Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 83: Ai Là Quái Vật




Các học viên đã chờ đợi gần một giờ đồng hồ trong đại sảnh sân vận động, trọng tài tiên sinh cuộc thi đến muộn rốt cục mới thong dong đi ra.

Tuy nói Sở Mặc Hoàn làm trọng tài thực tế việc không coi là nhiều, nhưng đến lúc xuất hiện, ông vẫn phải xuất hiện. Nói ví dụ như bây giờ, tính toán điểm tích lũy, việc quyết định thứ tự trọng yếu như vậy vẫn là phải là do ông tự mình ra mặt không thể không. Bằng không mà nói cái ông trọng tài này đến đây thật sự là để làm cảnh.

Giống như khi gặp nhau lúc khai mạc trận đấu, trọng tài tiên sinh vẫn còn quầng thâm dưới mắt, dường như đã ba ngày nữa lại không ngủ.

Tô Diệu đã bắt đầu hoài nghi tự hỏi liệu ông ấy có cố ý trang điểm hay không.

Dù sao đối với Dị Năng Giả có vài ngày không chợp mắt như vậy cũng không phải là vấn đề gì to tát, huống chi là một đại lão cấp B, Sở Mặc Hoàn.

Cho nên hắn cảm thấy hoặc là quầng thâm dưới mắt là do người ta cố ý để lại, hoặc là vị tiên sinh này có thể thực sự vô cùng bận rộn, bận đến mức không ngủ được trong mười ngày nửa tháng liền..

Sở Mặc Hoàn uể oải ngáp một cái khi bước lên sân khấu, bước tới chỗ micro, cố gắng lên tinh thần.

"È hèm.. Xem ra thì mọi người đều đã trở về, rất tốt."

Vừa nói, ông vừa lật tờ bản thảo trong tay, tờ giấy phát ra tiếng "Sột Xoạt" qua micro.

"Được rồi, để tôi xem.. Vậy điểm tích lũy sẽ được tính toán ngay bây giờ." Ông nói, "Bây giờ tôi sẽ đọc tên từng người một. Ai có tên xin vui lòng đến nhân viên phía trước để giao chiến lợi phẩm của bạn. Chúng tôi sẽ công bố điểm tại chỗ và xếp hạng."

Lý do của việc làm này là tính minh bạch thông tin, nhân viên sẽ tính toán điểm và xếp hạng tại chỗ dưới sự theo dõi của tất cả các thí sinh, không để ai có thể làm việc mờ ám trong quá trình xếp hạng.

Thứ tự điểm danh theo số hiệu dự thi của học viên, số học sinh còn lại trên dưới một trăm, việc này cũng không mất quá nhiều thời gian.

Các học viên bắt đầu lên sân khấu lần lượt theo thứ tự đăng ký, theo hướng dẫn, tất cả các chiến lợi phẩm trong ba lô được ném vào trong thùng trước mặt của nhân viên bên cạnh sân khấu. Nhân viên công tác lập tức đóng gói đồ đạc thu được của từng thí sinh, đăng ký hồ sơ, sau đó sẽ do trọng tài thông báo điểm số.

Mặc dù vị trí trong góc không nhìn thấy động tĩnh hàng trước, nhưng Tô Diệu vẫn có thể nghe được phát thanh thông báo.

Hắn nhận thấy rằng hầu hết những người lên trước dường như có số điểm khoảng 1000 đến 2000, đây có lẽ là mức trình độ trung bình của những học viên còn lại.

Thực lực của học viên có thể kiên trì ba ngày cũng sẽ không tệ lắm, ba ngày kiếm được một ngàn điểm cũng không có vấn đề gì, hai ngàn điểm là khá tốt rồi, dù sao không phải ai cũng có thể chạm mặt, cũng đủ sức để giết được sinh vật cấp Quỷ.

Đương nhiên thí sinh dưới một ngàn điểm cũng không phải là không có.

Hầu hết những học viên này đều là Voldemort tối thượng, tránh mọi chướng ngại vật và chạy thẳng về điểm kết thúc, mặc dù được tính là thông quan nhưng điểm số thành tích cũng không quá tốt.

Chẳng hạn như ông anh trai ế thâm niên bên cạnh Tô Diệu đây, anh ta xem ra cũng chỉ có mấy trăm điểm.

