Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 138: Một Kích Trí Mạng




Pằng Pằng Pằng!

Tiếng súng liên tục vang lên, từng viên đạn lần lượt bay ra khỏi buồng súng cơ khí tinh vi. Luồng không khí bị khuấy động bởi những viên đạn xung điện làm phân tán ngọn lửa, năng lượng biến thành những viên đạn rắn xé nát bề mặt hộ giáp và cơ thể của Chiến Tướng Hỏa Diễm để lại hết lỗ đạn này đến lỗ khác.

Máu không ngừng bắn ra, hai con Chiến Tướng Hỏa Diễm lần lượt chấn động đung đưa dưới làn đạn, đau đớn rên rỉ, nhưng vẫn không có ý định lùi bước, kiên cường bước tới trước cú trùng kích.

Sau khi bắn vài phát súng, Tô Diệu đã hiểu ra đại khái.

Tốc độ bắn có lẽ là tốc độ bắn của một khẩu súng lục thông thường, và khả năng xuyên giáp là khá tuyệt vời.

Do nguyên năng được chuyển hóa thành đạn, súng lục xung điện có thể giết chết các sinh vật Thứ Nguyên. Các vũ khí tầm nhiệt thông thường, bao gồm cả vũ khí chiến lược, không hiệu quả trước các sinh vật Thứ Nguyên đã xuất hiện cho đến nay.

Nhưng mà sức xuyên thấu quá mạnh, nhưng lại làm cho sức mạnh đạn có vẻ hơi yếu.

Bởi vì mỗi viên đạn xuyên qua cơ thể, chỉ để lại một lỗ đạn xuyên qua từ trước ra sau của hai con Chiến Tướng Hỏa Diễm chứ không có viên đạn nào ở lại trong cơ thể và gây ra nhiều sát thương.

Tất cả các sinh vật Thứ Nguyên đều là những tiểu cường bất tử với làn da dày, đặc biệt là hai Chiến Tướng Hỏa Diễm trước mặt này.

Tô Diệu cảm thấy hai con hàng này trông gần giống như nam chính trong những bộ phim hành động đầu năm, trên người cắm đao, ghim mảnh thủy tinh, mang theo năm sáu cái vết đạn, gãy mất bảy tám cái xương, thậm chí có thể còn sống mà đấm đá với boss ở đối diện. Sức sống nghịch thiên đó khiến tiểu cường cảm thấy xấu hổ.

Lúc này, hai Chiến Tướng Hỏa Diễm có chút cảm giác như thế này, trên người chúng có rất nhiều lỗ đạn, chất lỏng trong cơ thể trào ra, nhưng chúng vẫn tiếp tục vung kiếm về phía Tô Diệu như thể không có chuyện gì xảy ra với chúng vậy.

Có lẽ là do chưa có bắn trúng chỗ trí mạng?

Cùng lúc ý nghĩ này xuất hiện, khung khóa phụ trợ trong giao diện trước mặt Tô Diệu đã tự động di chuyển lên đầu Chiến Tướng Hỏa Diễm.

Pằng pằng!

Lại có thêm hai tiếng súng, hai viên đạn xung điện bay ra khỏi buồng súng, trán của hai Chiến Tướng Hỏa Diễm đồng thời bị xuyên thủng từ trước ra sau, cả hai đột ngột dừng lại, ngửa đầu theo quán tính của viên đạn, khi rơi xuống đất bụi bặm nóng bay lên và bốc lên mùi khét lẹt.

Hai phát súng này chắc chắn trúng đầu.

Lần này dù sao cũng có lẽ là giải quyết xong rồi.

Tuy nhiên, chỉ nửa giây sau, chỉ thấy hai con Chiến Tướng Hỏa Diễm đang co người lại, và đột nhiên chúng bật dậy trở lại, vẫn còn chảy máu từ vết nứt trên trán.

Tô Diệu há to miệng.

Coi như bị nát đầu cũng vô sự hả? Đơn giản là như Zombie.

