Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 76: Đàng Hoàng Hơn




Lần thức tỉnh thứ hai là một trường hợp cực kỳ hiếm gặp trên thế giới.

Như tên cho thấy, nó chỉ đơn giản có nghĩa là Dị Năng Giả đã có được năng lực thức tỉnh sẽ thức tỉnh lần thứ hai, và có được loại năng lực thức tỉnh thứ hai.

Một Dị Năng Giả có năng lực thuộc hai hệ, tuy hiếm nhưng không phải là không có tiền lệ. Dị Năng Giả như vậy thường khác người bình thường về tài năng chiến đấu, kể cả trong hàng ngũ thiên tài.

Các nước lớn trên thế giới chưa bao giờ ngừng nghiên cứu các cách thức kích thích thức tỉnh nhân tạo, và tất nhiên họ cũng chưa bao giờ từ bỏ khả năng tạo ra lần thức tỉnh thứ hai thông qua các thủ đoạn nhân tạo. Nếu một Dị Năng Giả mạnh mẽ có thể được thức tỉnh lần thứ hai và có được năng lực của một Thể hệ hoàn toàn khác, thì giới hạn trên của nó chắc chắn sẽ tăng vọt.

Một số người thậm chí còn đưa ra quan điểm rằng đây có thể là chìa khóa để tạo ra cấp S Dị Năng Giả.

Tính cho tới bây giờ, cấp S vẫn tồn tại ở trình độ lý thuyết, Dị Năng Giả con át chủ bài ở trong tay các nước lớn cũng đều là cấp A mà thôi. Sự xuất hiện cấp S của bất kỳ bên nào chắc chắn sẽ thay đổi kết cấu Siêu Năng của toàn thế giới, vì vậy bất kỳ bên nào cũng rất quan tâm đến khía cạnh nghiên cứu này.

Cơ thể của Tô Diệu đã thức tỉnh một lần trước khi xuyên không. Vào thời điểm đó, năng lực của hắn ta đã được đưa vào hệ thống của chính phủ, trong hồ sơ giấy trắng mực đen đã viết rằng hắn là một "Dị Năng Giả kiểu Sức Mạnh hệ", không có bất kỳ dị năng nào.

Tuy nhiên, khi đăng ký năng lực trong cuộc thi lần này, Tô Diệu đã thêm một năng lực mới gọi là "Năng lực Hóa Hình hệ" vào hồ sơ của mình. Mô tả trong hồ sơ là "Có thể hóa hình ra vũ khí bộ khung vỏ ngoài để hỗ trợ chiến đấu".

Tất nhiên bản thân Tô Diệu biết rằng tám mươi phần trăm hệ thống hack hẳn không phải là cái năng lực thức tỉnh gì. Thế nhưng là ai thèm quan tâm đâu? Dù sao lúc hắn điền cái đăng ký này là như thế, hiện tại từ góc độ của chính phủ nói hắn đã là hai lần thức tỉnh.

Lúc này Tô Diệu không biết rằng màn trình diễn xuất sắc của mình đã thu hút sự chú ý của đại lão, lúc này hắn ta chỉ là đang dùng viên đá nguyên năng thạch để hấp thụ nguyên năng trong cơ thể của Lãnh Chúa Chồn Đêm, và hắn đang đếm thu hoạch.

Lãnh Chúa Chồn Đêm là một sinh vật cấp Quỷ, dựa theo qui định của cuộc thi, thì viên đá nguyên năng thạch của nó có giá trị 1500 điểm tích lũy. Ngoài viên đá nguyên năng ra, thì hệ thống của hắn cũng còn ghi nhận việc kích sát của hắn và cho hơn 600 điểm năng lượng.

Năng lượng tích lũy trong hệ thống hiện tại đã vượt qua mốc 3000 trong một lần, nó là quá đủ để hoàn thành toàn bộ bộ giáp. Tô Diệu đã không thể chờ đợi được muốn hoàn thành hai phần trang bị còn lại. Xem những thay đổi nào sẽ xảy ra trong hệ thống sau khi toàn bộ bộ giáp được lắp ráp.

