Chiến Thần Bất Bại

Chương 1088




Chương 1088 Đài Kỳ Lân

Thất trưởng lão nghe vậy liền ngửa mặt lên trời rồi bật cười ha hả.

“Hãy thông báo ra ngoài, những tập đoàn y dược nào muốn mở kênh tiêu thụ trên cả nước, thậm chí muốn tham gia vào thị trường quốc tế, thì tám giờ tối nay đến Thiên Giang Các gặp tôi!”

Thất trưởng lão nói với dáng vẻ đã nắm chắc phần thắng.

“Vâng!”

Hội trưởng Lý vội vàng dặn dò thư ký liên hệ với ông chủ của các tập đoàn y dược đến Thiên Giang Các để gặp mặt Thất trưởng lão!

Đúng lúc này, một tin nóng đang phát trên tivi bất ngờ truyền đến tai hội trưởng Lý và Thất trưởng lão.

Tin tức đó đang nói về tuyên bố của tập đoàn Vy Nhan, chỉ đích danh Thất trưởng lão của Dược Vương Cốc trong vòng hai ngày phải đến tận cửa để dập đầu xin lỗi.

“Phụt!”

Ngụm trà mà Thất trưởng lão vừa uống lập tức phun khỏi miệng, ông ta ném thẳng chén trà về phía chiếc tivi với sắc mặt xanh mét vì tức giận.

Bụp!

Một làn khói đen bốc lên, chiếc tivi đã bị Thất trưởng lão đập vỡ!

Ba người thanh niên đi theo phía sau Thất trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói: “Thất trưởng lão, Khương Vy Nhan này chán sống rồi, cô ta dám ngông cuồng đến vậy! Để chúng tôi đi dạy cho cô ta một bài học!”

Thất trưởng lão quay đầu lại liếc mắt nhìn ba người, thấy sắc mặt Thất trưởng lão có vẻ không tốt, ba người vội vàng lui sang một bên.

“Hừ! Thương trường như chiến trường, có phải trò chơi của trẻ con đâu? Dám bắt tôi dập đầu xin lỗi, chuyện như vậy mà con ranh đó cũng nghĩ ra được!”

Nói xong, ánh mắt Thất trưởng lão nheo lại, trong lòng thầm phát cáu.

Chỉ cần thỏa thuận hợp tác của tập đoàn y dược Mỹ Liên và Dược Vương Cốc được ký kết thì tập đoàn Vy Nhan sẽ hoàn toàn bị cấm vận ở thị trường trong và ngoài nước!

Dùng võ không được thì dùng văn!

Dược Vương Cốc vừa khéo có thể dùng tập đoàn Vy Nhan để tạo dựng uy tín của mình, giết một người răn đe trăm người!

Phía tập đoàn Vy Nhan.

Sau khi tiễn tông chủ Thanh Vân Tông ra về, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan cùng nhau đến trường để đón Na Na rồi lái xe thẳng đến Thiên Giang Các.

Thiên Giang Các mới mở ở Giang Trung chưa đầy nửa năm, nhưng rất nổi tiếng.

Ở Thiên Giang Các không chỉ có các cảnh quan mô phỏng như thật mà còn có các đình đài lầu các, mang đậm nét cổ kính.

Chính giữa đại sảnh tầng một có một bệ đá hình chữ nhật dài sáu mét, rộng chừng năm mét chạm rồng phượng, chốc chốc lại có sương mù phun ra.

Nhìn từ xa tạo cho người ta cảm giác như đang lạc vào chốn thần tiên.

Lên hết bậc cầu thang chính là đài Kỳ Lân – vị trí tốt nhất ở Thiên Giang Các, đủ để có thể ngắm được toàn cảnh của Thiên Giang Các.

Đây cũng là địa điểm ăn uống đẳng cấp nhất ở Thiên Giang Các.

Ngay từ chiều nay, Khương Vy Nhan đã đặt một chỗ trên đài Kỳ Lân.

Sau khi đến quầy lễ tân và xuất trình thông tin đặt trước của mình, một nhân viên phục vụ rất lịch sự đưa gia đình ba người của Khương Vy Nhan đến đài Kỳ Lân.

Trên đài Kỳ Lân, có bốn chiếc ghế dài khoảng ba mét được chạm khắc từ gỗ sưa trông rất lộng lẫy và sang trọng. Bàn ăn bằng đá được bao quanh bởi sương mù, tạo cho người ta cảm giác như đang bước vào thế giới thần tiên.

“Thơm quá…”

Na Na mỉm cười vỗ tay nói.

Trong làn sương mù còn được cho thêm hương liệu tự nhiên, nên có mùi thơm rất dễ chịu.

Một người phụ nữ trẻ mặc Hán phục đang ngồi ở một chỗ cách đài Kỳ Lân không xa, ngón tay cô ta khẽ lướt, đang gảy một khúc cổ tranh.

“Chồng à, anh có cảm giác gì với cây cầu nhỏ và nước chảy không?”

Khương Vy Nhan gạt hết sự buồn chán trước đó, cô ngồi trên một trong những chiếc ghế dài, mỉm cười với Tiêu Chính Văn.

“Em muốn nói về đàn ông làm ruộng còn phụ nữ thì dệt vải sao? Công việc cày cấy của chúng ta cũng có thu hoạch mà nhỉ”.

Tiêu Chính Văn giơ tay chỉ vào phần bụng hơi nhô lên của Khương Vy Nhan.

“Có con nhỏ ở đây mà anh lại đang nói cái gì đấy…”

Vẻ mặt Khương Vy Nhan hơi lúng túng, cô đưa tay đỡ lấy Na Na từ tay Tiêu Chính Văn, để cô bé ngồi lên đùi mình.

Lúc này, khi người phục vụ vừa đưa thực đơn đến thì có tiếng ồn ào truyền đến từ cửa.

Một nhóm rất đông người đang vây quanh một ông lão mặc đồ trắng, ngẩng cao đầu sải từng bước dài đi vào Thiên Giang Các.

“Thất trưởng lão, xin mời vào trong, bây giờ tôi sẽ giúp ông đặt một chỗ tốt nhất ở đây!”

Hội trưởng Lý khom lưng cúi đầu nói.