Chính Năng Lượng Hệ Thống

Chương 51: Sự việc Lỗ Tương Minh




Edit: Koliz

Quý Trần Ai không quá quen thuộc mấy người bạn cùng lớp Lỗ Du Du mời kia, chỉ là biết tên thôi.

Mà hiển nhiên mấy nữ sinh kia đều tương đối có hứng thú với Quý Trần Ai, thỉnh thoảng hỏi Quý Trần Ai một vài câu, bộ dáng kia ngược lại giống Lỗ Du Du hiếu kỳ đến mấy phần.

Món ăn Lỗ Du Du gọi trước rất nhanh được bưng lên, mấy người vừa ăn vừa nói chuyện, ăn xong Lỗ Du Du lại mang ra một chiếc bánh ga tô lớn, tắt đèn, cắm cây nến vào bắt đầu hát bài mừng sinh nhật.

Lỗ Du Du có vẻ vô cùng cao hứng, bởi vì uống một chút rượu mà toàn bộ khuôn mặt đều hồng hồng, cô nhìn mấy người nói: “Cám ơn các cậu, có các cậu cùng tớ tổ chức sinh nhật, tớ thật vui vẻ.”

Một trong mấy nữ sinh nói: “Lỗ Du Du, cậu khách khí với bọn tớ làm gì nha, đều là bạn thân cần gì phải khách khí như vậy.”

Lỗ Du Du nghe vậy cười ngây ngô một lúc, thổi tắt cây nến, bắt đầu cắt bánh ga tô cho mọi người.

Ăn xong bánh ga tô, mấy người liền chuẩn bị rời đi, mặc dù là thứ sáu, nhưng ngày mai bọn họ vẫn phải đi học, chỉ là thời gian học hơi trễ hơn mà thôi.

Quý Trần Ai đón xe về nhà, trên đường trở về, Tiểu Thất nói: “Ai ai, ta đột nhiên nhớ tới, ngươi còn chưa có bốc thăm trúng thưởng đâu…”

Quý Trần Ai sững sờ: “Bốc thăm trúng thưởng cái gì?”

Tiểu Thất nói: “Đến cấp hai có một cơ hội bốc thăm trúng thưởng, ngươi lúc đó cao hứng quá, nên quên.”

Quý Trần Ai nói: “Ấy? Vậy lúc trước tại sao ngươi không nhắc ta?”

Tiểu Thất mờ nhạt nói: “Ta đây không phải cũng quên mất sao…”

Quý Trần Ai: “…”

Quên mất thì quên mất đi, hiện tại nhớ ra là được, kết quả bốc thăm xong, Quý Trần Ai nhìn thấy một viên đường hiện trên màn hình, anh nói: “Đây là cái gì?”

Tiểu Thất nói: “Ồ, ngươi sao chọn vào món đồ này, cái này gọi là ‘đường ngọt ngào’…”

Quý Trần Ai nói: “Có tác dụng gì?”

Tiểu Thất nói: “Ăn xong tự nhiên sẽ trở nên ngọt ngào…”

Quý Trần Ai cảm thấy Tiểu Thất giải thích vô cùng mơ hồ, nói cũng như chưa nói, nhưng anh muốn hỏi cặn kẽ một chút, Tiểu Thất lại không chịu nói với anh, vì vậy chỉ có thể tự mình thử xem. (Có mùi nguy hiểm OvO)

Nhét viên đường ngọt ngào vào túi, Quý Trần Ai xuống xe taxi.

itsukahikari.wordpress.com

Qua sinh nhật này, quan hệ giữa Quý Trần Ai và Lỗ Du Du thay đổi càng tốt hơn, Lỗ Du Du thường thường chạy đến nhà Quý Trần Ai học bổ túc toán, cũng thường mang cho Quý Trần Ai các loại đồ ăn và món quà nhỏ.

Từ những thứ Lỗ Du Du mang cho Quý Trần Ai liền nhìn ra được, Lỗ Du Du giống như Quý Trần Ai đoán, điều kiện gia đình nhà cô vô cùng tốt.

Không còn Hứa Vân Sùng uy hiếp, lại có thể đứng lên, Quý Trần Ai trong lúc nhất thời ngược lại có chút mùi vị mất đi mục tiêu, cứ như vậy thật yên lặng trôi qua một tháng.

Ngay đêm trước ngày cá tháng tư, lại đột nhiên đã xảy ra một chuyện.