Tô Diệu cất đá nguyên năng của Lãnh Chúa Chồn Đêm đi, suy nghĩ một chút rồi lấy ra một ít đá nguyên năng từ trong ba lô của mình và đếm.

Sáu viên đá nguyên năng Thủy Quỷ, một viên Dã Lang, cộng lại vừa đúng 750 điểm tích lũy, tương đương với một nửa Lãnh Chúa Chồn Đêm.

Hắn đưa tay ra và đưa đá nguyên năng thạch cho Giang Hiểu Nguyệt "Theo thỏa thuận, số điểm tích lũy được chia đôi thành một nửa."

Giang Hiểu Nguyệt lắc đầu.

"Bạn cầm lấy đi." Cô nói, "Tớ không có giúp đỡ được gì."

"Đừng khiêm nhường, không có bạn thì một mình tớ thật đúng là không thể đối phó được." Tô Diệu mỉm cười, "Lại nói, đây là việc chúng ta đã thỏa thuận trước kia rồi mà, tớ không thích thất hứa."

Giang Hiểu Nguyệt do dự một chút, vẫn là đưa tay ra nhận lấy.

Hơn 700 điểm tích lũy mà thôi, kỳ thật bây giờ hai người bọn họ cũng đều không phải là quá quan tâm. Lúc này mỗi người bọn họ trong tay điểm tích lũy đều đột phá 7000, nếu mà so ra thì điểm tích lũy như thế còn không đủ nhét kẽ răng..

Nếu có bất kỳ tác động ảnh hưởng thực chất nào, đó phải là quyết định điểm tích lũy cuối cùng của hai người thì ai là hạng nhất và ai là hạng nhì.

Tuy nhiên hạng nhất và nhì ở vòng sơ loại này chỉ là biệt danh đơn thuần, tốp tám cũng có thể tiến vào tứ kết, thứ hạng về cơ bản là vô dụng ngoại trừ treo cho đẹp mắt.

Sau sự việc như vậy, bây giờ sắc trời đã gần như tối đen, không thể tìm một chỗ cụ thể để qua đêm, chỉ có thể đóng quân ở nguyên tại chỗ.

Nhưng nghĩ ở góc độ khác, dưới chân bọn hắn mảnh đất trống này nguyên bản là địa bàn của Lãnh Chúa Chồn Đêm, những con quái vật khác trong Rừng Rậm nói chung cũng hẳn là sẽ không tùy tiện tiếp cận mới đúng. Hiện giờ bọn hắn đã tiêu diệt xong Lãnh Chúa Chồn Đêm, thì nơi này hẳn là ngược lại tương đối an toàn.

Tô Diệu cởi ba lô, dựng một chiếc lều đơn giản, nhặt những cành cây gần đó và bắt đầu đốt lửa trại.

Hắn ngồi bệt xuống đất bên đống lửa trại và lấy ra thanh năng lượng cuối cùng còn sót lại trong ba lô để ăn tối.

Ngày mai sẽ là ngày cuối cùng của bọn hắn trong không gian này, lương thực còn lại tương đối nhiều, không có gì mà phải để dành nữa.

Giang Hiểu Nguyệt ngồi xuống bên cạnh ngọn lửa, không nói lời nào mở túi lương khô mà Tô Diệu đưa cho cô, cô cắn một miếng nhỏ nhìn hắn qua ngọn lửa đang đung đưa, dường như đang ngẩn ngơ suy nghĩ về điều gì đó.

Tô Diệu nhận ra ánh mắt của cô và giơ tay phá vỡ sự im lặng. "Tớ đoán, bạn muốn hỏi về món trang bị đó?"

Giang Hiểu Nguyệt lắc đầu, "Không. Đó là năng lực của bạn, là bí mật của bạn, bạn không có lý do gì mà phải tiết lộ cho đối thủ của bạn là tớ hết, tớ cũng sẽ không hỏi."

Tô Diệu có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng sau này Giang Hiểu Nguyệt nhất định sẽ hỏi về bộ giáp, còn chuẩn bị hùng biện về "Năng lực Hóa Hình hệ", không ngờ thế mà cô lại thức thời như vậy.

"Bạn làm như thế nào thế?" Cô trầm mặc một lát, đột nhiên lại hỏi.

