Chiến Thần Bất Bại

Chương 1449: Xa vời lắm




Suy cho cùng hai người vừa chết đều ở cảnh giới Thiên Thần, tuy chỉ mới đạt tới cảnh giới này, nhưng cũng đủ để trấn áp một vùng ở thế giới bên ngoài!

Nhưng vừa nãy họ lại bị đánh chết bằng một chiêu!

Hơn nữa, trận pháp Thiên Tinh Cửu Diệu đó quả thật xuất thần nhập hóa!

Giây phút đó, ngay cả Hứa Thiên Chí cũng ngơ ngác, thậm chí cụ ta xuất hiện ảo giác trên trời có chín mặt trời, cảm giác cháy rực và nóng bỏng đó rất chân thật!

Nhìn đống thịt nát tươm trên mặt đất, Trương Lăng Phong thở phào nhẹ nhõm, cái mạng nhỏ của hắn cũng giữ được rồi!

Còn Từ Vĩnh Hạo bị đánh hộc máu đã hôn mê bất tỉnh.

Hứa Thiên Chí vội vàng tiến đến kiểm tra vết thương của Từ Vĩnh Hạo, may mắn không bị thương nội tạng, điều dưỡng một hai ngày có thể bình phục.

Hứa Thiên Chí vừa ra lệnh đưa Từ Vĩnh Hạo đi, vừa lạnh lùng nhìn xung quanh, bởi vì ban nãy cụ ta cảm thấy có tới ba luồng khí tức khác nhau!

Nghĩa là ngoài hai người này ra, còn có một người nào đó trốn trong bóng tối, nhưng bởi vì hai người trước mặt bị giết ngay lập tức, người thứ ba này đã trốn lẩn trốn, chưa kịp ra tay.

Rõ ràng là đã bị sức mạnh của Thiên Tinh Cửu Diệu dọa sợ chết khiếp!

Hứa Thiên Chí liếc nhìn Trương Lăng Phong, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, cụ ta đã thấy rõ cảnh tượng Trương Lăng Phong quỳ xuống đất xin tha!

Lẽ nào đây là tia hy vọng tương lai của nhà họ Trương sao?

Sau khi nặng nề thở dài một hơi, Hứa Thiên Chí nói với Trương Lăng Phong: "Cậu chủ Trương, đừng lo lắng, tôi sẽ cử người tới bảo vệ cậu, cậu trở về nghỉ ngơi đi!"

Nói xong, cụ ta liếc nhìn chiếc quần đã ướt sũng của Trương Lăng Phong bằng ánh mắt sâu xa, khuôn mặt già nua không khỏi đỏ ửng.

"Được được được, tiền bối Hứa, vậy làm phiền ông rồi!"

Trương Lăng Phong nói xong, vội vàng quay đầu chạy về phía khách sạn.

Đêm đó, toàn bộ Trần Gia Phố hoàn toàn chấn động.

Hóa ra trong số những người bị giết, ngoài những cao thủ Phi Lục, còn có cao thủ do gia tộc Rhodes - một trong mười gia tộc lớn ở Âu Lục phái tới!

Những người bị giết đều là những người đã đạt được rất nhiều thành tích xuất sắc trong tòa trận pháp của học viện võ thuật, chỉ có điều, vận may của họ kém hơn nhiều so với Trương Lăng Phong và Từ Vĩnh Hạo.

Điều khó hiểu nhất là hai cường giả cảnh giới Thiên Thần vậy mà cũng bị giết chết!

Tất cả mọi người đều thầm đoán thân phận của đối phương, đặc biệt là một số người thuộc thế hệ trước, vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra đó là trận pháp Thiên Tinh Cửu Diệu!

Đây là một trong những độc chiêu sở trường của Hạo Thiên - Sáng Thế Chủ!

Chẳng lẽ Sáng Thế Chủ cũng đang bảo vệ người Hoa Quốc?

