Chiến Long Vô Song

Chương 534: Không Ai Có Thể Từ Chối




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhà Họ Lý Chúng Tôi!
Ngày hôm sau!
Lý Hoài Bình mang theo một nhóm thuộc hạ từ Bắc Kinh đến Đông Hải thành phố Thượng Châu.

Lý Tàng Phong dẫn đầu một nhóm người của mình đến đón ba mình tại sân bay thành phố Thượng Hàng.

Lý Hoài Bình nhìn thấy khuôn mặt sưng xanh của con trai, biết được là bị Trần Ninh đánh, trong lòng bát giác dâng lên một đợt tức giận.

Năm đó chị nhất quyết gả cho Trần Hùng, sinh ra cái thứ ác ôn, quả nhiên dã chủng không nhằm đi đâu được.

Đây là những lời đánh giá mới nhất từ tận đáy lòng của Lý Hoài Bình về Trần Ninh!
Lý Tàng Phong nhìn thấy ba mình mang theo rất nhiều cường giả của gia tộc đến Thương Hàng, không khỏi kích động hỏi: “Ba, có phải lão thái quân phái người đi thu phục Trần Ninh, báo thù cho con?”
Lý Hoài Bình nghiêm mặt mày, trầm giọng giáo huấn: “Tàng Phong ơi là Tàng Phong, lão thái quân đặt cho con cái tên này, là bởi vì từ nhỏ đã thấy tính tình của con sắc bén, hi vọng con sẽ hội tụ sắc cạnh, hơi thận trọng hướng nội!”
“Không ngờ để con lần này đến Thượng Hàng, thuyết phục Trần Ninh đổi họ thành họ Lý nhà chúng ta, nhưng con đã làm rồi tung vấn đề.”
Mặt Lý Tàng Phong đỏ bừng: “Ba!”
“Tên nhóc Trần Ninh đó cuồng vọng tự đại, hơn nữa còn nham hiểm xảo quyệt.”
“Anh ta một bên mượn danh nghĩa nhà họ Lý chúng ta trần áp nhà họ Trương, một bên lại thà chết chứ không đổi họ, không muốn dựa vào nhà họ Lý chúng ta, còn đánh con như thế này…”

Lý Hoài Bình hừ lạnh: “Đừng bao biện cho sự kém cỏi của mình!”
Lý Tàng Phong tủi thân cúi đầu xuống, nói nhỏ: “Vâng!”
Lý Hoài Bình thản nhiên nói: “Lão thái quân bảo ba đích thân đến nói chuyện với Trần Ninh, bây giờ Trần Ninh đang ở đâu?”
Lý Tàng Phong không chút do dự nói: “Khách sạn Đông Phương Minh Châu!”
“Gần đây tập đoàn Ninh Đại đã đặt trước toàn bộ một tầng của khách sạn Minh Châu.

Nghe nói đang chuẩn bị tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm thuốc điều trị ung thư gan.

Còn mời Đường Nguyên Minh làm khách mời cùng đông đảo người nỏi tiếng để chuẩn bị ra mắt công chúng.”
Lý Hoài Bình nhướng mày: “Thuận theo nhà họ Lý chúng ta thì làm ăn phát đạt, chống đối nhà họ Lý chúng ta đều phải chết.”
“Nếu Trần Ninh bằng lòng đổi họ thành họ Lý, dựa vào nhà họ Lý chúng ta, thì tập đoàn Ninh Đại của cậu ta sẽ phát triển mạnh.

Đồng thời nếu cậu ta từ chối điều điện của chúng ta, thì tập đoàn Ninh Đại của cậu ta sẽ bắt đầu suy tàn.”
Lý Hoài Bình đưa con trai và đông đảo đám thuộc hạ đến thẳng khách sạn Đông Phương Minh Châu.

Khách sạn Đông Phương Minh Châu!
Trần Ninh, Tống Sính Đình, Tần Triều Ca đang chỉ đạo các nhân viên của tập đoàn Ninh Đại thực hiện bố cục cuối cùng của cuộc họp báo.

