Chiến Thiên

Chương 890: Dị biến dưới đáy biển




Cảm thụ được sóng nước quanh người biến đổi. Trịnh Hạo Thiên chậm rãi nhắm mắt lại.

Dùng thân thể ngư nhân ngao du dưới đáy biển, không ngờ lại có một cảm giác hưởng thụ, tràn đầy khoái cảm giống như dùng thân thể chim đại bàng bay lượn trên không trung vậy.

Có lẽ ngư nhân và đại bàng không thể có cái loại cảm giác này, nhưng là một nhân loại, sau khi biến thân, cảm xúc của hắn lại mãnh liệt vô cùng.

Con hổ sa vừa rồi tuy có thực lực cường hãn, nhưng cấp bậc của nó cũng chỉ là bốn sao mà thôi.

Đối với kẻ đã đạt tới sáu sao như Trịnh Hạo Thiên hiện giờ mà nói, quái vật như vậy căn bản không có chút giá trị nào. Hơn nữa tinh huyết trên người hổ sa cũng bị Huyết Quang kích hút sạch, cho nên ngay cả hứng thú nhặt xác hắn cũng không có.

Đương nhiên, nơi này chỉ là khu vực duyên hải, cấp bậc động vật sinh sống ở nơi đây đương nhiên không thể quá cao được. Mục tiêu của Trịnh Hạo Thiên chính là khu vực biển sâu. Cũng chỉ có ở đó, mới có thể bắt gặp hải quái cao cấp, giúp cấp bậc của hắn được đề cao nhanh hơn.

Trên thực tế, sau khi cấp bậc đạt tới sáu sao, tốc độ của phương thức liệp sát linh giả dị tộc để tấn cấp cũng chậm đi rất nhiều.

Sáu sao trở lên, đều là cường giả chân chính trong các tộc. Gần như mỗi một cường giả sáu sao, trong tay đều có ít nhất một hai kiện ngụy pháp khí thượng phẩm. Giao chiến với bọn họ, xác xuất mất mạng là cực cao, hơn nữa, nhân số có cấp bậc này cũng suy giảm rất nhiều, khiến khả năng gặp được bọn họ trên chiến trường tuyệt đối không lớn.

Lúc này, đám linh giả các tộc nếu muốn đề cao cấp bậc, thì đều phải tiến vào các đại cấm địa, săn giết các loại quái thú có trí tuệ thấp, nhưng có thực lực cường đại.

Tuy khi tác chiến trên sân nhà, thực lực của đám gia hỏa này sẽ bội tăng, cực kỳ khó chơi, hơn nữa ấn ký trên người bọn chúng cũng chỉ có thể phát huy một phần mười tác dụng bình thường, nhưng đây cũng là con đường duy nhất mà đám linh giả cao giai có thể lựa chọn.

Sau một tháng, Trịnh Hạo Thiên đã xâm nhập vào sâu trong Vô Biên Chi Hải. Trong một tháng này, gần như mỗi ngày hắn đều phải chiến đấu một vài trận.

Nhưng tất cả đối thủ đều là hải quái cường đại dưới đáy biển, không có một ngoại lệ.

Biểu hiện của đám hải quái này trong đáy biển quả nhiên giống hệt như trong truyền thuyết, phải vượt xa ấn ký cấp bậc của bọn chúng.

Nếu đổi lại là một vị linh giả nhân loại sáu sao bình thường, thì cho dù là sử dụng thần binh cường đại như ngụy pháp khí, tối đa cũng chỉ có thể liều mạng phân cao thấp với đám hải quái cùng giai thôi.

Áp suất khổng lồ dưới đáy biển cùng hoàn cảnh kỳ dị sẽ khiến ngoại lai giả gặp phiền phức cực lớn.

Bất quá, tất cả những phiền toái này đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, căn bản không hề tồn tại.

Sau khi hắn hóa thân thành ngư nhân, khả năng thích ứng với môi trường dưới đáy biển cũng không hề thua kém đám hải quái chút nào. Song phương có thể nói là cùng đứng trên một khởi điểm ngang hàng.