Lúc đó đã qua mười một giờ, Quý Trần Ai đang chuẩn bị lên giường đi ngủ, lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động vang lên, anh lấy tới nhìn qua, phát hiện hiển thị bên trên chính là tên Lỗ Du Du.

Quý Trần Ai tiếp điện thoại, nói: “Hey, Lỗ Du Du, có chuyện gì?”

Lỗ Du Du bên đầu kia điện thoại không nói gì cả, chỉ loáng thoáng phát ra tiếng khóc nức nở, Quý Trần Ai vừa nghe liền căng thẳng trong lòng, anh nói: “Lỗ Du Du, xảy ra chuyện gì?”

Lỗ Du Du còn không chịu nói, mãi đến tận sau khi Quý Trần Ai hỏi vài tiếng, cô mới nói: “Chu Nghiêu Cần, tớ không biết nên làm gì bây giờ, hức hức hức, tớ thật sự không biết nên làm gì bây giờ.”

Quý Trần Ai nói: “Cậu đừng vội, từ từ mà nói, đến cùng làm sao vậy?”

Lỗ Du Du nức nở nói: “Anh tớ sắp chết rồi, anh ấy bị thương rất nặng …”

Quý Trần Ai nói: “Cậu bây giờ ở đâu? Đừng nóng vội, trước tiên gọi điện thoại cấp cứu bệnh viện được chứ?”

Lỗ Du Du oa một tiếng khóc càng thảm hại hơn, cô nói: “Không thể gọi điện thoại cho bệnh viện được, vết thương của ảnh là do súng đạn gây ra, nếu như bị cảnh sát phát hiện, sẽ bị nhốt lại.”

Quý Trần Ai nghe vậy, tuy rằng không biết đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng có thể nghe ra tính nghiêm trọng từ trong đó, anh nói: “Cậu đừng hoảng loạn, bây giờ cậu ở chỗ nào, anh ấy là bị ngoại thương sao? Tớ đi mua một ít đồ chữa bệnh, rồi ghé qua chỗ cậu một chút?”

Lỗ Du Du lắp ba lắp bắp nói địa chỉ, cô nói: “Chu Nghiêu Cần, cám ơn cậu…”

Quý Trần Ai không nói gì, thay áo ngủ thành thường phục, sau đó báo với Vương Chi Tú một tiếng nói muốn đi ra ngoài.

Vương Chi Tú nhìn thời gian trễ như vậy, hỏi: “Tiểu Cần, đã trễ thế này con còn muốn đi đâu hả?”

Quý Trần Ai nói nhà bạn học xảy ra chút việc, anh đi xem xem.

Vương Chi Tú nói: “Xảy ra chuyện gì? Có nghiêm trọng không?”

Quý Trần Ai nói là bạn học cãi nhau với người nhà, lúc này đang ở quán Internet, qua khuyên nhủ người đó xong sẽ trở lại.

Vương Chi Tú nghe vậy vẫn còn có chút lo lắng, dặn dò Quý Trần Ai vài câu, nói nếu không được thì mang người về, qua đêm ở bên ngoài không an toàn.

Thấy Quý Trần Ai từng câu đáp lại xong, Vương Chi Tú cũng không nói gì nữa.

Muộn như vậy, cửa hàng thuốc đều đã đóng cửa, cũng may trong nhà Quý Trần Ai còn có rượu thuốc và băng gạc, anh liền mang theo cây kéo, lúc này mới ra khỏi nhà bắt taxi.

Lỗ Du Du nói hiện tại cô đang ở trong một tiểu khu, tình huống của anh cô vô cùng không ổn, nhưng cô lại không dám báo cảnh sát, thậm chí cũng không dám nói cho người trong nhà.

Về phần tại sao Lỗ Du Du sợ sệt như thế, Quý Trần Ai suy đoán có khả năng không chỉ đơn giản là đấu súng như vậy.

Đến tiểu khu, Quý Trần Ai sau khi xuống xe gọi điện thoại cho Lỗ Du Du, nói mình đã đến dưới tầng.

Một lúc không lâu sao, Lỗ Du Du đi xuống mở cửa cho Quý Trần Ai, trên mặt cô tràn đầy hoang mang, thậm chí trong hốc mắt còn mang theo nước mắt.

Quý Trần Ai nói: “Đừng sợ, đưa tớ lên xem một chút.”

Lỗ Du Du ừ một tiếng, hai người bước vào thang máy, trực tiếp lên tới tầng mười hai.

