Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 175: Phu nhân, Thượng tướng thỉnh ngài về! (13)




Edit: Xanh Lá


Hệ thống nhún vai, đầu năm nay vô gian không thương* (không gian không phải thương nhân), vẫn có câu cửa miệng "chết đạo hữu chẳng chết bần đạo", một hệ thống không hố ký chủ cũng không phải một hệ thống tốt.


Đường Khanh cắn răng, nếu không đáp ứng, thì lát nữa Tần Thời tỉnh lại, cô căn bản sẽ không cách nào thoát thân.


Nghĩ một chút, cô căm giận nói: "Phải là giá hữu nghị!"


"Không thành vấn đề, ta lại thêm cho ngươi kỹ năng tránh né truy tung trong một lần, giá cả ấy mà, rất dễ thương lượng, chỉ mười điểm tích lũy."


Nghe được lời sau cùng, tâm tình buồn bực của Đường Khanh rốt cuộc cũng tốt lên một chút.


Có "công cụ hack" là hệ thống ở đây, Tần Thời vốn sắp tỉnh dậy lại lần nữa chìm vào ngủ say. Nhìn quần áo ném đầy trong khoang tàu bay, cô tức khắc đen mặt, quần áo mình đã bị xé nát căn bản không cách nào mặc lại, cũng may quần áo của mỗ Thượng tướng còn lành nguyên, tuy mặc trên người có chút rộng, nhưng tóm lại vẫn tốt hơn không mặc gì.


Chẳng qua kích cỡ quần chênh lệch quá lớn, nên cô chỉ tròng lên người chiếc áo sơmi hơn nhăn nhúm, cũng may áo sơmi đủ dài, đủ để che khuất mông cô, lại khoác lên người chiếc áo khoác to rộng của hắn, vì thế cũng không sợ lộ hàng.


Thời gian còn sớm, tất cả mọi người còn đang ngủ say, Đường Khanh nhanh chóng sắp xếp chút quần áo của mình, sau đó mang theo tiền và cả cơ giáp sinh học Tần Thời tặng cho mình, trực tiếp đi đến sân bay thiên hà của thủ đô Liên bang.


Cơ giáp sinh học quá mức bắt mắt, tàu vũ trụ bình thường điều khiển lại quá phiền, cuối cùng cô đơn giản tự mình thuê tàu vũ trụ loại nhỏ, về phần đích đến, dĩ nhiên là tọa độ của quân đoàn Bóng Tối mà hệ thống báo cho cô, một khu vực vô chính phủ cách xa tinh cầu Liên bang, hành tinh Ái Nhĩ.


Hành tinh Ái Nhĩ tuy ở trong hệ Ngân Hà, nhưng bởi vì quá mức xa xôi, nên từ rất sớm trước kia đã bị một đám ác bá thiên hà chiếm lấy. Vì tranh đoạt tài nguyên hữu hạn, pháp luật chưa bao giờ được nói đến trên hành tinh này, bọn họ chỉ tin vào kẻ mạnh, mà Sid, một người có tinh thần lực cấp SSS, rất nhanh liền xưng bá trên hành tinh này, cuối cùng thành lập quân đoàn Bóng Tối.


Đường đi trong thiên hà cực kỳ dài, muốn từ tinh cầu Liên bang tới hành tinh Ái Nhĩ, ít nhất phải mất một tháng thời gian, vốn Đường Khanh còn đang nghĩ nên tiếp cận như thế nào, lại không ngờ mình vẫn chưa tìm được bọn họ, bọn họ đã tự đưa tới cửa.


Hôm nay, vốn cô còn đang ngủ say, lại bị hệ thống đột nhiên đánh thức.


"Khanh Khanh, mau tỉnh lại, có địch tập kích!"


"Cái gì?"


Cơn buồn ngủ nháy mắt biến mất hoàn toàn, cô lập tức thay đồ rồi chạy tới khoang điều khiển, chỉ thấy người điều khiển cô thuê đang sợ tới mức run bần bật, "Tiên...... Tiên sinh, là hải tặc thiên hà."


Chạy tới hang ổ của hải tặc, mặc nữ trang thì không tiện lắm, nên từ lúc bắt đầu cô liền mặc nam trang, giờ phút này cô nheo mắt lại, nhìn màn hình thật lớn trong khoang điều khiển, chỉ thấy không biết từ khi nào đã có mấy con tàu vũ trụ vây quanh mình, mà nhìn từ hình thể của chúng, tàu vũ trụ nhỏ đến đáng thương này của mình chỉ e không có chút phần thắng nào.


"Tiên sinh, làm sao bây giờ? Lần này khẳng định chết chắc." Người điều khiển mếu mặt, anh ta thật không nên ham phần tiền thù lao cao này, kia chính là hành tinh Ái Nhĩ đó, vốn còn mang chút hy vọng may mắn, lại không nghĩ rằng thần may mắn căn bản không tới thăm mình.


Tàu vũ trụ của hải tặc tới gần, Đường Khanh lại không có nửa điểm sợ hãi, trấn định nói: "Trên tàu vũ trụ có khoang thoát hiểm, đợi lát nữa đánh nhau, anh nhớ chạy thật xa đó, nếu như bị bắt lấy, tôi cũng không có thừa thời gian cứu anh đâu."


Người điều khiển ngây người một chớp mắt, anh ta tuy sợ chết, nhưng cũng không phải loại người vô tình, "Vậy tiên sinh làm sao bây giờ?"


"Tôi dĩ nhiên có biện pháp của tôi." Nói xong, cô gợi lên ý cười kiên định. Sid thích nhất là cường giả, nếu mình có thể bộc lộ tài năng từ trong đám hải tặc này, hắn tất nhiên sẽ không nỡ giết mình, chỉ là đáng tiếc cho bộ cơ giáp sinh học này, e rằng sẽ phải chịu chút tội.


