Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 112: Còn Có Loại Việc Này




Rầm!

Đó là tiếng nắm đấm của Tô Diệu đánh vào sàn võ đài.

Chấn động mạnh khuếch tán lan dọc theo sàn đấu, bộc phát kéo theo còn có rèm bụi lốc xoáy.. và một lượng lớn đá lạnh lẫn trong màn khói.

Đúng vậy, là đá lạnh.

Tinh thể băng trong như pha lê tản ra từ điểm bộc phát trùng kích làm trung tâm, bao phủ cả tầng. Nhiệt độ trong không khí giảm mạnh, hơi lạnh lan tỏa giữa các màn khói, mặt đất nhanh chóng bị đóng băng.

Thân hình Giang Hiểu Nguyệt nhảy ra khỏi màn khói, kèm theo khói bụi và sóng kích không khí bạo phát rút lui ra phía sau kéo dài khoảng cách.

Tô Diệu cũng không truy kích, chỉ ngồi xổm cách đó không xa nhìn lẫn nhau với cô ấy. Vị trí trước mặt chỉ chưa đầy nửa bước là hố to đã bị nổ tung bởi cú đấm, cái hố tính cả quanh vòng phụ cận lôi đài sàn nhà đều đã bị đóng băng lại.

Khán giả vẻ mặt ngơ ngác và không thể theo kịp nhịp đấu trong một lúc.

Đạo diễn Trương thật xứng đáng là một bình luận viên chuyên nghiệp, suy nghĩ một chút, ông ta đã hình dung ra được những mấu chốt, phấn khích nói "Lợi hại, rất lợi hại."

"Ồ? Đạo diễn Trương hiểu được hiệp giao phong vừa rồi sao?" Lâm Tử Diễm lập tức tiếp lời bắt chuyện.

Kỳ thật có thể chính bản thân cô cũng chưa hiểu rõ sự việc, nhưng công việc của cô khi ngồi ghế bình luận là hỗ trợ dẫn dắt nghiệp vụ và tạo cơ hội cho khách mời bày tỏ ý kiến.

"Tất nhiên rồi." Đạo diễn Trương gật đầu nói, "Đó là "Băng Kỳ Lôi" của Giang Hiểu Nguyệt vừa gây ra sự đóng băng ngay lập tức. Nó được bố trí dưới dạng nước ở dưới cùng của khe hở trên sàn của sàn đấu, chỉ cần giẫm lên là sẽ phát động."

"Ồ, đó là kỹ năng quyết định thắng bại được thí sinh Giang Hiểu Nguyệt sử dụng để chiến thắng Hậu Tinh Vân trong trận đấu vừa rồi."

"Đúng vậy." Đạo diễn Trương mỉm cười, "Nghĩ kỹ lại, thì Giang Hiểu Nguyệt từ khi bắt đầu trận đấu đã đứng nguyên tại chỗ chưa có di động. Bây giờ xem ra đây cũng là một phần trong kế hoạch của cô ấy."

"Ồ? Nói thế nào?" Lý Hải Đông cũng bắt đầu hợp tác với Trương đạo diễn.

"Nghĩ kỹ lại, chúng ta đều biết Tô Diệu năng lực là dựa vào khung vỏ ngoài chiến y để gia tăng sức mạnh." Mặc dù sức công phá của bộ giáp đó rất đáng kinh ngạc, nhưng về bản chất nó thuộc loại cận chiến. Phải áp sát đối thủ mới phát huy được sức mạnh. "

" Hóa ra là thế. "Lý Hải Đông giật mình ngẩn ra," Vậy là cô ấy đã bố trí bẫy Băng Kỳ Lôi vào lòng bàn chân của mình ngay từ đầu trò chơi, mục đích là để dụ thí sinh Tô Diệu tiếp cận giẫm phải bẫy Băng Kỳ Lôi sao? "

" Đúng thế. Nếu như bị đóng băng, e là cho dù cái thân bọc thép kia có sức mạnh mạnh hơn thì cũng không phát huy ra được. "

Đạo diễn Trương vừa nói vừa cười nhẹ," Nhưng xem ra thí sinh Tô Diệu của chúng ta cũng có tố chất chiến thuật tốt, khả năng đọc được trận địa cũng không tệ chút nào.