Sau khi vào nhà, Quý Trần Ai lập tức ngửi được mùi máu tanh tưởi, anh liếc mắt một cái liền nhìn thấy trên sàn phòng khách đầy vết máu, mà đi vào trong thêm một chút, là có thể nhìn thấy Lỗ Tương Minh mặt trắng bệch.

Dường như là bụng trúng đạn rồi, Lỗ Tương Minh sắc mặt trắng bệch, cả người cũng lâm vào trạng thái bán hôn mê.

Quý Trần Ai cũng không hỏi tại sao, mà trực tiếp tiến lên, chuẩn bị xử lý vết thương cho Lỗ Tương Minh.

Lỗ Du Du vẫn sợ run cả người, cô nhỏ giọng nói: “Chu Nghiêu Cần, chúng ta nên làm gì, ca ca nói không được đến bệnh viện… Cũng không được báo cảnh sát…”

Quý Trần Ai cúi đầu nhìn Lỗ Tương Minh, nghĩ thầm không muốn báo cảnh sát cũng không được đến bệnh viện, vậy chỉ có chờ chết. Đương nhiên, anh cũng không có nói lời này với Lỗ Du Du, anh dời bàn tay Lỗ Tương Minh đang bịt vết thương, sau đó nói: “Lỗ Du Du, lấy rượu và băng tới đây.”

Lỗ Du Du đưa thứ Quý Trần Ai nói tới trên tay Quý Trần Ai.

Quý Trần Ai kiểm tra vết thương của Lỗ Tương Minh, phát hiện vạn hạnh là viên đạn không có lưu lại trong thân thể của hắn, mà trực tiếp xuyên qua bụng, không thì Quý Trần Ai nếu như còn phải lấy viên đạn ra, anh sẽ thật sự không biết nên làm gì lúc này.

Khử độc vết thương, nhìn rõ ràng cái lỗ lớn dữ tợn kia, Quý Trần Ai hỏi Tiểu Thất một câu: “Tình trạng tính mạng hắn thế nào?”

Tiểu Thất nói: “Không được tốt lắm, nếu như không đến bệnh viện sợ rằng chỉ chống đỡ được hết buổi tối hôm nay.”

Quý Trần Ai nói: “Sử dụng sơ cấp chữa trị xong, vết thương của hắn sẽ trực tiếp trở về bình thường?”

Tiểu Thất nói: “Dựa trên lý luận là như vậy… Bất quá vết thương này của hắn tương đối nghiêm trọng, khả năng khôi phục có thể tương đối chậm, nhưng so với tốc độ vết thương của người bình thường trở lại bình thường, vẫn là rất nhanh.”

Quý Trần Ai cúi đầu nhìn Lỗ Tương Minh hấp hối, hơi nhíu mày, anh nói: “Lỗ Du Du, cậu có thể nói cho tớ biết, vì sao lại xảy ra chuyện này không?”

Thời điểm Quý Trần Ai xử lý vết thương, Lỗ Du Du vẫn luôn ngồi dưới đất bên cạnh, ánh mắt ảm đạm nhìn anh trai của mình, cô nghe được câu hỏi của Quý Trần Ai, một lát sau, mới khàn giọng nói: “Thời điểm tớ học trung học cơ sở, ca ca đã biến mất một quãng thời gian.”

Lỗ Tương Minh so với Lỗ Du Du lớn hơn bảy tuổi, Lỗ Du Du lúc mười hai tuổi, Lỗ Tương Minh cũng đã mười chín, mà mãi đến tận năm ngoái, Lỗ Tương Minh vẫn không có tin tức.

Ròng rã năm năm, Lỗ Tương Minh làm con trai cả trong nhà, lại không có bất kỳ liên hệ nào với người nhà, ký ức của Lỗ Du Du về Lỗ Tương Minh, cũng dừng lại ở chỗ bản thân có người anh trai yêu thương cô vô cùng, đã bắt đầu làm cảnh sát.

Lỗ Du Du nói: “Tớ vẫn luôn không biết anh ấy làm việc gì, cha cũng không chịu nói cho tớ biết, thế nhưng tớ biết anh ấy khẳng định không phải làm cảnh sát.”

Nói tới chỗ này, Lỗ Du Du liền khóc lên, cô nức nở nói: “Người trong nhà cũng coi tớ là đứa ngốc, có cảnh sát nào, lại xăm đầy hình trên cánh tay đâu?”

Quý Trần Ai lúc này mới nhớ tới, lúc trước anh xem tư liệu về Lỗ Tương Minh, thấy rõ ràng trên cánh tay Lỗ Tương Minh xăm hình xăm.

