Chiến Thần Bất Bại

Chương 3472




Theo ông ta thấy, Tiêu Chính Văn trong thế tục có thiên phú hơn người ra sao đi nữa, cũng không thể nào so sánh được với Khổng Tề Thiên luân hồi năm lần được!

 

Vì vậy, từ khi mới bắt đầu, ông lão đã không coi Tiêu Chính Văn ra gì, trái lại càng chú ý đến mỗi lời nói và mỗi hành động của Khổng Tề Thiên.

 

“Nhưng Tiêu Chính Văn cũng tuyệt đối không dễ đối phó, mối quan hệ giữa anh ta và Hận Thiên ra sao, bây giờ vẫn không thể chắc chắn được, sau lưng có chỗ dựa huyết tộc cũng đã khiến cho người ta kiêng dè rồi!”

 

“Bây giờ, nhà họ Võ lại bước vào phá rối, còn liên kết với Tiêu Chính Văn, đồng thời, Đế Vương Các cũng đang lăm le, lần này sợ rằng Thánh Huyết sẽ không dễ dàng về tay chúng ta như vậy!”

 

Tư Mã Tư khẽ lắc đầu, thở dài nói.

 

“Thế tử lo xa nghĩ rộng, tôi đây bội phục, có điều, thế tử không cần lo, bên phía huyết tộc đương nhiên sẽ có người lo liệu, nhưng giờ phút này, nội bộ Hoa Quốc cũng không nên nổ ra phân tranh nữa!”

 

“Thiên Đạo Minh Ước sắp đặt sân thi đấu lần này ở Vy Hào, trên thực tế là có ý ở báo cho toàn thế giới biết người có năng lực mới lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn”’.

 

“Bất kỳ ai, chỉ cần có thực lực này đều có thể tham gia cướp đoạt!”

 

“Tôi e rằng cứ như thế, sẽ có rất nhiều thế lực và chủng tộc cổ xưa, tới tranh đoạt Thánh Huyết với chúng ta!”

 

“Thân thế của Đế Tuấn, người người đều biết, nhưng tôi đã tìm thấy ghi chép liên quan đến Đế Tuấn trong một bộ sách cổ, người này lại là Thần Vương thời kỳ thượng cổ!”

 

Ông lão nói với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

 

“Thần Vương thời thượng cổ?”, Tư Mã Tư ớn lạnh sống lưng!

 

Thế giới này thật sự có thần ư?

 

Những võ giả như bọn họ, tuy rằng tuổi thọ vô biên, nhưng đều là dùng võ để vào đạo, tuổi thọ cũng kéo dài theo sự tăng lên của cảnh giới.

 

Còn nói đến thần tiên gì đó, toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ cũng không có mấy người tin!

 

Gì mà cuộc chiến phong thần, gì mà Cung Công lật trời, đều là vài lời nói vô căn cứ, đơn giản là làm hoa mỹ hóa chuyện xúc phạm đến người bề trên, tập hợp người lại đoạt quyền mà thôi!

 

Thế gia hoàng tộc như nhà họ Tư Mã, đã quen đến nỗi không thể quen hơn với những trò lừa bịp vặt vãnh này!

 

Cho dù là ba vị đế vương thượng cổ, trong mấy người Chuyên Húc Đế Cốc, cái gọi là lương thiện nhân nhượng, căn bản không tồn tại, nếu như moi hết những chuyện xấu xa trong này ra, thật sự có thể viết được một bộ lịch sử đen tối dày cộm!

 

“Thế tử, quả thật Đế Tuấn là một trong các Thần Vương thượng cổ, chỉ là năm đó bởi vì đại chiến với vùng ngoài vũ trụ, thần giới cũng đổ nát không chịu nổi. Vì vậy, mới bị người của vùng ngoài vũ trụ bày mưu tính kế chống lại, chết thảm ở Côn Luân!”

 

“Thánh Huyết ông ấy để lại, tuy sẽ mở ra di tích Long tộc cho nhân loại, nhưng ông ấy cũng từng thề rằng, chỉ có người cực trung, cực tín, cực nhân, cực nghĩa, mới có được Thánh Huyết của ông ấy, mở ra di tích của Long tộc!”

 

“Cũng chưa từng nói, người này nhất định phải là người Hoa Quốc!”

 

Nghe nói vậy, Tư Mã Tư không khỏi trợn to hai mắt, ngơ ngác nhìn về phía ông lão.

 

Đoạn bí sử này, ngay cả người thừa kế nhà họ Tư Mã như hắn cũng chưa bao giờ nghe!