Hắn ta ngay lập tức nhận thấy rằng dường như có một nút ở bên cạnh khẩu súng lục xung điện tại biểu đồ lập thể của trang bị ở góc tầm nhìn của hắn.

Chỗ đó viết "Một kích trí mạng".

Thế mà còn mang cả kỹ năng tất sát?

Bây giờ tình cờ phải đối mặt với hai tên tạp binh, vì vậy cũng có thể nắm lấy cơ hội để kiểm tra sức mạnh của chiêu thức này.

Tô Diệu ngay lập tức nhấp vào nút "Một kích trí mạng".

Cùng một giây, khẩu súng lục trong tay hắn ta lập tức phản ứng, chỉ nhìn thấy thanh kéo kim loại bật ra cùng một tiếng "Cạch" từ đầu súng lục, các bộ phận của thân súng bị gập lại và biến dạng, trên nòng súng xuất hiện một rãnh năng lượng trong suốt như thủy tinh.

So với vừa rồi, Tô Diệu dường như có thể cảm nhận được nguyên năng trong cơ thể mình không ngừng được chiết xuất và nạp vào khẩu súng trên tay thông qua bộ chiến y, ống năng lượng trong suốt dần dần tràn ngập ánh sáng xanh huỳnh quang, ánh sáng giống như chất lỏng. Sự gợn sóng trong đường ống giống như đổ nước vào thùng chứa.

Chỉ là tốc độ nạp có vẻ hơi chậm.

Lúc này, trong giao diện hệ thống trước mặt Tô Diệu, mô hình khẩu súng lục xung điện ở góc đã được tự động phóng to, vị trí của mô hình đường ống năng lượng được đánh dấu bằng dòng chữ "Nạp năng lượng", và một biểu tượng nạp liên tục được gắn ở bên cạnh.

Các biểu tượng xoay từng vòng từng vòng có cảm giác giống như một con trỏ đang quay tròn xoay chuyển tâm lý của mọi người khi máy tính bị đơ. Làm cho Tô Diệu tự dưng liên tưởng tới bộ máy tính trong phòng ngủ mình như chỉ có thể ném vào chỗ thu mua sắt vụn kia, chỉ có thể ném vào viện bảo tàng làm đồ cổ kia.

Cái hệ thống chết giẫm này.. Không phải là lại bị đơ rồi chứ?

Mặc dù cho đến nay vẫn chưa nghe thấy tiền lệ nào rằng ngón tay vàng của người chuyển kiếp lại bị đơ máy vào thời khắc quan trọng.. Nhưng nếu xảy ra thì sao?

Không, sẽ không xảy ra sự cố. Các chức năng khác của hệ thống, bao gồm cả bộ chiến y, đang hoạt động bình thường, chỉ có mô-đun khẩu súng lục xung điện là cho thấy nó đang tải. Biểu tượng quay tròn tròn và năng lượng chạy chậm như rùa trong ống trong suốt tăng lên nhanh chóng.

Tuy nhiên, hai con Chiến Tướng Hỏa Diễm sẽ không để hắn ta có thời gian ung dung nạp năng lượng.

Vào lúc này, hai con Chiến Tướng Hỏa Diễm lao lên với thanh trường kiếm của chúng bên cạnh nhau, máu tràn ra từ các lỗ đạn trên khắp cơ thể của chúng bị nướng dưới nhiệt độ của ngọn lửa làm cho có mùi khét xung quanh chúng.

Tô Diệu lập tức nâng súng lên, khung khóa trong tầm nhìn tự động nhắm bắn, ngón tay bóp cò.

Nhưng viên đạn không bắn theo ý muốn của hắn.

Ngược lại, có một âm thanh "Tít tít" trong giao diện hệ thống trước mắt hắn, và một cảnh báo màu đỏ tươi hiện ra trong hộp nhắc.

"Có lỗi, bộ phận hiện tại không khả dụng."

Vì vậy, khẩu súng này đang ở trong trạng thái nạp năng lượng thậm chí sẽ không thể bắn được.

