Chiến Thần Ngày Trở Lại

Chương 104: Giải đặc biệt lãng mạn nhất






Trong căn phòng tổng thống cao cấp, một người nằm trên chiếc giường ba mét sang trọng một mình.

Trần Thái Nhật trằn trọc không ngủ được.

Lý do rất phức tạp.

Chủ yếu là do điều hòa quá nóng...

Sáng sớm, ánh nắng tràn ngập, không khí trong lành.

Trần Thái Nhật lái chiếc Rolls Royce phiên bản dài, làm tài xế cho Vân Vũ Phi và Vân Sở Sở.

Do biểu hiện quá “xuất sắc” ngày hôm qua, Tề Vũ đã được Trần Thái Nhật nhét cho bao lì xì một triệu tệ, để đến trung tâm thương mại mua sắm, ngay cả tư cách làm bóng đèn cũng không có.

Anh lái xe đến công viên giải trí Disneyland nổi danh thế giới.

Bước xuống xe, cơn gió đông lạnh buốt không thể ngăn cản được dòng người đông đúc.

Trần Thái Nhật và Vân Vũ Phi đều mặc một bộ quần áo thể thao ngoài trời bình thường, ba người họ như một gia đình hòa hợp.

Vân Sở Sở đang ôm một con búp bê vịt vàng mà cô bé đã chọn trong cửa hàng đồ chơi ngày hôm đó, khuôn mặt tươi tắn, nở nụ cười rất vui vẻ.

Ngay cổng vào công viên, có rất nhiều người đang xếp hàng.

Ba người không dễ dàng gì mới chen được vào, nhìn quang cảnh của công viên, đột nhiên cảm thấy giá vé cũng đáng.

Chuột Mickey, Vịt Donald, Lâu đài trong mơ, gian hàng Toy Story, Mê cung Alice ở xứ sở mộng mơ,... đều được tái hiện ngoài đời thật.

Trẻ con vô cùng thích những thứ này.

Vân Sở Sở vô cùng vui sướng, chạy vào trong, không ai kéo cô bé lại được.

Lúc này Vân Vũ Phi cũng như đang hồi xuân, trông cô cùng vui vẻ, chụp ảnh với những con thú chuột Mickey đi qua và mua đồ lưu niệm trong phòng trưng bày Công chúa Disney.


Đây chính là giấc mơ công chúa thời thơ ấu mà cô vẫn chưa thể thực hiện được.

Trần Thái Nhật thích thú quan sát, đồng thời chú ý đến vị trí và sự an toàn của hai “đứa trẻ”.

Mặc dù đây là nơi công cộng, nhưng cũng phải tránh việc va chạm.

Sau khi tham quan liên tiếp vài khu vui chơi, hai người đẹp lớn nhỏ vẫn rất thích thú.

Hôm nay là ngày tổ chức sự kiện của công viên giải trí, trong Lâu đài trong mơ rất đông người, vô cùng náo nhiệt.

Nguyên nhân rất đơn giản là rút thăm trúng thưởng!

Quy mô sự kiện rất lớn, chỉ có bảy phần thưởng may mắn.

Bất kỳ vị khách nào hàng tiêu hơn ba trăm tệ trong công viên đều có cơ hội nhận một tấm vé tham gia rút thăm.

Giải thưởng rất phong phú, từ những nhân vật trong truyện cổ tích, đến thẻ thường niên Disneyland thiết thực, cặp sách trẻ em hình câu chuyện cổ tích phiên bản giới hạn... tất cả mọi thứ đều được các bậc phụ huynh ưa chuộng.

Nhưng tất cả những ai bước vào đều bị thu hút bởi giải nhất được đặt giữa gian hàng.

Đó là một đôi giày rất đặc biệt.

Thu hút 100% ánh nhìn, giống hệt như chiếc giày trong truyện cổ tích cô bé Lọ Lem, giày cao gót pha lê tự nhiên Swarovski!

Dưới ánh đèn trong tòa lâu đài trong mơ, đôi giày này như có phép thuật, phản chiếu ánh sáng đầy màu sắc.

