Chiến Thần Tu La

Chương 1674




CHƯƠNG 1674

“Nên, chi băng để tên giả mạo thay chúng. !

ta chăm sóc cho ba cháu một thời gian, chúng ta nhân cơ hội nghĩ ra phương án cứu người an toàn trong khoảng thời gian ngắn nhất.” l Nhậm Chỉ Lan hỏi: “Tên giả mạo kia có làm lại Hàn Phi không?”

“Không.” Giang Nghĩa nói: “Năng lực nghiên cứu phát triển của ba cháu là năng lượng hạt nhân cho sự hùng mạnh của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, tên giả mạo kia chắc chắn sẽ không để ba xảy ra chuyện. Nên trong khoảng thời gian này chắc chắn sẽ cố gắng hết sức chăm sóc ba, cộng thêm đơn thuốc và thực đơn mà cháu kê chắc chắn không quá một tuần, ba sẽ có thể khôi phục lại được ba bốn phần. Lúc đó, chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta ra tay cứu người.”

Nói cách khác, thời gian được quyết định vào khoảng một tuần sau.

Bạch Dương hơi cau mày, giơ hai ngón tay lên: “Bây giờ có 2 điều phiền phức nhất.

Thứ nhất, chúng ta không biết địa chỉ cụ thể của thành phố ngầm; thứ hai, sau khi cứu được người, phải đối phó với sự truy sát của tên giả mạo và thậm chí là nhà họ Đàm như thế nào?”

Hai chuyện này quả thật tương đối phiền phức.

Giang Nghĩa không trực tiếp trả lời, mà từ trong hộp thuốc mà anh đang xách, lấy ra một chiếc hộp nhỏ.

Mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc lọ thủy tỉnh trong suốt, từ bình thủy tinh có thể nhìn thấy thứ bên trong giống như con sâu nhộng, hơn nữa bên trong chiếc hộp còn có một bông hoa vô cùng đẹp.

Sâu nhộng phát triển bằng cách hút tinh túy của bông hoa.

“Đây là?” Bạch Dương nhìn mà không biết là cái gì.

“Sâu độc.”

Giang Nghĩa chỉ nói hai từ, đã khiến sắc mặt của Bạch Dương và Nhậm Chỉ Lan thay đổi.

Sâu độc?

Thứ này chỉ nhìn thấy trong tiểu thuyết và phim ảnh, từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy ngoài đời.

Không biết tại sao Giang Nghĩa phải dùng sâu độc.

Nhậm Chỉ Lan hỏi: “Giang Nghĩa, cháu muốn dùng sâu độc để đối phó với tên giả mạo kia hả?”

Giang Nghĩa lắc đầu, giải thích: “Cháu sẽ không dùng sâu độc để hại người, độc thuật này cháu nghiên cứu và học được từ , là loại độc dùng để cứu người.”

“Lúc đầu, Tân Kì tạo ra , từ bỏ quan điểm riêng của từng môn phái, dựa vào nền móng y thuật của nhà họ Tân, tập hợp sở trường của các gia tộc. Sâu độc này cũng được Tân Kỳ viết vào trong sách.”

“Đem sâu độc và y thuật khí châm hợp thể làm một, có thể chữa được một số bệnh khó chữa.”

Bạch Dương và Nhậm Chỉ Lan nghe xong đều nửa hiểu nửa không.

Bọn họ không hiểu biết về y thuật, nên lúc này trên khuôn mặt toàn là dấu chấm hỏi, không biết được dụng ý của Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa khẽ cười một tiếng, nói đơn giản nhất có thể: “Nói một cách đơn giản, sâu độc lớn lên bằng cách hấp thụ những thực phẩm có độc, giống như hoa độc mà cháu cho con sâu độc này ăn.”

“Trong cơ thể của ba cháu có một dư lượng thuốc rất lớn, vô cùng độc hại. Đối với con người mà nói, đó là độc, nhưng đối với sâu độc mà nói, đó chính là thức ăn tươi ngon!”

“Cháu đã cấy một con sâu độc ở trong người ba cháu, hơn nữa còn dùng khí châm dẫn dắt nó phương hướng hấp thụ thức ăn của nó. Thời gian một tuần đủ để cho con sâu độc này ăn hết độc tố trong cơ thể của ba cháu.”

Bạch Dương xem như đã hiểu.

Đây chính là lấy độc trị độc?