Tôi đoán rằng có lẽ là anh ta đã đặt mình vào vai Giang Hiểu Nguyệt, nghĩ rằng nếu anh ta là bản thân Giang Hiểu Nguyệt, thì có lẽ anh ta cũng sẽ bố trí trước bẫy Băng Kỳ Lôi ở lòng bàn chân.

Anh ấy chỉ cố ý tránh vị trí mà Giang Hiểu Nguyệt đang đứng, mà là lợi dụng lực quyền trùng kích bộc phát ra để thoát khỏi bố trí của Băng Kỳ Lôi. Cho nên hiện tại anh không có bị đóng băng lại. "

" Hóa ra là vậy. "Lâm Tử Diễm sửng sốt," Có nghĩa là như chúng ta thường nói "Tôi đã đoán trước được dự đoán của bạn".

"Không sai." Đạo diễn Trương khẽ gật đầu, sự bố trí của Giang Hiểu Nguyệt đã bị nhìn thấu.

Nhưng cô không ngạc nhiên về điều này, hay đúng hơn là cô sẽ ngạc nhiên nếu Tô Diệu không đoán trước được sự tồn tại của quả lôi này.

Đây chỉ là thử mà thôi, cô cũng không có trông cậy vào việc như vậy là có thể dễ dàng lấy được trận thắng.

Từ giờ trở đi mới là phải làm thật.

Giang Hiểu Nguyệt đứng thẳng dậy, giơ hai cánh tay mảnh khảnh lên, quanh thân lượn lờ khí lạnh.

Dòng nước tạo thành một vòng xoáy lơ lửng, vờn quanh bên cạnh cô, giống như một con thú cưng có linh tính đang chờ sự ra lệnh của chủ nhân.

Sau đó cô vẫy vẫy cánh tay, như là một vị tướng quân đang chỉ huy thiên quân vạn mã vung roi ngựa. Hàng ngàn giọt nước tách ra từ trong cơ thể nước lơ lửng lập tức tạo thành một tầng lớp mưa đạn dày đặc, thật giống như đại quân áp sát lít nha lít nhít giống hệt nhau bay vụt về phía Tô Diệu.

Kỹ năng thức tỉnh · Tia Nước Băng Tinh!

Tô Diệu trước tiên liền nhảy ra.

Ngay cả Hậu Tinh Vân cũng không nhanh bằng tốc độ bắn của Tia Nước Băng Tinh, hắn đương nhiên cũng không cảm thấy mình có thể làm được. Sở dĩ hắn ta có thể tránh được trước hoàn toàn là bởi vì hắn đã sớm đề phòng chiêu này của Giang Hiểu Nguyệt, ngay lúc cô ấy giơ tay lên để nhắm mục tiêu thì hắn đã bắt đầu tránh từ trước.

Những tia nước cuốn vào ào ào như mưa trút nước, lần lượt đập vào tường và sàn ở rìa võ đài. Mỗi giọt nước rời xuống làm nổ tung như bông hoa tuyết trong một khu vực nhỏ.

Tô Diệu nhận ra mình hơi lạc quan khi đánh giá tốc độ bắn của "Tia Nước Băng Tinh".

Ngay cả khi dự đoán được tình hướng của kẻ địch mà rút lui trước, hắn ta vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi tầm bắn của tia nước. Giáp chân trái của hắn ta bị chạm vào nửa giọt nước khi hắn nhảy đi, và những bông hoa tuyết nổ ngay lập tức, bao phủ nửa sau áo giáp bắp chân của hắn bằng các tinh thể băng.

Trong góc tầm nhìn của màn hình giáp mũ trước mặt Tô Diệu, trạng thái tiêu cực của bộ chiến y nhanh chóng được đánh dấu. Hắn ta có thể thấy trong hình ảnh ba chiều của bộ chiến y trong tầm nhìn của mình rằng bộ giáp chân được đánh dấu màu đỏ, với dòng chữ "Mất 30% sức mạnh" được đính kèm.