Khi hải tặc tới gần, Đường Khanh trực tiếp cho mở cửa khoang, mà cô thì lấy ra cơ giáp sinh học của mình, một bộ cơ giáp mang cánh chim màu đen cực kỳ oai phong.


Đám hải tặc nhìn cửa khoang mở ra, cho rằng đối phương sợ bọn họ nên trực tiếp đầu hàng, lại không ngờ mình vừa mới đi vào con tàu vũ trụ chết tiệt này đã bị người dùng hỏa lực nổ văng ra khỏi đó.


Lần đầu tiên sử dụng cơ giáp sinh học, Đường Khanh cũng không ngờ hỏa lực có thể lớn như thế, nhìn kia cửa khoang thoát hiểm kia, ước số chiến đấu trong cơ thể nháy mắt bị kích phát.


Bởi vì xem nhẹ sức chiến đấu của đối phương, phát nổ này đã khiến bọn hải tặc gần như chết hết.


"Lão đại, đối phương là kẻ có tinh thần lực, còn có cơ giáp sinh học, người của chúng ta đều bị hắn một pháo nổ chết, ngài mau tới đây đi."


Đây là tín hiệu cầu cứu do mấy người còn sống phát đi, sau khi tiểu đội trưởng hải tặc nghe được liền trực tiếp nổi giận, vốn dĩ bọn họ chỉ định tới đánh cướp chút đồ, lại không ngờ đã không cướp được đồ mà còn tổn thất lớn như vậy!


"Con mẹ nó một đám phế vật!" Tiểu đội trưởng nổi giận, trực tiếp dẫn người đuổi tới đây.


Có thể lên làm tiểu đội trưởng của quân đoàn Bóng Tối, thế nào cũng phải có tinh thần lực cấp SS, nên khi hắn ta thấy đối phương sử dụng cơ giáp sinh học thì không chút sợ hãi, ngược lại ý chí chiến đấu còn tăng lên.


"Thằng nhóc, tên mày là gì."


"Tên của tao không tới phiên mày biết." Hừ lạnh một tiếng, Đường Khanh lại lần nữa điều khiển cơ giáp trong tay, dưới sự nghiền áp của tinh thần lực cấp SSS*, đối phương căn bản không có chút đường sống đánh trả. (*SSS là cấp độ tinh thần lực thực sự của Đường Khanh, cấp SS 19 vạn điểm trước kia chỉ để "lừa" máy đo và công bố ra ngoài cho mọi người bớt shock thôi)


Chỉ nghe một tiếng "Bùm" thật lớn, tàu vũ trụ cũng theo đó mà rung lắc, chẳng qua chút lay động này căn bản không đáng kể, Đường Khanh từ trên cao nhìn xuống cơ giáp đã xuất hiện vết rách của đối thủ, châm chọc nói: "Nói đi, mày muốn chết như thế nào."


Tiểu đội trưởng dù thế nào cũng không nghĩ tới lúc này mới chưa đến ba phút mà cơ giáp của mình đã xuất hiện vết thủng, càng thêm khủng bố chính là, dưới tinh dao động cực đại do tinh thần lực phát ra, hắn ta căn bản không cách nào điều khiển cơ giáp, chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt.


Loại cảm giác này, hắn ta chưa bao giờ phải chịu, tức khắc cơn sợ hãi ập đến, không kịp nghĩ nhiều, hắn ta trực tiếp gửi tín hiệu cầu cứu về căn cứ.


"Mày chờ đấy!"


Đường Khanh cao ngạo đứng trước mặt hắn ta, cười lạnh một tiếng, "Được, tao chờ." Nếu là hải tặc, chỉ e cũng đã làm không ít chuyện thương thiên hại lí, hôm nay coi như cô thay trời hành đạo, thuận tay giải quyết hắn ta.


Tiểu đội trưởng dù thế nào cũng không nghĩ tới mình sẽ mất mạng tại đây, nhìn lửa đạn chói lòa trước mắt, hắn ta rốt cuộc đầy không cam lòng ngã vào vực sâu vũ trụ......


Lúc nhận được tín hiệu cầu cứu, Sid đang ở cách đó không xa, vốn hắn cũng không muốn tự mình đi trước, rốt cuộc làm hải tặc thì sao lại không có tổn thất, kết quả đối phương lại chỉ dùng ba phút đã tiêu diệt một nhóm người của hắn, hơn nữa đối phương còn chỉ có một người! Tức khắc hắn cực kỳ hứng khởi.


"Đi, nhìn xem là ai mà có thể trong vòng ba phút diệt một tiểu đội của ta."


Đường Khanh còn chưa thu thập tàn cục, đã thấy vô số chiến đấu cơ loại nhỏ vây quanh tàu vũ trụ của mình. Nhìn đám nòng pháo dày đặc nhắm thẳng vào mình kia, tâm tình cô lại không khỏi thoải mái.


"Nghe nói cậu giết người của tôi không lưu lại một mống."


Nhìn người đàn ông cao lớn đi tới từ cửa khoang, Đường Khanh nhướng mày, rốt cuộc cũng là Boss, lại có thể ngay cả cơ giáp cũng không dùng, trực tiếp đơn thương độc mã đi đến.


Sid nhìn cơ giáp màu đen oai phong trước mắt, trong mắt không có chút sợ hãi nào, ngược lại ngầm mang một tia hưng phấn. Kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu nói cho hắn biết, người trước mắt này tuyệt đối có tinh thần lực siêu cao!