Đột nhiên, tất cả các loại suy đoán và tin đồn nổi lên khắp nơi, nhưng Tiêu Chính Văn trở về chỗ ở của mình ngủ một giấc thật ngon như không có chuyện gì xảy ra.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn sử dụng trận pháp Thiên Tinh Cửu Diệu sau khi trở về từ chỗ Hạo Thiên - Sáng Thế Chủ. Nhờ sự hướng dẫn của Sáng Thế Chủ, uy lực của Thiên Tinh Cửu Diệu đã được tăng lên rất nhiều!

Ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng không ngờ rằng mình sẽ giết chết hai cường giả Thiên Thần chỉ bằng một đòn!

Xem ra nguyên khí quả nhiên có sức mạnh hoàn toàn khác xa từ trường!

Nếu so sánh, với sức mạnh nguyên khí dẫn động, chỉ cần thêm chút lực thì nó sẽ mang một sức mạnh hủy diệt tất cả mọi thứ!

Chẳng lẽ cường giả Nhân Vương đều sử dụng nguyên khí?

Tiêu Chính Văn suy nghĩ rồi nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Chính Văn bảo Độ Thiên Chân Nhân đi xem xét tình hình ở xung quanh, nếu có điều gì bất thường thì báo cáo ngay lập tức!

Sau đó, một mình anh đến một quán trà nhỏ của nhà trọ.

Ngay khi Tiêu Chính Văn vừa ngồi xuống, Hứa Thiến lập tức chạy đến kể cho Tiêu Chính Văn những gì đã xảy ra vào đêm hôm qua.

"Anh Tiêu, có thể anh không nhìn ra, hai vị cường giả Thiên Thần đó gần như đồng thời bị chết ngay lập tức!"

Hứa Thiến đến bây giờ nghĩ lại còn rùng mình!

Tiêu Chính Văn chỉ cười mà không nói gì.

Những vị khách trong quán trà cũng đang xôn xao bàn tán về cảnh tượng kinh hoàng đêm qua!

"Tôi nghĩ Hoa Quốc có thể là đã phái những cường giả trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, nếu không, sao hai vị cao thủ Thiên Thần một sao lại có thể bị giết trong giây lát?"

"Hừ, tôi nghĩ chưa hẳn, anh phải biết rằng những người này đang cướp tuyệt kỹ trận pháp trong tòa trận pháp, quốc gia bị cướp có thể ngồi im không quan tâm sao?"

"Hừ, rất có thể là quốc gia bị cướp đã phái cao thủ đi trả thù!"

"Này? Mọi người nói xem, chẳng lẽ là Tiêu Chính Văn của Hoa Quốc? Cậu ta từng đấu với bốn cao thủ Thiên Thần hai sao của Âu Lục!"

"Không thể nào, bây giờ là lúc nào rồi? Tiêu Chính Văn sao dám tùy tiện ra tay chứ!"

Ở trong mắt mọi người, Tiêu Chính Văn bây giờ đang trốn còn không kịp, sao dám tiện để lộ thân phận của mình?

Lúc này, trong phòng khách của nhà họ Hứa, tất cả những người chủ chốt nhà họ Hứa đều đang ngồi lại cùng nhau.

Trong số đó, cũng có một số cao thủ thực lực sắp đột phá lên cảnh giới Thiên Thần, nhưng lúc này mấy chục người tập trung tại phòng khách, ai nấy đều im bặt!

Nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ trắng từ bên ngoài nhanh chân chạy vào, Hứa Thiên Chí vội vàng đứng dậy hỏi: "Có tin tức gì không?"

Người đàn ông chỉ lắc đầu bất lực.

Tất cả những người có khả năng ra tay đều đã điều tra kỹ lưỡng, hoàn toàn không có manh mối nào cả!

"Gia chủ, lẽ nào ngay cả ông mà cũng không có nhìn rõ mặt mũi của người đó sao?"

Người mặc áo trắng cau mày hỏi.

Nhìn rõ ư?

Từ đầu đến cuối, Hứa Thiên Chí còn không biết là ai ra tay thì sao có thể nhìn rõ?