Ngày mai là ngày diễn ra sự kiện ra mắt sản phẩm của tập đoàn Ninh Đại, sẽ có rất nhiều người nỏi tiếng và khách mời đến ủng hộ sự kiện, cũng sẽ có rất nhiều phóng viên đa phương tiện đến đưa tin.

Tống Sính Đình không cho phép một sự kiện ra mắt sản phẩm quan trọng như vậy có bắt kỳ sơ sót nào.

Mà ngay lúc này!

“Tôi tên Lý Hoài Bình, con trai cả của nhà họ Lý, em trai của mẹ cậu, ba của Lý Tàng Phong, người vừa bị cậu đánh.”
“Cậu có thể gọi tôi là cậu, cũng có.

thể gọi là ông Lý.”
Trần Ninh bình tĩnh nói: “Tôi chỉ quan tâm tại sao ông lại chạy tới đây? Thay mặt con trai ông tìm tôi báo thù?”
Nghe vậy khóe miệng Lý Hoài Bình hơi nhếch lên: “Báo.

thù?”
Lý Hoài Bình quay đầu lại nhìn con trai, ra hiệu: “Tàng Phong, lại đây!”
Lý Tàng Phong đến gần, kinh ngạc hỏi: “Ba, có chuyện gì Ah”

Lý Hoài Bình cười nói: “Cúi tháp đầu xuống một chút!”
Mặc dù Lý Tàng Phong không biết tại sao, nhưng anh ta vẫn làm theo lời chỉ dẫn của ba mình, cúi đầu xuống.

Ngay lúc này!
Lý Hoài Bình lấy tay trái túm áo con trai, tay phải đánh dồn dập vào mặt con trai.

Với vài cú đánh, Lý Hoài Bình đánh con trai chảy cả máu mặt khiến mọi người xung quanh bàng hoàng.

Ngay cả Trần Ninh cũng không khỏi nhíu mày.

Lý Hoài Bình đánh con trai mình đến mức chảy cả máu mặt, sau đó giận dữ hét lên: “Cút ra một bên!”
Mặt Lý Tàng Phong đầy máu, được hai tên thuộc hạ nhà họ Lý giúp đỡ lui xuống.

Lý Hoài Bình lầy khăn tay màu trắng của vệ sĩ lau vết máu vết thương, nhìn chằm chằm Trần Ninh, lãnh đạm nói: “Tôi biết chuyện con trai tôi xúc phạm cậu.

Chuyện này là cho cậu một lời giải thích!”
“Nhưng cậu cần nhớ rõ một điều, con trai của tôi chỉ có thể bị tôi giáo dục, con của nhà họ Lý chúng tôi cũng chỉ có thể bị nhà họ Lý dạy dỗ, không đến lượt cậu trừng phạt bọn nó!”
“Hiểu không?”
Tống Sính Đình và Tần Triều Ca, cũng như các quản lý cấp cao của tập đoàn Ninh Đại, thậm chí cả nhân viên khách sạn xung quanh, đều sợ hãi.

Mặc dù Lý Hoài Bình đã đánh con trai mình, nhưng nó đã gây ra một cú sốc và chắn động mạnh.

Nhất là hai chữ cuối cùng ông ta nói, khiến người nghe run rẩy hết sức lo sợ.

Ngược lại là Trần Ninh, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn hơi nhếch lên, mang theo nụ cười như không có chuyện gì.

Trần Ninh cười nhẹ nói: “Nhà họ Lý các người có thể dạy dỗ tốt người nhà các người, tự nhiên sẽ không có ai dạy dỗ bọn họ.”
“Ông Lý, vào chủ đề chính thôi, nói cho tôi biết mục đích chuyến đi này của ông đi?”
Lý Hoài Bình có chút ngạc nhiên nhìn Trần Ninh, mọi người xung quanh đều bị khí thế và phong cách của ông ta làm cho sửng sốt, nhưng Trần Ninh có vẻ không ăn nhập cái này.