Lỗ Du Du nói: “Tớ biết bọn họ không nghĩ là tớ biết, cho nên tớ sẽ giả bộ bản thân thật sự không biết, nhưng mà Quý Trần Ai… Tớ tuy đầu óc không thông minh, thế nhưng cũng không có ngốc đến mức cái gì cũng không thấy.”

Lỗ Du Du nói: “Tớ biết, anh của tớ có khả năng… Đi làm chuyện xấu…”

Quý Trần Ai nói: “Làm chuyện xấu?”

Lỗ Du Du nói: “Đúng, sau khi về nhà, quan hệ giữa anh tớ và người nhà vẫn luôn rất căng thẳng, tớ không biết tại sao, anh tớ mặc dù trên danh nghĩa làm ở cục cảnh sát, nhưng lại giao du với một vài lưu manh, tớ ban đầu cũng không hiểu, mãi đến một ngày tớ phát hiện, trong túi anh tớ có một túi bột phấn màu trắng.”

Ma tuý? Quý Trần Ai trong lòng căng thẳng, anh cảm thấy bản thân có hai loại tôi phạm không thể khoan dung nhất, một trong số đó là ma tuý, thứ hai chính là buôn bán nhân khẩu.

Lỗ Du Du nói: “Đúng, chính là như cậu nghĩ, tớ phát hiện đồ trong túi là ma tuý.” Cô nói tới chỗ này, ánh mắt đã hoàn toàn ảm đạm đi, “Sau đó, ngay hôm nay, anh tớ đột nhiên bị người bắn.”

Vì vậy liền có một dãy chuyện kế tiếp, Lỗ Du Du dưới bước đường cùng, cũng không dám nói cho người nhà, cũng không dám báo cảnh sát với gọi bác sĩ, cuối cùng tìm được Quý Trần Ai.

Quý Trần Ai giờ phút này trong lòng lại nghĩ tới, nếu như Lỗ Tương Minh thật sự buôn ma túy, vậy anh… Liệu còn muốn liều lĩnh bại lộ gây nguy hiểm cho mình, sử dụng kỹ năng chữa trị với Lỗ Tương Minh không. Nhìn vẻ mặt thống khổ dại ra của Lỗ Du Du, Quý Trần Ai lần đầu tiên cảm nhận được tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Lỗ Du Du nói: “Chu Nghiêu Cần, tớ rất sợ hãi, ca ca sẽ chết sao? Nếu anh ấy thật sự chết rồi, tớ nên làm gì…”

Quý Trần Ai nhìn bộ dáng Lỗ Du Du thống khổ không thể tả, nhẹ nhàng hỏi một câu: “Người đả thương anh trai cậu đâu?”

Lỗ Du Du lắc lắc đầu: “Tớ không biết, lúc đó tớ đang ở trong vệ sinh, liền nghe được tiếng bắn súng, đợi đến lúc tớ đi ra ngoài xem, thì phát hiện ca ca đã ngã trên mặt đất.”

Quý Trần Ai nói: “Làm sao một mình cậu mang anh ta tới đây được?”

Lỗ Du Du nói: “Lúc đó ca ca vẫn chưa đánh mất ý thức, là anh ấy cho tớ địa chỉ chỗ này…”

Quý Trần Ai hít sâu một hơi, anh biết, nếu như anh không cứu Lỗ Tương Minh, vậy Lỗ Tương Minh tuyệt đối không sống qua nổi buổi tối ngày hôm nay, nhưng đối mặt với một người đã gặp mặt mấy lần thậm chí có thể là người buôn ma túy, Quý Trần Ai lại thấy có chút do dự trong lòng.

itsukahikari.wordpress.com

Cuối cùng, anh nói với Tiểu Thất: “Tiểu Thất, ngươi lại tra tư liệu về Lỗ Tương Minh đi, lần này cần chi tiết hơn.”

Tiểu Thất đáp một tiếng, cũng không lâu sau liền đưa tư liệu Lỗ Tương Minh lại, lần này nội dung nhiều hơn rất nhiều, Quý Trần Ai cặn kẽ xem qua, lại phát hiện một chuyện kì quái, ròng rã thời gian năm năm, hồ sơ thông tin về Lỗ Tương Minh, không có bất kỳ đổi mới nào, giống như tin tức về người này, giống như triệt để ngưng đọng, Quý Trần Ai nhìn thông tin như vậy, trong lòng bỗng nhiên có một suy đoán.

