Chiến Thần Bất Bại

Chương 3122




 

Khoảng thời gian này Tiêu Chính Văn đã đắc tội với khá nhiều thế lực lớn, chỉ cần các thiên tài ngoài lãnh thổ quay về, e là Tiêu Chính Văn phải đối mặt với sự thanh trừng tàn khốc nhất.

 

Đến lúc đó dù là người thân, bạn bè của anh cũng sẽ bị liên lụy chứ đừng nói bản thân Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này ai còn dám lôi kéo quan hệ với Tiêu Chính Văn chứ?

 

Những gì Trần Nguyệt Nhi làm chính là đâm đầu vào chỗ chết.

 

“Anh Tiêu, có vài người và vài việc không cần để ý đến quá nhiều”.

 

Trần Nguyệt Nhi đi đến chỗ bàn của mấy người Tiêu Chính Văn rồi ngồi xuống, vẻ mặt cực kỳ tự nhiên nói.

 

Trần Nguyệt Nhi là nữ thần của biết bao thế tử, nhưng lúc này cô ta lại rộng lượng ngồi đối diện Tiêu Chính Văn, còn cười nói tự nhiên với anh lập tức thu hút vô số ánh mắt nham hiểm nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao với nhan sắc của Trần Nguyệt Nhi, dù ở thế giới có nhiều người đẹp như ngoài lãnh thổ cũng là cực phẩm trong số cực phẩm.

 

Quan trọng nhất là Trần Nguyệt Nhi không có lai lịch đáng sợ như Hàn Hương Nhi và Hứa Tinh Nhi, chẳng qua chỉ là một đệ tử đích truyền của Thiên Cung Bắc Cực mà thôi.

 

Điều này đã hạ thấp ngưỡng theo đuổi của nhiều vị hoàng tử này.

 

Thế nên hôm nay đến đây đa số đều nghĩ mình mới là người có cơ hội ôm được người đẹp nhất.

 

Lúc này Trần Nguyệt Nhi lại nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

 

Ánh mắt đó của cô ta đã đủ khiến cho đám thế tử ghen tị rồi.

 

Nếu ánh mắt có thể giết người, chắc lúc này Tiêu Chính Văn đã bị ánh mắt của họ làm cho bị thương không hề nhẹ.

 

Dù là Khổng Thiên Tường nãy giờ vẫn không lên tiếng cũng sầm mặt.

 

Ai mà không biết Khổng Thiên Tường vẫn luôn có ý với Trần Nguyệt Nhi, thậm chí có vài lần còn ngỏ ý tỏ tình với Trần Nguyệt Nhi, nhưng Trần Nguyệt Nhi không thích hắn, năm lần bảy lượt giả vờ ngốc nghếch không biết gì.

 

Nếu không phải e ngại thân phận thế tử của nhà họ Khổng, e là Trần Nguyệt Nhi đã nói thẳng ra rồi.

 

“Thế tử Khổng, xem ra người trong lòng của cậu đã có ý với người khác rồi”.

 

Hàn Hương Nhi ngồi xuống đối diện Khổng Thiên Tường, liếc nhìn về phía mấy người Tiêu Chính Văn, ý tứ sâu xa nói.

 

“Hừ!”

 

Khổng Thiên Tường buồn bực hừ một tiếng, đập nhẹ lên bàn nói: “Dù có cho tên họ Tiêu kia một trăm lá gan, hắn cũng không dám động vào một đầu ngón tay của Nguyệt Nhi”.

 

Hầu hết mọi người đều biết rõ tâm ý và tấm lòng của hắn dành cho Trần Nguyệt Nhi, nếu Tiêu Chính Văn tranh giành tình yêu ngay trước mặt hắn thì không chỉ đang sỉ nhục bản thân hắn, mà còn đang xem thường cả nhà họ Khổng.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn có thực lực mạnh thế nào thì cũng chỉ có một mình thôi.

 

Nhưng nhà họ Khổng có căn cơ rất sâu, lai lịch lâu đời, sao có thể là gia tộc mà một mình Tiêu Chính Văn đủ sức đối đầu được chứ?

Huống gì nếu so về thực lực, Tiêu Chính Văn cũng thấp hơn mấy người họ một cảnh giới nhỏ.