Chỉ là, khiến hắn cảm thấy u sầu là ở chỗ, tuy ngày nào cũng đánh giết, số hải quái chết trong tay hắn cũng có tới hơn ba mươi con, nhưng ấn ký đạt tới cấp bậc sáu sao cũng chỉ có tám con mà thôi.

Tám con hải quái sáu sao, thậm chí còn không bằng đi liệp sát một tên cường giả dị tộc sáu sao. Mà càng khiến hắn cảm thấy chán nản chính là, cho tới tận lúc này, hắn vẫn không gặp được một con hải quái bảy sao nào.....

Nếu cứ giữ vững cái tốc độ này, thì muốn đạt tới chín sao đỉnh phong, có trời mới biết phải cần bao nhiều thời gian.

Đến tận lúc này, Trịnh Hạo Thiên mới hiểu được, vì sao tốc độ tấn cấp của đám Hách Liên Diệc vì sao lại chậm đến thế.

※※※※

Ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác.

Phảng phất như trong nháy mắt, nửa năm thời gian đã trôi qua.

Trong nửa năm này, thu hoạch của Trịnh Hạo Thiên tuy không nhỏ, nhưng so với mục tiêu và kỳ vọng của hắn, vẫn có một khoảng cách không thể nào bù lấp được.

"Hạo Thiên, hướng bên kia...."

Một cái bóng đen chợt lóe lên bên người. Mộng Yểm đã từ trong khí xoáy nhảy ra, chỉ về phương hướng đối diện và hứng phấn gào rú.

Tinh thần Trịnh Hạo Thiên rung lên, nói: "Mộng Yểm, nơi đó có đàn hải quái sáu sao ư?"

"Không phải là đàn hải quái sáu sao." Trong thanh âm của Mộng Yểm mang theo một vẻ hưng phấn không thể che giấu nổi: "Ta vừa nhìn qua một đoạn ngắn tương lai. Ở đó, có đại huyết tinh...."

"Đại huyết tinh?" Trịnh Hạo Thiên nghi hoặc lẩm bẩm một tiếng. Nhưng hắn cũng chỉ thoáng chần chừ một chút, rồi lập tức điều chỉnh phương hướng, lao vụt về về phía Mộng Yểm chỉ.

Đi theo phương hướng này, Trịnh Hạo Thiên quả nhiên cảm nhận được khác biệt rõ ràng.

Hắn phát hiện ra rất nhiều quái thú cường đại, không ngờ đều cùng hướng về phía đó mà đi tới. Mà càng khiến hắn cảm thấy kinh dị không thôi chính là, đối với sự hiện hữu của hắn đám quái thú này không ngờ lại có một thái độ lạnh nhạt, coi như không nhìn thấy.

Từ khi Trịnh Hạo Thiên tiến sâu vào đáy biển tới nay, đây chuyện thú vị đầu tiên mà hắn phát hiện được.

Quái thú nơi này nói chung đều có khái niệm về lãnh địa. Ở trong một khu vực, số lượng quái thú sẽ không quá nhiều, phảng phất như giữa chúng đã có một ước định và cân bằng nào đó.

Bất quá, chỉ cần là ngư nhân hoặc sinh vật có trí tuệ xâm nhập, thì quái thú bá chủ trong khu vực đó sẽ chủ động xuất kích. Vô luận phẩm cấp giữa song phương có chênh lệch bao nhiêu thì chúng cũng tấn công không chút do dự, hơn nữa còn không chết không thôi.

Nhưng lúc này lại hoàn toàn bất đồng, sau khi nhìn thấy ngư nhân do Trịnh Hạo Thiên biến thân thành, trong con ngươi đám quái thú tuy vẫn chớp động hung quang như trước, nhưng cũng không có chủ động khiêu khích hay tấn công. Tựa hồ chúng đang có chuyện gì đó còn quan trọng hơn cả việc công kích kẻ ngoại lai như Trịnh Hạo Thiên.

Càng phát hiện điều cổ quái bên trong, lòng hiếu kỳ của Trịnh Hạo Thiên lại càng lớn.

