Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 518: Cạnh tranh Kim Giang Y




Hồ Dân nghe thấy đối phương kêu lên gần hai trăm tỷ! Về sau, ông chỉ tăng giá lên ba tỷ rưỡi.

Người phụ nữ không có ra giá, Dương Hưng ra giá kêu lên 220 tỷ.

Triệu Hùng nghe vậy, không khỏi nhíu mày, không nghĩ tới Dương Hưng cũng tới đánh vào một cước.

Lại nghe Kim Trung kêu lên: “230 tỷ.”

Dương Hưng lần nữa ra giá: “250 tỷ.”

Hồ Dân ra giá: “260 tỷ.”

Ông không dám ra giá khoảng cách quá lớn, hai cây sâm rừng này, bị đập tới 260 tỷ, kỳ thật đã vượt qua giá trị thị trường.

Có được sâm về tay, đã sớm cao hứng không khép lại được miệng.

Dương Hưng lần nữa ra giá nói: “300 tỷ.”

Kim Trung nghe vậy khóa chặt lên lông mày, không nghĩ tới Dương Hưng cũng ra tay can thiệp vào. Không đợi Kim Trung báo giá, người phụ nữ thần bí, lại lần nữa lên tiếng báo giá nói: “400 tỷ.”

“500 tỷ!” Dương Hưng lần nữa báo giá nói.

“1000 tỷ!”

Trong lúc Dương Hưng báo giá ra 1000 tỷ! Giá cả lúc này cũng khiến toàn trường không khỏi một trận xôn xao.

Tập đoàn Hoài An! Không hổ là tài đại khí thô, hai cây sâm rừng vậy mà báo giá đến tận 1000 tỷ.

Đây chỉ là hai cây sâm năm trăm năm, nếu là cây sâm ngàn năm thì còn đến mức nào.

Hồ Dân đang chuẩn bị báo giá lần nữa, lại bị Triệu Hùng cho một ánh mắt ngăn lại.

Dự tính của anh là 700 tỷ, cái giá 1000 tỷ này, cao hơn nhiều dự đoán của Triệu Hùng. Anh không muốn vì hai cây sâm này mà lãng phí đi 1000 tỷ.

Coi như đạt được hai cây sâm này, chỉ có thể đối với bệnh tình của anh có ích lợi, căn bản trị không được tận gốc. Lại nói, anh đã bỏ ra gần 300 tỷ, mua lại Lạc Ca Hành của Trương Hùng! Nếu không dừng lại, chỉ sợ sẽ táng gia bại sản.

Triệu Hùng sau khi chia cắt tài sản nhà họ Triệu, nghiêm ngặt tới nói, tài sản của anh đã độc lập. Cũng mang ý nghĩa, tiêu đến mỗi một phân tiền, đều là tiền của bản thân anh.

Anh cũng không phải chênh lệch cái 1000 tỷ này, chỉ là người làm ăn muốn đem tiền tiêu trên lưỡi đao. Cái giá 1000 tỷ thật sự là quá cao! Triệu Hùng chỉ là không rõ, Dương Hưng bỏ ra hẳn 1000 tỷ mua hai cây sâm này về làm cái gì?

Thứ này ngoại trừ đưa đến bổ dưỡng cho thân thể, cũng không cái giá trị nào khác!

Dương Hưng báo ra 1000 tỷ! Sau cái giá này, tất nhiên cả đám người cho rằng sẽ không có ai xen vào làm gì nữa.

Liền nghe được bên trong phòng khách quý, lần nữa truyền ra âm thanh: “1200 tỷ!”

Kim Trung vốn là muốn lấy giúp Triệu Hùng, thấy anh không để Hồ Dân tiếp tục báo giá, cũng không hành động tiếp nữa.

Kim Trung là một người làm ăn, đương nhiên hiểu được suy tính, biết giá trị thị trường thực tế của hai cây sâm này cũng chỉ có 63 tỷ mà thôi. Hiện tại đã bị gọi đập tới 1200 tỷ, ròng rã cao hơn giá cả thị trường mười mấy lần.

Lần này Dương Hưng không có kêu giá nữa, cuối cùng bị người ở phòng khách quý thần bí kia, lấy 1200 tỷ đập tới hai cây sâm rừng này.

Nếu như, Triệu Hùng không có lấy đại tác phẩm Lạc Ca Hành của Trương Hùng thì anh sẽ kêu giá một lần nữa. Cho nên, anh ngược lại không quan tâm hai cây sâm mấy trăm nămnày. Cùng lắm thì, để Hồ Dân đi đến Trường Bạch một chút, thu mua nhiều sâm rừng một chút còn hơn.

Những món đồ đấu giá khác, bị từng người từng người thu mua về trong tay. Có giá trị mấy tỷ, mấy chục tỷ, cũng lên đến cả nghìn tỷ.

Lý Diệu Linh nói đến ba món khuyên tai bảo thạch, bị Dương Hưng lấy 150 triệu đập đến tay.

Đến thời điểm trưng lên vật đấu giá cuối cùng, tất cả mọi người cùng nín thở!

Lần hội đấu giá này sở dĩ đến nhiều người như vậy, chính là nghe nói phòng đấu giá Nghiễm Nguyên sẽ trưng bày một vật vô cùng quý giá, cầu mà không được.