Điều này khiến ông ta không thể không đánh giá cao Trần Ninh.

Nụ cười nhẹ nhàng tao nhã hiện lại trên mặt, ông ta cười nói: “Được rồi, tôi sẽ không khách sáo với cậu nữa, lần này tôi tới đây là muốn truyền đạt ý tứ của lão thái quân nhà họ Lý chúng tôi “Lão thái quân của chúng tôi, tức là bà ngoại của cậu, bà ấy nói cậu nên trân trọng cơ hội hiếm có này, đổi sang họ của mẹ cậu, bỏ họ Trần mà khiến nhà họ Lý chúng tôi hỗ thẹn, như vậy cậu cũng sẽ trở thành một thành viên nhà họ Lý!”
“Nhà họ Lý chúng tôi có thể tùy tiện đưa cho cậu chút tài nguyên, đủ để công ty cậu hưởng thụ vô tận, giúp cậu tiết kiệm 30 năm sức lực.”
Trần Ninh cười lạnh: “Tết như vậy?”

Lý Hoài Bình gật đầu: “Đúng vậy, nhưng đương nhiên là có điều kiện!”
“Gần đây nhà họ Lý chúng tai đã thực hiện một loạt hợp tác với các tù trưởng của bộ lạc Vũ Trang ở châu Phi, bao gồm các mỏ kim cương, phát triển mỏ dâu…”
“Chúng tôi cần đưa một đứa cháu gái đến châu Phi làm con tin.

Chúng tôi muốn con gái cậu Thanh Thanh, làm con tin cho nhà họ Lý chúng tôi.”
Đến châu Phi làm con tin!
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình ngay lập tức thay.

đổi, cô vô thức nắm lấy cánh tay của Trần Ninh run rẩy nói, “Ông xã, chúng ta không thẻ đồng ý với điều kiện của họ.

Chúng ta mắt mấy chục năm sức lực cũng không sao cả, tuyệt đối không thể vì lợi ích trước mắt mà đổi hạnh phúc sinh mệnh của con gái!”
Trần Ninh nắm lấy bàn tay mềm mại của Tống Sính Đình, ra hiệu cho cô đừng lo lắng.

Sau đó, anh quay đầu nhìn Lý Hoài Bình, lãnh đạm nói: “Tôi nói với ông lần cuối cùng, tôi đi không đổi tên ngồi không đổi họ, đời này họ của tôi là Trần tên Ninh.”
“Hơn nữa, con gái tôi là viên ngọc quý trong lòng bàn tay, con cháu nhà họ Lý các người đứng trước mặt con gái tôi chẳng là cái chó má gì cải”
“Nhà họ Lý các người muốn đưa người sang châu Phi làm con tin, trực tiếp chọn từ những đứa trẻ phế vật của nhà họ Lý các người.

Không cần đặt ý đồ lên con gái tôi.”
“Đây là lời cảnh báo cuối cùng của tôi với nhà họ Lý các người!”
Thấy Trần Ninh từ chối, Lý Hoài Bình đứng dậy, chỉnh lại cổ áo, sau đó mỉm cười: “Sấm sét và mưa gió đều là quà tặng, nhà họ Lý chúng tôi đưa cho cậu lợi ích, cậu nhất định phải chấp nhận.

Nhà họ Lý chúng tôi muốn con gái cậu làm con tin, cậu cũng phải đồng ý.”
“Không ai có thể từ chói điều kiện của nhà họ Lý chúng tôi, cậu cũng không thể.”
“Tôi sẽ cho cậu 3 ngày để suy nghĩ về điều này.

Tôi tin sau 3 ngày, cậu sẽ đến cầu xin đổi thành họ Lý nhà chúng tôi, cậu sẽ cầu xin con gái của mình đến châu Phi làm con tin.”
Nói xong, Lý Hoài Bình mang theo con trai và thuộc hạ của mình rời đi..