Hắn di chuyển càng lúc càng cẩn thận, tận hết khả năng tránh né đám hải quái hung mãnh này, nhưng vẫn bảo trì phương hướng ban đầu không thay đổi.

Qua tiếp một ngày, số lượng hải quái trên đường càng ngày càng nhiều. Hơn nữa khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy vừa kinh vừa hỉ chính là, hắn thậm chí còn phát hiện một số hải quái sáu, bảy sao nữa.

Tuy số lượng không phải quá nhiều, nhưng cũng khiến hắn rất động tâm rồi.

Hải quái như vậy, cho dù hắn có tìm kiếm trong đáy biển mười ngày nửa tháng, cũng chưa chắc đã gặp được một con. Nhưng hiện giờ, chúng lại tụ tập với nhau, cùng đi về một phương hướng. Vô luận là vì nguyên nhân gì, đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, đều là một cơ hội khó có được.

Chỉ là, càng đi tới, trong lòng Trịnh Hạo Thiên càng lúc lại càng cảnh giác. Hắn thậm chí còn không dám chủ động xuống tay công kích đám hải quái này nữa. Tuy đám hải quái này coi hắn như không khí, nhưng nếu hắn chủ động công kích, thì có trời mới biết, chúng có liên thủ lại úp sọt hắn không nữa.

Phải biết, số lượng quái thú trong khu vực này đã đạt tới một con số rất kinh người rồi. Nếu như chúng thật sự quần công, thì cho dù là Trịnh Hạo Thiên cũng không dám nói có thể bình an thoát thân trở ra.

"Oanh, oanh, oanh...."

Xa xa, đột nhiên truyền tới dao động lực lượng mãnh liệt. Loại ba động mãnh liệt tới mức này ngay cả trái tim Trịnh Hạo Thiên cũng phải nhảy thót lên.

Ở nơi đó, khẳng định đang xảy ra chiến đấu kịch liệt, hơn nữa thanh thế cũng rất lớn.

Tâm niệm vừa động, Trịnh Hạo Thiên đeo mặt nạ Thông Thiên lên, đồng thời thấp giọng, nói: "Mộng Yểm, kích phát ảo cảnh."

"Được."

Mộng Yểm đáp lại. Ở trên người nó lập tức tràn ra một đám khí thể hắc sắc quỷ dị.

Tiếp đó, sóng nước xung quanh đã xảy ra biến hóa huyền diệu. Một con bạch tuộc khổng lồ toàn thân đen kịt đã xuất hiện quanh người Trịnh Hạo Thiên.

Đương nhiên đây chỉ là ảo thuật do mặt nạ Thông Thiên và Mộng Yểm thi triển mà thôi. Con bạch tuộc này chỉ có bề ngoài, chứ không hề có chút sức chiến đấu nào.

Nhưng từ khí tức tỏa ra trên người con bạch tuộc này mà xem, quả thật chẳng khác đám hải quái sinh trưởng dưới đáy biển xung quanh một chút nào.

Bạch tuộc phe phẩy những cái xúc tua khổng lồ, hướng về phía khu vực chiến đấu mà lao đi.

Càng tới gần nơi đó, sóng nước do chiến đấu tạo ra lại càng mãnh liệt. Đồng thời, bên trong vùng biển u ám này, còn có thể nghe thấy rất nhiều thanh âm đặc thù.

Kỳ thật, thanh âm cũng có thể truyền đi trong nước biển. Chỉ là loại dao động này cũng không phải người bình thường có thể nghe được. Nhưng Trịnh Hạo Thiên đã hóa thân thành ngư nhân, cho nên đương nhiên có thể nghe được những thanh âm này và lĩnh ngộ ý tứ của bọn chúng.

Xúc tu khẽ quẫy một cái, Trịnh Hạo Thiên đã vững vàng dừng lại. Ánh mắt hắn nhanh chóng tập trung về một phương hướng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Ở đó, một linh giả ngư nhân đang khống chế mấy kiện thần binh cường đại, đối kháng với ba con hải quái khổng lồ.