Nhưng ông anh này cũng không quan tâm đến điều đó, Tô Diệu vẫn thấy anh ta lẩm bẩm khi anh ta quay trở lại từ bục sân khấu, "Nhiều điểm như vậy có ích lợi gì? Dù sao thì cũng không vào được tứ kết, sao phải khổ như vậy chứ? Dù sao thì giống như tôi vậy. Xấu không tìm được bạn gái.."

Tô Diệu "..."

Hắn không thể không bắt đầu ngẫm nghĩ xem đòn mà hắn đã giáng cho người ta có hơi nghiêm trọng quá hay không. Hắn bắt đầu nghĩ rằng mình có thể nên an ủi anh ta, nói rằng thực ra trông anh cũng không xấu đến như vậy, mà chỉ là xấu bình thường thôi cũng không quan trọng lắm đâu..

Không lâu sau, hắn nghe thấy tên của Hậu Tinh Vân.

Đây cũng là tâm điểm chú ý của mọi người.

Không phải ai cũng có ý nghĩ đó và cho rằng mình có cơ hội vượt qua anh ta, nhưng ai cũng muốn biết trần nhà ở đâu, bằng cách này ít nhất họ cũng có thể biết được mình còn cách top một bao xa.

Sau khi Hậu Tinh Vân bước lên dưới sự chú ý của mọi người, rồi lấy từng viên đá nguyên năng thạch trong ba lô đặt tại vị trí đã chỉ định.

Các nhân viên nhanh chóng đếm, truyền đạt bằng giọng nói và nhanh chóng cho điểm.

Ngay sau đó, Sở Mạc Hoàn đã thông báo ra kết quả mà tất cả mọi người đều quan tâm là "Hậu Tinh Vân, từ trường trung học cơ sở mười sáu Huy Thành, với tổng số 5250 điểm trong vòng sơ loại."

Toàn bộ khán đài xôn xao.

Mặc dù mọi người đã chuẩn bị tâm lý từ rất lâu, cũng đã sớm đoán ra được điểm số của anh ta có thể sẽ rất cao, thế nhưng là.. Thế nhưng là mẹ nó chứ cũng quá cao rồi đấy?

Hơn năm nghìn điểm? Là cái khái niệm gì chứ?

Trong số tất cả các học viên đã công bố điểm của mình cho đến nay, Hậu Tinh Vân không chỉ vượt xa, mà số điểm của anh ta đã cao gấp đôi vị trí Top hai!

Các học viên bắt đầu bàn tán xôn xao, anh trai ế bên cạnh Tô Diệu cũng lắc đầu nói: "Thấy chưa? Lúc nãy tôi đã nói rằng kiếm được nhiều điểm như vậy cũng không có ý nghĩa gì. Nhìn các bạn mà xem, cố gắng hết sức để đến thời khắc cuối cùng rồi mới chịu quay trở về mà để làm gì chứ? Chúng ta cũng chỉ là nhân loại mà thôi, cạnh tranh với quái vật như trên thì không thể nào có kết quả.."

Tô Diệu như có điều suy nghĩ.

Cậu học viên tài năng này quả thực có chút lợi hại.

Tô Diệu biết Hậu Tinh Vân ít nhất có lẽ là đã giết chết con sinh vật cấp Quỷ thủ quan trong tòa lâu đài kia, nhưng đây cũng là 1500 điểm tích lũy. Hắn suy đoán trước đó Hậu Tinh Vân có lẽ là còn giải quyết xong được một con sinh vật cấp Quỷ khác nữa, nếu không chỉ dựa vào việc giết vài con tạp binh mà muốn điểm tích lũy đến năm ngàn điểm thì cũng tương đối khó khăn.

Nghĩ như vậy, nếu như lúc ấy ở trong tòa lâu đài hắn không có đi lên thử sức, hoặc là anh chàng Hậu Tinh Đào không có cho hắn "Hỏa tiễn", cộng thêm cái vật phẩm nhiệm vụ đặc biệt kia ba ngàn điểm tích lũy, có lẽ là hạng nhất quả thật là Hậu Tinh Vân rồi.

Hậu Tinh Vân từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, những người bên dưới bàn tán ầm ĩ sắc mặt không chút dao động, biểu cảm giống như "Tôi đạt được trình độ này là chuyện đương nhiên."