Quý Trần Ai nói: “Tiểu Thất, trên thân thể người này có phụ năng lượng không?”

Tiểu Thất nói: “Không có phụ năng lượng, theo cảm giác của ta là người tốt.”

Quý Trần Ai nói: “Sử dụng kỹ năng chữa trị với hắn đi.”

Tiểu Thất nói: “Ngươi định cứ như thế mà dùng? Vạn nhất hắn là người xấu thì làm sao đây?”

Quý Trần Ai lạnh lùng nói: “Nếu như hắn là người xấu ngay cả ngươi cũng có thể lừa gạt được, vậy ta cũng là nhận thức ngã xuống.”

Đương nhiên, Quý Trần Ai cũng hãy nói một chút mà thôi, nếu như Lỗ Tương Minh thật sự dự định làm ra chuyện gì tổn hại đến anh, Quý Trần Ai chắc chắn sẽ không nương tay.

Quý Trần Ai dùng băng quấn kín vết thương của Lỗ Tương Minh lại, xong lúc này mới sử dụng kỹ năng chữa trị, anh nói: “Lỗ Du Du, anh cậu* sẽ không có chuyện gì, cậu đừng quá lo lắng.”

(*: Nguyên gốc là “ngươi” chứ không phải “ngươi ca ca”… Tác giả lại gõ thiếu đi =.=)

Lỗ Du Du biết Quý Trần Ai đang an ủi cô, cô muốn cười, rồi lại không cười nổi, cô nói đứt quãng: “Tại sao lại thành như vậy chứ, vì sao lại như vậy chứ… Ca ca tớ, trước kia là người có tinh thần trọng nghĩa cỡ nào, hiện tại vì sao lại thành như vậy chứ…”

Sự việc của Lỗ Tương Minh, là một đả kích nặng nề đối với Lỗ Du Du, cô không hiểu tại sao anh trai của mình lại thay đổi thành người như vậy, thậm chí lúc phát hiện trong túi anh ấy có ma tuý, cũng không dám hỏi anh trai cô đó là cái gì, cô sợ phải nghe được đáp án cô không dám thừa nhận.

Việc Quý Trần Ai buổi tối ra ngoài, bị theo người sau anh báo cho Chu Nghiêu Uẩn.

Không bao lâu sau khi Quý Trần Ai xử lý tốt vết thương, Chu Nghiêu Uẩn bên kia gọi điện tới, cậu nói: “Ca ca hiện tại không có sao chứ?”

Quý Trần Ai nói: “Không có chuyện gì, em tại sao lại gọi điện cho anh?”

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Người mà Ca ca đi xem kia… Gọi là Lỗ Tương Minh đúng không?”

Quý Trần Ai không nghĩ tới Chu Nghiêu Uẩn sẽ nhắc đến Lỗ Tương Minh, anh nói: “Làm sao vậy?”

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Người này, hiện tại giá trên trên chợ đen rất cao nha, có người muốn tính mạng của anh ta.”

Quý Trần Ai sững sờ: “Em nói cái gì?”

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Anh ta phá hỏng sinh ý một vụ buôn ma túy lớn, hiện tại đang có người treo giải thưởng cho tính mạng của anh ta, năm triệu đô la mỹ, giá tiền không phải rất mê người sao?”

Quý Trần Ai nói: “Cho nên… Anh ta là nằm vùng?” Quý Trần Ai lúc trước có suy đoán đến phương diện này, lại không nghĩ rằng cư nhiên xác nhận được thông qua Chu Nghiêu Uẩn.

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Không sai, bất quá ca ca không cần quá lo lắng, em đã giúp bọn anh dọn sạch mấy cái đuôi rồi, nhưng bệnh viện thì đừng đi, cần em phái một bác sĩ tin tưởng được lại đấy không?”

Quý Trần Ai đối mặt với ý thực sự tốt của Chu Nghiêu Uẩn, vô cùng không có gì để nói, anh nghĩ điện thoại Chu Nghiêu Uẩn tại sao không gọi tới sớm hơn một chút, nếu thế anh cũng không cần sử dụng kỹ năng với Lỗ Tương Minh nha.

Bất quá câu nói tiếp theo của Chu Nghiêu Uẩn lại làm Quý Trần Ai bỏ đi ý nghĩ, bởi vì gia hỏa này vô cùng không chịu trách nhiệm nói: “Thế nhưng có thể cứu sống hay không cũng không biết, nghe nói anh ra là bụng trúng đạn đúng không.”