"Hả?" Tô Diệu ngẩn người.

"Phân tích cục diện, tùy cơ ứng biến." Cô nói, "Biểu hiện của bạn.. Cực kỳ xuất sắc."

Tô Diệu cắn một miếng thanh năng lượng, thờ ơ nhún vai.

"Chỉ là đột nhiên nảy ra ý tưởng mà thôi." Hắn nói, "Không phải là cái năng lực rất lợi hại gì cả."

"Cũng không phải ai cũng có thể làm được." Giang Hiểu Nguyệt lắc đầu.

Trên thực tế, chiến thuật và các vấn đề về giải toán học có phần hiệu quả giống nhau.

Đôi khi, một bài toán hình học ba chiều phức tạp, hầu hết mọi người đều phải đối mặt với hình ba chiều điên cuồng đến nỗi tóc của họ như sắp rụng sạch mà vẫn không thể giải được. Tuy nhiên, một số người chỉ cần nhìn vào nó và vẽ ra một đường phụ. Tất cả các vấn đề đều đột ngột sẽ được giải quyết.

Những gì Tô Diệu làm thực tế tương đương với việc vẽ các đường phụ trợ, đơn giản hóa các vấn đề phức tạp.

"Kỳ thật vẫn là nhờ có sự hỗ trợ của bạn." Tô Diệu nói, "Nếu như chỉ có một mình tớ thì sẽ không dễ dàng như vậy."

Giang Hiểu Nguyệt lại hỏi "Vậy nếu như là một mình bạn gặp được Lãnh Chúa Chồn Đêm, thì bạn sẽ làm như thế nào?"

Cô ấy thực sự rất tò mò về điều này, cô ấy cảm thấy nếu là chính mình thì tám mươi phần trăm không thể đối phó được với sinh vật cấp Quỷ này. Dù sao thân thể của nó mạnh mẽ và năng lực của nó rất kỳ lạ, nếu cô ấy chẳng may gặp nó một mình mà không chuẩn bị, cô ấy rất có thể sẽ bị loại ở đây.

Nhưng cô cảm thấy lời nói của Tô Diệu có thể còn có cách khác, hắn dường như luôn nghĩ đến góc chết trong tư duy của chính mình.

Tô Diệu ngừng lại, quay đầu hơi suy tư một chút.

"Chà.. Trước hết, nó có thể độn thổ chui xuống lòng đất, hơn nữa tốc độ di chuyển rất nhanh, nên chạy trốn phải là sự ưu tiên lựa chọn đầu tiên -- bạn gần như không thể thoát khỏi phạm vi tấn công của nó."

Giang Hiểu Nguyệt gật đầu đồng ý, vẻ mặt nghiêm túc của cô ấy giống như một học sinh ngoan đang ngồi trong lớp và chú ý nghe giảng vậy.

"Sau đó tớ nghĩ tớ có thể sẽ nhìn thẳng vào mắt nó." Tô Diệu nói tiếp, "Hãy nhìn thẳng vào mắt nó khi nó tung ra đòn tấn công bất ngờ, không chớp mắt, không hề tỏ ra do dự hay sợ hãi".

Giang Hiểu Nguyệt nhanh chóng suy nghĩ.

Đây là vì phô trương thanh thế, uy hiếp đối thủ?

Cô đã suy nghĩ kỹ và cảm thấy rằng đây dường như là một giải pháp. Tình huống này thường xảy ra ở một số loài động vật, chẳng hạn như chó sói và chó.

Đôi khi bạn dùng hết sức bỏ chạy, chúng nó sẽ coi hành vi của bạn là thiếu tự tin, đuổi ở phía đến tận cùng không thôi. Nhưng nếu bạn đứng yên và cư xử rất bình tĩnh, chúng có thể cảm thấy bạn tự tin, có thể chúng sẽ sợ hãi mà bỏ đi..

"Không thành kế?" Giang Hiểu Nguyệt cảm thấy như thể cô đã nhận ra nội hàm của chiến lược này.

"Không phải." Tô Diệu lắc đầu, bộ dáng chững chạc nghiêm túc, "Để tớ có thể chết đàng hoàng hơn khi bị nó giết."