Khi mọi người nhìn thấy đôi giày này, họ có thể nghĩ ngay đến câu chuyện lãng mạn đó.

Tình yêu giữa lọ lem và hoàng tử bị người mẹ kế bắt gặp được tái hiện chỉ qua một đôi giày pha lê!

Bên cạnh phần thưởng là một tấm thẻ giới thiệu.

Pha lê cao cấp được chế tác nhân tạo, phiên bản giới hạn trên thế giới chỉ có bảy đôi.

Đã đăng kí bản quyền, tuyệt đối không mô phỏng theo phong cách nào.

Trong lòng cô gái nào không có một câu chuyện lãng mạn về công chúa và hoàng tử chứ?

Trần Thái Nhật không khỏi thán phục những người quản lý của Disneyland, kế hoạch marketing này quả thực rất sáng tạo.

Tất cả những người phụ nữ đi vào, dù là dưới tám tuổi hay trên bốn mươi thì đều nhìn đôi giày này không rời mắt!

Mọi người đều không quan tâm đến việc đôi này này có đẹp vừa hay không.

Vì đây là giấc mơ đẹp nhất của tất cả cô gái thời thơ ấu, một trái tim thiếu nữ lãng mạn chân thành!

May là Sở Sở có hứng thú với bộ đồ ngủ giống vịt Donald hơn.

Nhưng Vân Vũ Phi thì không như vậy, cô hoàn toàn đứng yên bất động.

Trần Thái Nhật cười hỏi: “Sao thế, cô thích à?”

Vân Vũ Phi thậm chí còn không thèm nhìn Trần Thái Nhật mà chăm chú quan sát đôi giày đó, gật đầu như gà mổ thóc.

“Vậy thì đi rút thăm thử đi, nói không chừng cô chính là nữ chủ nhân của đôi giày thủy tinh đó”.

Ba người đến bục rút thưởng xem quy tắc rút thưởng.

Mỗi lần chi ba trăm tệ sẽ được một tấm vé, nhưng cho dù tiêu hơn ba mươi nghìn tệ thì nhiều nhất cũng chỉ được ba lần rút thăm.

Hình thức rút thăm cũng rất phổ biến.

Vòng xoay may mắn!

Một bàn xoay lớn có đường kính hai mét, được dựng ở vị trí để mọi người dễ quan sát nhất.


Cấu trúc của bàn xoay rất giống với một chiếc đồng hồ lớn, chỉ khác là chỉ có một cây kim liên tục hướng lên trên.

Bề mặt bàn xoay được chia thành các khu vực hình rẻ quạt, các mức giải khác nhau được chia thành các khu vực có diện tích khác nhau.

Tóm lại, nếu bạn nhìn toàn bộ diện tích bàn xoay...

Thì các giải năm đã chiếm hơn một nửa diện tích.

Giải tư chiến một phần tư.

Giải ba chiếm một phần sáu.

Giải nhì chiếm một phần mười sáu, diện tích chỉ bằng một que kem.

Còn giải nhất là đôi giày pha lê đó.

Diện tích chỉ… một độ.

Một độ có nghĩa là cả bàn xoay được chia thành 360 độ, mà giải nhất chỉ chiếm một độ, 1/360.

Gần như là không có khả năng trúng.

Nó chỉ bằng chiều rộng của cây kim đồng hồ, vô cùng mỏng manh.

Nhưng điều này cũng có thể hiểu, dù sao đây cũng là giải nhất.

Vân Vũ Phi vô cùng phấn khởi, cả ba người nối đuôi nhau xếp vào hàng dài hàng chục người.

Trước mặt ba người có một đôi nam nữ.

Người đàn ông có vẻ ngoài cao lớn, đeo khuyên tai, đi giày thể thao đắt tiền, dáng vẻ bất cần đời.

Cô gái như sinh viên đại học, trang điểm nhẹ, trông cũng xinh xắn, nói chuyện nhõng nhẽo, không ngừng nũng nịu với người đàn ông, khiến người nhìn tê cả da đầu.