Chỉ như thế dừng lại một chút, hai con Chiến Tướng Hỏa Diễm đều đã vọt tới trước mặt. Tô Diệu né qua bên cạnh một kiếm, khuỷu tay nện đánh lên người một con Chiến Tướng đó, nhưng cùng lúc, thanh kiếm trên tay của con Chiến Tướng kia cũng đã đánh trúng lớp giáp trên lưng hắn.

Sức mạnh của Chiến Tướng Hỏa Diễm thực sự không hề yếu, dù lưỡi kiếm và nhiệt độ cao vẫn chưa xuyên qua lớp giáp bảo vệ, nhưng lực đạo này vẫn chấn động đến nỗi làm Tô Diệu lảo đảo một bước.

Trị số năng lực của áo giáp Xạ kích so với áo giáp cơ bản vốn dĩ có độ chênh lệch tương đối kém, hơn nữa việc cầm khẩu súng lục trong tay ảnh hưởng đến việc sử dụng quyền pháp.

Nếu khẩu súng lục xung điện không bắn được, thì khoảng cách này sẽ trở thành gánh nặng vướng víu.

Lúc này là lúc để "Thuật đấu súng" huyền thoại phô diễn sức mạnh.

* * * Khụ khụ, chỉ đùa một chút thôi.

Ít nhất thì Tô Diệu cũng đã chưa thể học được kỹ năng tối thượng huyền thoại kết hợp giữa võ thuật, kiếm đạo và thiện xạ.

Chỉ nghe nói rằng những người đã học kỹ thuật này có thể phát huy 500% sức mạnh của súng ống và vũ khí dù ở tầm gần hay tầm xa, khi luyện đến độ đỉnh cao thậm chí còn có thể bắn viên đạn từ nòng súng thành hình vòng cung chỉ bằng cái lắc cổ tay để bắn trúng kẻ thù trong góc chết, quả thực rất kinh hoàng..

Lúc này Tô Diệu đang kiểm tra tính năng vũ khí, thì Giang Hiểu Nguyệt và Hậu Tinh Vân đã giải quyết xong đối thủ của họ.

Giang Hiểu Nguyệt quay đầu lại, giơ tay lên một dòng nước cuốn lấy cánh tay của một con Chiến Tướng Hỏa Diễm từ phía sau và dùng một lực mạnh kéo cánh tay của nó lại. Hậu Tinh Vân tiến về phía trước với tốc độ cao chạy sang hai bên, cả hai bao vây Chiến Tướng Hỏa Diễm và bắt đầu đánh loạn, nhìn ra hẳn là rất nhanh sẽ có thể lấy được thắng lợi.

Tô Diệu bả vai chùng xuống, nửa người trên nghiêng về phía trước tránh được nhát dao chém vào đầu mình của Chiến Tướng Hỏa Diễm trước mặt, bay lên tung một cú đá vào eo đối phương, đá con Chiến Tướng Hỏa Diễm bay ra và lăn xa trên mặt đất.

Mặc dù hiệu suất cận chiến kém, nhưng coi như xạ cực hạn bộc phát giáp chân của áo giáp Xạ kích cũng có 3.2 tấn, uy lực cũng khá mạnh.

Sau đó khoảng ba mươi giây sau kể từ khi đọc điều kiện, sau một thời gian dài nạp năng lượng trong môi trường thực chiến, khẩu súng lục xung điện chết giẫm trong giao diện hệ thống cuối cùng cũng nhảy ra dòng chữ "Đã nạp xong".

Tô Diệu giơ súng lên, nhắm chuẩn, chỉ thẳng vào con Chiến Tướng Hỏa Diễm đang bò dậy kia, năng lượng màu xanh lam lỏng trong khẩu súng đang nháy động dữ dội.

Khoảnh khắc tiếp theo, ngay khi hắn bóp cò, hắn cảm nhận được một cỗ trùng kích mãnh liệt mạnh đến nỗi như ảo giác.

Hắn cảm thấy khẩu súng lục xung điện dường như rời khỏi lòng bàn tay.