Anh lặng lẽ đợi cho đến khi kết quả được công bố, sau đó quay người bước xuống, như thể mọi thứ đã được kiểm soát trong lòng bàn tay.

Với kết quả như vậy, mọi người không quá kỳ vọng vào điểm số tiếp theo.

Bởi vì đã nhìn thấy vị trí của đỉnh phong, thí sinh phía sau khó có thể vượt qua ngọn núi này, cho dù kinh ngạc đến đâu, hiệu quả biểu hiện đương nhiên sẽ giảm đi rất nhiều.

Không lâu sau, tên của Hậu Tinh Đào cũng xuất hiện.

Thật không may, anh ta đã không bắt kịp được anh trai của mình.

Điểm số cuối cùng của anh ấy là 2700, hiện là số điểm cao nhất ngoại trừ số điểm trước đó của Hậu Tinh Vân, nên không có vấn đề gì khi vào tứ kết.

Tuy nhiên, có thể thấy được vẻ mặt của anh ta không hề hài lòng chút nào, từ đầu đến cuối sắc mặt anh ta đều ảm đạm, như thể ai đó nợ anh ta một trăm tám vạn.

Nhưng điều này cũng nằm trong dự đoán của mọi người, dù là anh em cũng không ai mong Hậu Tinh Đào đuổi kịp được đàn anh, càng không ai cố tình so sánh họ với nhau.

Tình hình điểm hiện tại vẫn tương tự như dự đoán trước cuộc thi.

Thẳng cho đến khi tên của Giang Hiểu Nguyệt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

"Giang Hiểu Nguyệt, trong thành Bắc thành Lâm Giang, điểm tích lũy.. 7850 điểm."

"..."

Yên tĩnh.

Toàn bộ khan đài im lặng một cách đáng sợ.

Toàn bộ trong khán đài tụ tập hàng trăm người, nhưng lúc này yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, chỉ có từng tiếng hít thở vang vọng trong không gian.

Ngay từ đầu mọi người đã bắt đầu thắc mắc về thính giác của mình, họ cảm thấy có thể là mình đã nghe nhầm, hoặc là ông chú ngủ gật trên sân khấu đã đọc nhầm.

Hầu hết mọi người ở đây đều biết Giang Hiểu Nguyệt và biết rằng cô ấy là một thí sinh tiềm năng.

Nhưng hơn bảy nghìn điểm, điều này thực sự.. cũng quá cường điệu rồi.

Thẳng cho đến khi bảng xếp hạng trên màn ảnh rộng, vị trí trên bảng xếp hạng trước đó của Hậu Tinh Vân bị đẩy xuống vị trí thứ hai, tên đằng sau mang theo 7850 điểm tích lũy Giang Hiểu Nguyệt chính thức leo lên Top một, tất cả mọi người mới bị ép buộc phải chấp nhận sự thật này.

Hơn bảy nghìn điểm.. Điều này đúng là sự thật?

Ngay cả ông anh ế bên cạnh Tô Diệu, người đã có hành động thờ ơ, cũng nuốt nước bọt và nói: "Khủng thật, cô gái này thực sự rất hung dữ. Tôi đã nói trước rằng Hậu Tinh Vân là một con quái vật? Bây giờ mới là một con quái vật thực sự.."

Tuy nhiên, ban tổ chức sẽ không cho các học sinh thời gian để tiêu hóa, việc thống kê điểm vẫn đang diễn ra.

Giang Hiểu Nguyệt lặng lẽ bước xuống dưới sự tập trung của vô số ánh mắt.

Sở Mặc Hoàn lật xem danh sách và tiếp tục đọc tên tiếp theo.

"Kế tiếp là.. Tô Diệu! Có ở đây không?"

Những học viên tham gia đến từ trường trung cấp số hai thành Bắc -- cũng là hai học sinh duy nhất còn lại trong trường của họ, số thứ tự của họ được liên kết với nhau một cách tự nhiên.

Tô Diệu đứng thẳng người, "Hình như đã đến tôi rồi."

"Cố lên." Anh chàng ế vẫy tay với hắn, "Đừng quá lo lắng về điểm số của mình, dù sao đợi cho đến khi ra ngoài thì tất cả mọi người cũng đều là một hảo hán."