"Người đêm qua nấp trong bóng tối đột nhiên ra tay, tôi thật đáng xấu hổ, thậm chí còn không biết ai đã âm thầm giúp chúng ta!"

Hứa Thiên Chí lắc đầu bất lực.

"Gia chủ, tôi nghĩ người có thể giết chết một cao thủ Thiên Thần một sao trong vài giây rất có thể là một cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ trở về. Ông xem có phải là người mà tiền bối Từ Thiên Thuật cử tới không?"

"Không, nếu tiền bối Từ Thiên Thuật phái người tới, nhất định sẽ thông báo trước cho chúng ta! Cũng tiện cho chúng ta ra nghênh đón trước, sao phải lén lén lút lút như vậy chứ?"

Hứa Thiên Chí nói đến đây thì khẽ xua tay, nói với mọi người: "Quên đi, nếu không điều tra được thì không cần điều tra nữa. Tiếp theo, mọi người phải cẩn thận đề phòng!"

Nhưng Hứa Hân - người ở cùng phòng với Hứa Thiến, lại cau mày nói: "Ông nội, có phải là người bạn mà em Tiểu Thiến dẫn tới không? Tối hôm qua, Hứa Thiến đến tìm ông vì yêu cầu của người bạn đó!"

Nghe vậy, Hứa Thiên Chí lắc đầu nói: "Không thể nào! Sở dĩ Tiêu Chính Văn bảo nó đến tìm ông là sợ vạ lây vào mình!"

"Cậu ta cũng là một cường giả Thiên Thần một sao, cháu cho rằng cậu ta có đủ sức để giết hai cường giả Thiên Thần một sao cùng lúc à? Hơn nữa, ngay cả Trương Lăng Phong cũng bị dọa đái cả ra quần, cậu ta chắc cũng không khá hơn là bao!"

"Chuyện này không cần nhắc lại nữa, lui xuống hết đi!"

Nói xong, Hứa Thiên Chí phất tay áo, xoay người vào trong.

Nếu thật sự là Tiêu Chính Văn ra tay, mà Hứa Thiên Chí lại vẫn khinh thường anh như vậy thì chẳng phải cụ ta đã sống lãng phí hơn trăm năm sao?

Tuyệt đối không thể!

Nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Thiên Chí bừng bừng lửa giận, mọi người trong nhà họ Hứa không dám nói thêm một lời nào, tất cả đều rời khỏi phòng khách.

Lúc này, quán trà đã đông nghịt người.

Xét cho cùng, Trần Gia Phố không phải là một thị trấn lớn, nơi có thể giải trí đều đông như vậy!

Không lâu sau, toàn bộ quán trà đã không còn chỗ.

Vừa lúc đó, một ông lão tóc trắng đẩy cửa bước vào!

Ông lão này cũng là một cường giả Mỹ Lục.

Chỉ nhìn từ khí chất để đánh giá, ít nhất cũng là cường giả Thiên Vương long cấp năm sao, nhưng sau khi cụ ta đi vào, không ai để ý tới cụ ta, cũng không có ai chủ động đứng lên nhường ghế!

Ở đây, sau lưng ai cũng có người chống lưng, không ai chịu nể mặt ai.

Ông lão do dự một lúc rồi mới chuyển ánh mắt sang bàn của Tiêu Chính Văn.

"Ngồi đi!"

Tiêu Chính Văn chỉ vào chỗ trống bên cạnh, bình tĩnh nói.

Ông lão bước tới trước, kéo ghế ngồi xuống, nhìn Tiêu Chính Văn và Hứa Thiến, nở một nụ cười vui vẻ.

Sau đó cụ ta nhìn về phía Tiêu Chính Văn nói: "Xem ra ngay cả mấy người trẻ tuổi như cô cậu cũng rất tò mò về trận chiến tối hôm qua? Chỉ có điều, đối với cô cậu mà nói, trận chiến cấp bậc ấy còn xa vời lắm!"