Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa

Chương 25: Chương 23: Trên chuyến xe





Là Gia Huy
- Sao anh ở đây? - Bé nhìn anh ta hỏi
- Anh mới từ quê vào. Em chuẩn bị về quê à - Gia Huy trả lời
- Vâng
- Sao không đi xe chuyến trước?
- Dạ em đợi chuyến sau
- Em đợi bạn à
- Bé - Mình lên tiếng
Mình chạy lại chỗ Bé
- Chào anh - Mình nhìn Gia Huy
- Chào H - Gia Huy đáp lại
- Nước của Bé này - Mình đưa chai sting cho Bé
- Ukm - Bé nhận lấy
- Em về cùng với N à? - Gia Huy hỏi mình
- Vâng. Em về cùng với Bé ạ - Mình trả lời Gia Huy
- Bé là ai vậy? Là N ấy hả - Gia Huy có vẻ ngạc nhiên. Có lẽ anh ta không được gọi Bé như thế
- Vâng - Mình trả lời
Anh ta không nói gì nữa
- Có xe rồi kìa. Mình về đi - Mình nói
- Ukm - Bé vẫn vậy
- Em về nhé anh - Mình nhìn Gia Huy
- Ukm. Hai đứa về nhé - Gia Huy đáp lại
- Dạ
Trên xe

- Bé - Mình lên tiếng trước
- Dạ - Bé trả lời
- Bé giận anh à
- ....
- Anh chỉ coi Hoa như em gái thôi
- Bé biết
- Vậy sao Bé không nói gì?
- Lúc đầu Bé giận. Nhưng lúc anh cầm đồ cho Bé mà không cầm cho Hoa. Rồi mua cả sting cho Bé. Bé không còn giận nữa
- Bé này
- Dạ
- Gia Huy..... - Mình không giám nói sợ Bé giận
- Thích Bé chứ gì. Bé biết. Nhưng Bé không thích anh ấy. Anh đừng lo. – Bé ôm lấy tay mình nói
- Ukm. Anh tin Bé mà
- Đi xe mệt thật đấy. Bé muốn ngủ quá
- Thì ngủ đi
- Anh cho Bé mượn vai nhé
- Ukm. Ngủ đi
********************************************************************************
- Đến Nga Sơn rồi. Ai xuống ấy nhỉ - Nhà xe gọi
- Em xuống anh ạ - Bé lên tiếng
Rồi Bé lôi điện thoại ra và gọi “Anh Phong”
- Anh ạ. Em về tới nơi rồi. Anh ra đón em với
- Tự bắt xe về đi. Đang bận – Mình nghe thoáng qua như thế
- Vâng

Đó là chồng của Bé. Sao chồng em chỉ lưu số điện thoại như vậy, còn anh em vẫn lưu như thế. Chồng em có đối xử tốt với em không? Bỗng dưng mình động lòng trắc ẩn
- Mang xuống giúp cho – Mình cầm lấy túi đồ nặng nề của cô ấy mang trên tay
- Dạ
- Anh ơi. Em xuống này luôn – Mình nói với nhà xe
- Không chạy vào thành phố à?
- Em có tý việc
- Rồi
Trên đường quốc lộ 1A. Nắng nóng bỏng
- Em về đây – Bé nói
- Tính đi bộ về sao? – Mình vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng như vậy
- Dạ em.
- Taxi – Mình vẫy chiếc taxi gần đấy
Chiếc taxi chạy lại.
- Lên đi. Đi bộ mà chết à – Mình nói
- Dạ không cần đâu – Bé trả lời
- Không cần trả tiền đâu
- Không phải vậy ạ
- Còn có việc. Nhanh đi
- Vâng
- Đi đâu vậy anh – Tài xế taxi hỏi
- Chỉ đường đi kìa
- Dạ anh chạy đến ....
- Vâng – Tài xế trả lời
Xe bắt đầu chuyển bánh
25 phút sau
- Dừng ở đây là được rồi anh – Bé lên tiếng
- Vâng – Tài xế trả lời
- Cảm ơn anh – Bé nhìn mình nói
- Không sao – Quay sang nói tài xế - Quay đầu xe đi anh
- Vâng – Tài xế trả lời
Khi tài xế quay xe đi. Mình vẫn thấy tên đó đi theo