Lại nghe được người giới thiệu hứng khởi nói: “Tôi tin tưởng mọi người đều đang mong đợi vật đấu giá cuối cùng này. Tôi nhắc lại lần nữa, giá cả cuối cùng của vật đấu giá này, lợi ích của phòng đấu giá Nghiễm Nguyên chúng tôi đoạt được, cùng với ý của chủ nhân trước của nó, sẽ đem tất cả số tiền đó quyên góp hết cho cơ quan từ thiện. Cho nên, giá của vật phẩm này là lòng yêu thương không có giá! Hy vọng các vị quý khách, khẳng khái giúp tiền, vì xã hội dâng lên tình yêu nhân ái của mình.”

“Vật đấu giá cuối cùng của chúng tôi, là Kim Giang Y

Chỉ thấy trên màn hình lớn, xuất hiện một bộ Kim Tằm Ti làm áo lót.

Lý Diệu Linh lập tức bị nhan sắc mỹ lệ của Kim Tằm Ti hấp dẫn đến thật sâu, chế tác của Kim Giang Y này tuyệt đối có thể xưng là tinh mỹ.

Lại nghe người giới thiệu nói: “Cái Kim Giang Y này, là một món bảo bối phòng thân, không sợ nước lửa, càng không sợ đao thương, trọng lượng chỉ là 1,5 cân. Trải qua sự giám định của các chuyên gia, món bảo bối này bảo vật của thời Đường. Giá cả thị trường lại càng không cần nhiều lời. Chủ nhân trước của nó, ở nước ngoài mua nó với giá 175 tỷ. Cho nên, giá khởi điểm chỉ là 175 tỷ, mỗi lần ra giá chênh lệch khoảng ba tỷ, lấy người trả giá cuối cùng làm chuẩn! Phía dưới, xon mời các vị quý khách kêu giá.”

Liền nghe có người trực tiếp kêu 350 tỷ!

Triệu Hùng liền biết sẽ phát sinh tình huống điên cuồng như vậy, anh vốn cho rằng hai nghìn tỷ là có thể kết thúc. Bây giờ xem ra, 3.5 nghìn tỷ có thể kết thúc hay không cũng là một ẩn số.

Anh nhỏ giọng nói với Hồ Dân: “Trong khoảng hai nghìn tỷ thì có thể kêu giá, còn nếu bên ngoài thì thôi.” Cho nên, trong khoảng hai nghìn tỷ, Hồ Dân cùng người ta kêu giá, làm đến quên cả trời đất!

Sau khi cao hơn 2000 tỷ, rốt cuộc Hồ Dân cũng không có kêu giá nữa.

Lúc giá đến 3.5 nghìn tỷ, cũng chỉ còn năm người đang tiếp tục kêu giá.

Năm người này, một cái là hội trưởng thương hội tỉnh thành Tào Hoằng Hòa, một người là Dương Hưng, một người là Kim Trung, một người đến từ Hà Nội Trương Tử An, một người còn lại là người phụ nữ thần bí trong phòng khách quý.

Trương Tử An ngàn dặm xa xôi đến tỉnh thành, chính là vì cái Kim Giang Y này. Chỉ là, dự tính của anh ta là 7000 tỷ.

Tiền của ai cũng không phải là gió lớn thổi tới đến!

7000 nghìn tỷ cũng không phải một số lượng nhỏ, xem như sinh ra ở hào môn thì đây cũng không thể lãng phí.

Mấy người này đều có gia tài bạc triệu, không ai phục ai, nhưng trong lòng đều có điểm mấu chốt.

Mặc dù Kim Giang Y là kiện đồ tốt, nhưng nếu dùng nhiều tiền mua lại, ảnh thưởng vận hành đến công ty thật sự không tốt.

Giá cả qua 12 lần ra giá, Tào Hoằng Hòa dẫn đầu thua trận.

Giá cả qua 15 lần, Dương Hưng đình chỉ kêu giá.

Cuối cùng chỉ còn lại Kim Trung, Trương Tử An cùng người phụ nữ thần bí kia.

Ba người ai cũng không có nhường cho ai, đối với Kim Giang Y là nhất định phải có được!

Sau 15 lần ra giá, ba người tăng giá cũng không tiếp tục là 3,5 tỷ nữa, mà là 35 tỷ một lần.

Sau 18 lần, Kim Trung thối lui ra khỏi cuộc cạnh tranh.

Anh không nghĩ tới, cạnh tranh sẽ kịch liệt như vậy. Một món năm đồ vật ngàn vạn, bị xào đến mức này, quả thực không dám tưởng tượng.

Trương Tử An ôm một tia hy vọng cuối cùng. Nhưng đối phương căn bản cũng không có ý tứ dừng tay.

Thật sự là kỳ quái!

Trước khi Trương Tử An đây, đã chuẩn bị tốt tư tưởng. Trong tay anh ta có một bảng danh sách kẻ có tiền, theo lý thuyết cũng không có bỏ sót ai được!

Trương Tử An trực tiếp kêu giá 6500 tỷ!

Anh ta nghĩ đối phương đã ngả bài. Cho nên, nghĩ trên khí thế vượt trên đối phương.

Đây là một loại cạnh tranh đến thời điểm cuối cùng, muốn để đối phương nghĩ lầm mình không luống cuống, sẽ tiếp tục đấu nữa.

“7000 tỷ!” Đối phương nâng lên một ngụm giá, gọi vào 7000 nghìn tỷ.

7000 tỷ vừa ra khỏi miệng, toàn trường xôn xao!

“Trời ạ! 7000 tỷ mua Kim Giang Y?”

“Cái người phụ nữ thần bí kia, rốt cuộc là người như thế nào?”