Từ khí thế tỏa ra trên người vị cường giả ngư nhân này mà xem thì hắn đã là một vị linh giả bảy sao rồi. Nhưng lúc này, đang tiến hành vây công xung quanh hắn cũng là ba con hải quái bảy sao.

Nếu như đổi lại là linh giả bảy sao của các chủng tộc trên lục địa, thì lúc này có lẽ đã luống cuống tay chân, khó có thể chống đỡ nổi rồi. Nhưng ngư nhân bộ tộc dù sao cũng là một trong thiên nhị thập tứ thánh, cho dù bị ba con hải quái bảy sao vây công, vẫn có công thủ đâu ra đó, không rơi xuống hạ phong.

Trịnh Hạo Thiên lẳng lặng đứng một bên quan sát, trong lòng thầm cảm thán.

Ngư nhân bộ tộc chiếm được hải dương rộng lớn khôn cùng trong Đại Linh giới, cho nên tài phú tổng thể có thể nói là số một số hai trong tất cả các chủng tộc.

Ngụy pháp khí mà tên linh giả ngư nhân này khống chế, không ngờ lại là một kiện siêu phẩm và hai kiện cực phẩm.

Một bộ chiến giáp cực phẩm cường đại, một kiện thuẫn bài cực phẩm cường đại, còn có một thanh trường kiếm siêu phẩm, toàn thân chớp động quang mang rực rỡ.

Ba cái khí linh như ẩn như hiện trên ngụy pháp khí, khuấy động toàn bộ đáy biển đến thiên hôn địa ám, hỗn loạn vô cùng.

Khí tức cường đại không ngừng tỏa ra ngoài, khiến cho đám hải quái cấp bậc thấp kém căn bản không dám mò tới gần.

Lực lượng ngư nhân cường đại, cộng thêm ba kiện ngụy pháp khí này kết hợp, cho nên mới có thể phát huy ra uy lực không gì so sánh nổi. Mà chính là dựa vào uy lực của bọn chúng, mới khiến cho tên cường giả ngư nhân này có thể kiên trì tới bây giờ, mà không lộ ra dấu hiệu thất bại.

"Vù, vù, vù...."

Một thanh âm cổ quái vang lên. Từ trong đám hải quái đột nhiên lại xuất hiện một con quái vật bảy sao.

Đám hải quái cấp bậc hơi kém một chút, đối với loại chiến đấu này đều sợ hãi vô cùng. Một khi phát hiện liền lập tức rời xa, vòng qua mà tiếp tục lên đường. Nhưng con quái thú này lại xoay người, gia nhập chiến cuộc.

Tứ đại hải quái bảy sao liên thủ, uy lực lập tức bạo tăng. Từng đạo từng đạo năng lượng nổ tung trong nước, đánh cho tên cường giả ngư nhân chật vật không chịu nổi.

Con hải quái thứ tư xuất hiện, trong nháy mắt đã đánh vỡ cân bằng vi diệu. Tên cường giả ngư nhân cho dù có lợi hại hơn nữa, cũng không thể đánh bại nhiều hải quái như vậy được.

Hắn gầm lên một tiếng thê lương, thân hình nhanh chóng lay động, tựa hồ cướp đường mà chạy trốn.

Nhưng vào giờ khắc này, bốn con hải quái lại phối hợp như thiên y vô phùng, phảng phất như một loại bản năng trời sinh, tuy chúng đến từ các chủng tộc bất đồng, nhưng vòng vây lại không có nửa điểm sơ hở, vô luận tên cường giả ngư nhân có chạy trốn thế nào, cũng không thể phá vây, thoát ra ngoài.

Trịnh Hạo Thiên lẳng lặng quan sát một hồi lâu, trong lòng hắn chợt động, đột nhiên quát khẽ một tiếng, hư ảnh bạch tuộc quanh người lập tức biến mất không thấy tăm hơi.

Cổ tay vung lên, Huyết Quang kích xuất hiện trương tay, tỏa ra quang mang huyết sắc khiến người ta phải sợ hãi.

Cái đuôi nhẹ nhàng quẫy một cái, Trịnh Hạo Thiên đã hóa thành một đạo thủy tiễn, xông vào trong chiến cuộc.