“Anh yêu à, anh nhất định phải giúp người ta lấy được đôi giày thủy tinh kia đấy! Nếu không em sẽ không về nhà một tuần, để anh một mình cô đơn”.

Người đàn ông nghe xong liền véo cằm cô bạn gái.

“Yên tâm đi, anh nhất định sẽ lấy nó cho em, buổi tối em phải thưởng cho anh đấy, nhớ cùng cái đó để chơi vui hơn”.

Cô gái ngại ngùng, đấm nhẹ vào ngực hắn.

Trần Thái Nhật đứng phía sau cảm thấy ghê tởm, nếu hai người này còn nói năng lộ liễu hơn chút nữa thì anh nhất định sẽ xông lên đánh cho một trận.

Yên tâm xếp hàng, chẳng mấy chốc đã đến lượt đôi nam nữ kia.

Người đàn ông rất tự tin, nói với nhân viên.

“Ba lần rút thưởng!” . ngôn tình hay

“Mời anh!”

Người đàn ông đeo khuyên đứng lại bóp tay, chỉ muốn vác cả cái bàn xoay về nhà.

Sau đó hắn dùng lực kéo mạnh bàn xoay.

Bàn xoay xoay tròn từ nhanh đến chậm.

Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, bàn xoay từ từ dừng lại.

“Chúc mừng anh đã trúng giải năm, một chiếc móc khóa Mickey!”

Sắc mặt người đàn ông tối sầm lại!

Khởi đầu chỉ là giải thưởng an ủi, hoàn toàn không mang lại cho hắn bất kỳ sự an ủi nào.

“Thử lại”.


Lại một lần xoay mạnh nữa!

Bàn xoay nhanh chóng chuyển động, hoa văn trên đó biến thành những bông hoa màu sắc rực rỡ, nhìn không rõ màu gì.

Chậm dần lại, cuối cùng mũi kim chỉ vào giải thưởng có diện tích rộng.

“Chúc mừng anh trúng giải năm, một chiếc móc chìa khóa Vịt Donald!”

“Mẹ nó! Sao vào móc chìa khóa mãi vậy! Tôi không tin!”

Lần thứ ba!

Người đàn ông cố gắng hết sức, kéo mạnh bàn xoay.

Bàn xoay xoay rất nhanh, nhìn đến hoa cả mắt.

Càng lúc càng chậm, dần dần tiến gần đến vị trí một độ!

“Giải nhất, giải nhất! Dừng! Dừng lại! Mẹ nó... A...”

Tâm trạng của đôi nam nữ giống như chơi tàu lượn siêu tốc, đầu tiên là lên đỉnh cao, sau đó lại rơi xuống đáy thung lũng.

“Chúc mừng anh trúng giải tư, một con rùa bông màu xanh!

Khuôn mặt người đàn ông tối sầm lại.

Con rùa bông màu xanh? Ý nghĩa của thứ này xem ra rất có vấn đề, còn không bằng móc chìa khóa!

Bạn gái của người đàn ông đeo khuyên trợn mắt nhìn anh ta: “Biết ngay là anh không có bản lĩnh mà!”

“Ai bảo thế chứ, lát nữa anh sẽ dẫn e đến nhà hàng Thang Thần Số Một ăn cơm, tiêu năm sáu mươi nghìn tệ cũng không thành vấn đề, anh sẽ bù đắp cho em!”

Câu nói này khiến nhiều người xung quanh nhìn vào phải ghen tị.

Nhà hàng Thang Thần Số Một là nhà hàng không phải ai cũng có thể vào ăn.

Vẻ mặt của cô bạn gái dần vui vẻ trở lại, hai người đứng sang một bên tiếp tục tán tỉnh nhau.

Cuối cùng cũng đến lượt cả nhà Trần Thái Nhật.

“Anh muốn rút mấy lần?”

“Ba lần”.

Trần Thái Nhật đưa tấm phiếu nhỏ cho nhân viên, quay người lại nhìn Vân Vũ Phi và Vân Sở Sở.

Giơ tay lên chỉ vào bàn xoay trước mặt.

“Nói đi, cụ thể là hai người muốn cái nào?”

- -------------------