Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1403




Chương 1403

Nhưng Lan Nhược Lâm lại sảng khoái đồng ý chăm sóc Trình Kiêu, nghĩ thôi cũng thấy xấu hổi Trên sân khấu, ông Hướng trò chuyện đôi câu với Trình Kiêu sau đó hai người cùng nhau đi ra hậu trường.

Triệu Thư Hào tiếp tục chủ trì buổi sáp nhập, dường như đã quên nhóm Trần Cảnh Vượng.

Nếu Triệu Thư Hào nói thêm gì đó thì có lẽ để giữ thể diện, Trần Cảnh Vượng sẽ tự rời khỏi giải trí WMY ngay.

Nhưng dường như Triệu Thư Hào đã hoàn toàn quên ông ta, kiểu phớt lờ này khiến Trần Cảnh Vượng cảm thấy cực kỳ nhục nhã.

Đường đường là ông lớn của giải trí WMY, cũng là nhân vật lớn hàng đầu trong giới giải trí, đi đến đâu cũng có vô số ngôi sao có tên tuổi xu ninh.

Hơn nữa hôm nay ông ta còn là một trong những nhân vật chính của buổi sáp nhập, thế mà bây giờ lại hoàn toàn bị mọi người phớt lờ.

Nhưng ông ta lại không thể nổi nóng, bởi hai ông chủ mới của ông ta là Trình Kiêu và Triệu Thư Hào còn không nói sẽ làm gì ông ta, nếu ông ta đột nhiên nổi đoá thì lại thành vô cớ.

Do đó buổi sáp nhập tiếp tục, Trần Cảnh Vượng và Trương Kính Phát là ông chủ của tập đoàn giải trí WMY sẽ lên sân khấu phát biểu theo trình tự chương trình.

Cả quá trình, Trần Cảnh Vượng cảm thấy mình giống như con khỉ nhảy lên nhảy xuống trong sở thú, những người phía dưới đều là khách tới xem.

Sự thật đúng là như vậy, đắc tội ông chủ của tập đoàn giải trí Hoa Á, nhóm Trần Cảnh Vượng và Lâm Hiểu Lộ đã bị mọi người đang có mặt đưa vào danh sách đen.

Một lúc sau, Trình Kiêu ra khỏi hậu trường, trở lại chỗ ngồi của mình.

Y Linh, Trương Tư Tổ, Lan Nhược Lâm và Trần Thần đều nhìn anh với vẻ không mấy thân thiện.

“Ông chủ Trình giấu kỹ thật đấy!” Lan Nhược Lâm nhìn thẳng Trình Kiêu với ánh mắt quyến rũ.

Trên mặt nhóm Trần Thần cũng có ý trách móc.

Trình Kiêu mỉm cười bảo: “Nếu tôi nói ra thân phận của mình thì mọi người có tin không?”

Mấy người không nói nữa, nếu Trình Kiêu thật sự chủ động nói mình là ông chủ đăng sau tập đoàn giải trí Hoa Á thì có lẽ sẽ bị họ coi là kẻ thần kinh.

Mấy người phía Lâm Hiểu Lộ, Võ Thi Hàm và Triệu Tử Kỳ đáng thương nhìn Trình Kiêu.

Sau một hồi đắn đo, cuối cùng họ vẫn đến xin lỗi Trình Kiêu.

“Cậu Trình, chúng tôi có mắt không tròng, đắc tội cậu, cầu xin cậu tha thứ!”

Đôi mắt của các cô gái long lanh như sắp nhỏ ra nước.

Đặc biệt là Võ Thi Hàm, hoa khôi học viện điện ảnh và truyền hình Võ Dương, ánh mắt ấy như đang nói: Chỉ cần cậu chịu tha thứ cho tôi thì cậu muốn làm gì tôi cũng đồng ý.

Trình Kiêu căn bản không thèm nhìn mấy người này, vẫn là Y Linh không đành lòng, lạnh nhạt nói ra: “Được rồi, mấy người đi đi, Trình Kiêu sẽ không chấp nhặt với mấy người!”

Mấy người không tin lời của Y Linh lắm, Trình Kiêu đành phải lạnh lùng lườm bọn họ: “Còn không đi.”

Lúc này mấy người mới lộ vẻ vui sướng, như được đại xá: “Cảm ơn ngài Trình, cảm ơn ngài Trình!”

Đặng Gia Luân im lặng ngồi tại chỗ, từ lúc lão Hướng lên bục đến khi Trình Kiêu trở về, anh ta vẫn luôn sầm mặt không nói một lời.

Lúc này, anh ta đột nhiên đứng dậy, cười gắn đi đến bên cạnh Trình Kiêu.

“Nhóc con, không thể không nói, chiêu này anh chơi đẹp lắm!”

“Nhưng mà tôi cũng chỉ mất chút thể diện mà thôi, nhà họ Đặng ở Tây Hải mới là gốc rễ của tôi, làng giải trí chỉ là vui đùa.”

“Nếu như muốn tôi nhận thua, vậy thì đến nhà họ Đặng tôi, tôi sẽ ở trong nhà chờ anh!”