Chiến Thần Phong Vân

Chương 2637




Chương 2637:

 

“Chỉ cần một mình Satan thôi cũng đã đủ để xử lý Hùng Ưng, anh nói xem tôi chỉ là một người phụ nữ, đối phó cả Satan và người mới tới kia, có thể thắng sao?”

 

“Cái này…”

 

Mặt Sẹo chần chờ.

 

Phượng Hoàng Lửa nói: “Mặt Sẹo, nói thật, tôi còn muốn báo thù cho Hùng Ưng hơn cả anh nữa. Nhưng nếu như tôi đi báo thù, có thể đoán được kết quả là không chết thì cũng bị thương!”

 

“Thậm chí nếu như đánh đến cuối cùng thì Đoàn Hỏa Phượng của tôi có thể sẽ không tồn tại được nữa, thậm chí ngay đến cả đám người các người cũng sẽ không có được miếng đất để cắm dùi”

 

“Tôi không thể trơ mắt ra mà nhìn các anh em đi chịu chết với tôi được… Vì các anh em, tôi chỉ có thể… Hai”

 

“Đương nhiên, nếu như anh thật sự muốn thay Hùng Ưng báo thù, tôi sẽ thành toàn cho anh. Cả hai người chúng ta đi tìm đối phương liều mạng, không cần liên lụy đến các anh em của đoàn Hỏa Phượng, như thế nào?”

 

Mặt Sẹo trên mặt thì cười hì hì như mà trong lòng thì sớm đã chửi ầm lên.

 

Để ông đây đi báo thù cho một người chết, cô rảnh thì hãy đi nằm mơ đi.

 

Anh ta có chút võ công, đi tìm nơi khác để nương tựa không phải là tốt hơn hay sao?

 

Đương nhiên là anh ta cũng không thể trực tiếp biểu đạt ra ý nghĩ của mình.

 

Anh ta làm bộ trầm ngâm một lát, sau đó thở dài nói: “Haiz, mặc dù tôi rất muốn lấy lại công bằng cho anh Hùng Ưng, nhưng có điều tôi vẫn cảm thấy chị Hỏa Phượng nói rất có lý”

 

“Chúng ta là những người còn sống, không thể lại vì một người đã chết mà hoang phí tính mạng, đây không phải là nghĩa khí, mà là hành động lỗ mãng. Tôi tin đây cũng không phải là điều mà anh Hùng Ưng muốn nhìn thấy”

 

“Hơn nữa, nếu như chúng ta động thủ, rất có thể liên lụy đến các anh chị em trong đoàn Hỏa Phượng. Chuyện này đối với bọn họ mà nói là không công bằng.”

 

“Chị Hỏa Phượng, tôi hoàn toàn nghe theo chị.”

 

Hỏa Phượng hài lòng gật đầu: “Ừ, anh có thể hiểu được sự khó khăn của tôi thì quá tốt rồi”

 

“Được, người của anh, tôi đều sẽ thu nhận hết, người của anh và t: t hợp lại, đi xem xem nên sắp xếp cho bọn họ như thế nào đi”

 

Mặt Sẹo nói cám ơn liên tục: “Cảm ơn chị Hỏa Phượng đã thương tình, yên tâm, sau này chúng tôi sế là những người đàn em trung thành đi theo chị Hỏa Phượng, quyết chết không chối từ”

 

Mặt Sẹo quay người rời đi.

 

Phượng Hoàng Lửa thì kêu bốn tên hộ vệ tiến vào.

 

Bốn tên hộ vệ này đều là tâm phúc của Phượng Hoàng Lửa, ngày bình thường chỉ đi thực hiện các loại nhiệm vụ cực kỳ bảo mật cho Phượng Hoàng Lửa.

 

Người đứng đầu, tên là Tào Đại Minh.

 

Bốn tên hộ vệ nhìn vẻ mặt của Phượng Hoàng Lửa mang đầy vẻ u sầu, liền biết bà ta nhất định là đang gặp phải chuyện gì đó phiền toái.

 

Tào Đại Minh mở miệng trước: “Chị Hỏa Phượng, chị đang gặp phải chuyện gì phiền lòng, có thể nói cho bốn người chúng tôi nghe có được không”

 

Phượng Hoàng Lửa nói: Chuyện phiền toái thì đúng là không có, nhưng mà trong lòng của tôi lại tiềm tàng một loại cảm giác không yên.”

 

Tào Đại Minh tò mò hỏi: “Chị Hỏa Phượng, vì sao chị lại cảm thấy không yên?”