy. Trừ là cậu ra, tôi nghĩ không ra ai khác?”

Triệu Hằng gật đầu thừa nhận: “Không sai! Là tôi thay ba anh em nhà họ Đồng tìm sát thủ.”

Vừa dứt lời, chợt nghe “Bốp!” một tiếng, Triệu Hùng tát một vào lên trên mặt của Triệu Hằng. Tức giận nói: “Cậu có thể chơi bất kỳ thủ đoạn gì với tôi, nhưng duy nhất không thể đụng vào Tống Y Sa. Triệu hằng, cậu chạm vào điểm mấu chốt của tôi.”