Quý Trần Ai: “… Không cần, anh đã giúp anh ta xử lý.”

Chu Nghiêu Uẩn nói: “Ca ca, anh như vậy sẽ khiến em rất đố kị nha.”

Quý Trần Ai nghĩ thầm em đố kị cái gì, đố kị anh ta được trúng đạn à, chờ sau đó kỹ năng phụ cd tốt rồi, cho em bị bắn đạn vào trong thân thể một lần em sẽ không ghen tỵ?

Chu Nghiêu Uẩn cuối cùng nói: “Ca ca, nếu như anh có chuyện gì, nhất định phải nói cho em biết, được không?”

Quý Trần Ai đáp lại xong, cúp điện thoại, lúc này mới đưa mắt dời đến trên người Lỗ Tương Minh.

Lỗ Du Du vẫn luôn ngẩn người, hoàn toàn không chú ý tới nội dung Quý Trần Ai gọi điện thoại, mãi đến tận lúc Quý Trần Ai cúp điện thoại, cách một lúc sau, cô mới nhỏ giọng nói: “Chu Nghiêu Cần, ca ca tớ sẽ chết?”

Quý Trần Ai liếc nhìn Lỗ Du Du một cái, nói: “Lỗ Du Du… Cậu có biết, ca ca cậu nằm vùng không?”

Lỗ Du Du sắc mặt ngẩn ngơ: “Cái này không thể nào…”

Quý Trần Ai nói: “Tại sao không thể?”

Lỗ Du Du nói: “Nếu như ca ca nằm vùng, vậy tại sao thái độ cha đối với anh ấy lại kém như vậy đây?”

Quý Trần Ai nói: “Nếu như cha cậu cũng không biết anh trai cậu nằm vùng?”

Lỗ Du Du lộ ra biểu tình kinh ngạc không dám tin, cô nói: “Ca ca tớ nằm vùng? Nhưng tại sao anh ấy lại không dám đi bệnh viện, cũng không dám báo cảnh sát chứ?” Nếu như Lỗ Tương Minh không làm chuyện gì phạm pháp, sau khi hắn bị đánh thương, hiển nhiên có thể đi báo cảnh sát nhập bệnh viện tiếp nhận chữa trị và bảo vệ, tại sao Lỗ Tương Minh lại trốn ở tòa nhà trong khu cư dân, không dám lộ diện chứ.

Quý Trần Ai suy nghĩ một chút, nói: “Có lẽ là bởi vì những chỗ kia cũng không an toàn?” Bởi vì cảnh sát cũng không phải người có thể hoàn toàn tín nhiệm.

Lỗ Du Du đã triệt để choáng váng, cô cũng không hỏi Quý Trần Ai lấy được tin tức từ đâu, nặng nề thở ra một hơi, đặt xuống trái tim chứa đầy trách nhiệm áp lực bên trong.

Nói cho cùng, Lỗ Du Du là một cô gái tốt, cho nên mặc dù là anh trai của mình, sau khi biết Lỗ Tương Minh buôn ma túy, tâm tình của cô đối với người anh trai này cũng rất phức tạp.

Cô không biết phải lựa chọn cho đúng, nhưng lại không muốn thấy anh trai của mình cứ như vậy chết đi trước mặt mình.

Quý Trần Ai nói: “Ngày mai xin nghỉ một ngày đi, trước khi anh trai cậu tỉnh lại, cậu không được lộ diện, tớ sợ có người theo dõi cậu.”

Lỗ Du Du gật gật đầu, cô nói: “Chu Nghiêu Cần, cám ơn cậu, nếu như không có cậu, tớ cũng không biết phải làm gì.”

Quý Trần Ai nhìn Lỗ Tương Minh vẫn hôn mê bất tỉnh như trước, lại nhìn mắt Lỗ Du Du, lắc đầu nói: “Không có chuyện gì, hiện tại đã muộn lắm rồi, cậu đi tắm ngủ sớm một chút, tớ đến xem anh ấy.”

Lỗ Du Du gượng cười nói: “Tớ không buồn ngủ, cậu nghỉ ngơi một chút đi.”

Quý Trần Ai nói: “Đi thôi, đừng cậy mạnh, thay quần áo dính máu trên người ra, ngủ một lúc đi, ngày mai không phải còn hi vọng vào cậu sao.”

Lỗ Du Du nhìn ánh mắt ôn hòa của Quý Trần Ai, trong hốc mắt tràn ra nước mắt, cô chậm rãi đứng lên, bám vách tường đi vào phòng tắm.