Việc đóng băng dường như có ảnh hưởng đến hiệu suất của bộ chiến y, Tô Diệu có thể cảm thấy rõ ràng rằng chuyển động của chân trái của hắn đã trở nên tương đối chậm chạp cố hết sức mới nhấc được lên, hai chân cũng hơi mất thăng bằng.

Nhưng bây giờ hắn không có thời gian để nghĩ về điều đó, bởi vì những tinh thể băng bắn tung tóe trông giống như một màn bắn phá của Tia Nước Băng Tinh đã đuổi sát qua.

Tốc độ bắn ra cực nhanh, phạm vi cực lớn, có thể đóng băng nhanh chóng chỉ bằng một quệt, đây là kỹ năng thức tỉnh mạnh mẽ vượt quá trình độ hiện tại của bọn họ.

Chiêu này chắc hẳn cũng là tuyệt chiêu của Giang Hiểu Nguyệt hiện tại.

Muốn tiếp tục né tránh hẳn là không thể nào, Tô Diệu biết cho dù có áo giáp trợ giúp, hắn cũng không thể chạy thoát nổi tốc độ bắn ra của Tia Nước Băng Tinh.

Nhưng làm thế nào để đối phó với chiêu này, hắn cũng đã sớm nghĩ đến rồi.

Tô Diệu dừng di chuyển, giữ nguyên vị trí không né tránh mà giơ nắm đấm lên cao, dòng điện phóng thích, trên giáp tay lóng lánh kim loại quang trạch..

Rầm!

Đó là một cú đấm kinh thiên động địa khác, lần này đánh xuống đúng tại chỗ.

Nhưng đây không phải là một cú đấm ngẫu nhiên, mà hắn đã đặc biệt tìm ra góc độ, điều chỉnh đầu ra xuất lực, nhắm chính xác đấm một cú thẳng vào khe hở từ giữa sàn võ đài.

Tiếp theo, tất cả mọi người đều ngạc nhiên khi thấy sàn võ đài trước mặt Tô Diệu ầm vang vỡ ra, một mảng có chiều dài gần hai mét trước mặt hắn ta bật lên chín mươi độ dưới sức công phá của lực quyền hắn ta, làm bật lên bùn và bụi chôn vùi bên dưới, đứng trước mặt Tô Diệu như một lá chắn cao ngất!

Mặc dù Tia Nước Băng Tinh có ưu điểm là tốc độ bắn nhanh và có khả năng đóng băng cực nhanh, nhưng nó cũng có một điểm yếu, đó là nó hầu như không có sức xuyên thấu và sức công phá.

Thân thể Tô Diệu cứ núp ở đằng sau mảnh sàn thi đấu bị hắn đánh cho một đấm nhấc lên nguyên tại chỗ này như vậy, vô số tia nước trùng kích vào sàn nhà, nổ tung từng bông hoa tuyết một, nhưng là không có cách nào làm rung chuyển mảnh sàn nhà này một chút nào.

Sàn nhà có chiều dài hai mét đang nảy lên như tấm chắn trước mặt hắn, điều này tự nhiên không thể là may mắn được.

Tô Diệu đã quan sát tình hình trên sân từ lâu, nhận thấy những vết nứt đứt gãy xuất hiện giữa các khe hở trên sàn khi hắn ta tung ra nắm đấm đánh trúng vào sàn thi đấu trước đó.

Hắn ta lùi lại một khoảng cách khoảng hai mét từ một vết nứt trên sàn (tức là vị trí hiện tại của hắn ta) trong khi tránh đòn tấn công của Tia Nước Băng tinh, sau đó chọn góc phù hợp và đấm vào chỗ cũ.

Bằng cách này, dưới tác động của lực quyền, sàn võ đài sẽ tự nhiên bật ra khỏi vết nứt cách đó hai mét để làm bức tường của hắn ta.

Vào lúc này, tất cả mọi người bao gồm Giang Hiểu Nguyệt và các bình luận viên đều mở rộng tầm mắt, tất cả mọi người trong đầu cũng không khỏi toát ra một câu --

- - Còn có loại việc này?