Chiến Thần Bất Bại

Chương 3088




Chẳng qua là khi người đàn ông áo trắng vừa định bước ra ngoài cung điện, một thân hình già nua đã xuất hiện trước mặt hắn, chặn đường hắn.

 

Nhìn thấy ông lão, người đàn ông áo trắng trước tiên là sững sờ, sau đó trầm giọng nói: “Ông muốn ngăn cản tôi ư?”

 

Ông lão khẽ thở dài một tiếng rồi nói: “Cái chết của Lục Tiểu Thiến, vốn là kiếp số của cô ta, cậu cũng nên hiểu rằng, nhà họ Lục không chỉ có mỗi mình cô ta, tại sao chỉ có duy nhất cô ta được cử đến thế tục chứ?”

 

“Có những chuyện, kết cục đã được định sẵn, hơn nữa, cậu đã biết thân phận của người đã giết cô ta chưa? Tùy tiện xông vào thế tục, cậu cũng chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm đấy!”

 

“Cậu là người xuất sắc trong thế hệ trẻ của Cung Ngọc Khuyết tôi, tôi không hy vọng cậu vì một người phụ nữ mà tự hủy hoại tương lai của mình!”

 

“Tự hủy hoại?”

 

Trên mặt người đàn ông áo trắng nở nụ cười khinh thường.

 

Hắn là thiên tài hiếm có trong Cung Ngọc Khuyết ngàn năm, một tiểu bối nhỏ nhoi, sao có thể làm cho hắn tự hủy hoại tương lai của mình đựơc?

 

“Trưởng lão, chắc ông biết được năng lực của tôi!”

 

Người đàn ông áo trắng cười khẩy nói.

 

“Chính vì thế, tôi càng phải nhắc nhở cậu! Tôi biết, cậu rất được cung chủ và chưởng giáo yêu quý, lại càng được hai người họ đích thân chỉ bảo!”

 

“Thậm chí cung chủ còn đặt tương lai của Cung Ngọc Khuyết lên trên người cậu, nhưng cũng chính vì như thế, cậu càng không thể hành động liều lĩnh!”

 

Ông lão hít một hơi thật sâu, thấp giọng nói.

 

Giờ phút này, ông lão đã hơi hối hận, vào vài chục năm trước, ông ta đã dắt theo người đàn ông áo trắng đến nhà họ Lục để mừng thọ gia chủ nhà họ Lục!

 

Chính trong bữa tiệc lần đó, hắn đã làm quen với Lục Tiểu Thiến, người đẹp như tiên nữ, khiến hắn không thể kiểm soát được.

 

“Trưởng lão, ông nên biết rõ, người tôi muốn giết, nhất định phải chết! Cho dù là cung chủ tự mình đến đây, tôi cũng phải đi!”

 

Người đàn ông áo trắng nói với vẻ kiêu căng.

 

Ông lão nghe vậy, thở dài nói: “Với thực lực hiện giờ của cậu, mặc dù được xưng là người xuất sắc trong thế hệ trẻ ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng cậu cũng nên biết đạo lý người giỏi còn có người giỏi hơn”.

 

Lời nói của ông lão vừa dứt, vô số tia sáng được phóng ra xung quanh người đàn ông áo trắng, vô số đóa sen trắng nâng người hắn bay lên giữa không trung.

 

“Chỉ cần tôi đọc một tiếng, đã có thể chém chết tên điên cuồng kia bằng kiếm! Xin trưởng lão yên tâm!”

 

Nhìn thấy tình cảnh này, ông lão không khỏi hít sâu một hơi nói: “Không ngờ, chỉ mười năm ngắn ngủi, cậu đã tiến bộ đến mức này rồi!”

 

“Ở tuổi hiện tại của cậu, có thể ngộ ra được cảnh giới của chân khí, đúng là không dễ, với phong thái của cậu, thậm chí có thể sánh vai với Hạng Vương năm ấy, cậu cần gì phải…”

“Chính vì vậy, tôi càng phải giết hắn! Nếu không đạo tâm của tôi sẽ bị hủy, sao có thể lên tầng cao hơn!”