Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo

Chương 187: Thật sự không chịu nổi




Tôi mất tự nhiên ngồi thẳng lưng.

Làm ơn đi, đây là phim tình cảm nhẹ nhàng, cũng không có cảnh nóng, sao họ có thể nhiệt huyết sôi trào như vậy chứ?

"Ưm... Đừng..." Cô gái thấp giọng làm nũng.

"Đừng sợ... Lại đây, bảo bối, cho anh sờ một chút..." Giọng nói tà mị của người đàn ông vang lên.

"Ưm... Sẽ bị nhìn thấy..."

"Không thấy đâu... Nhanh lên..."

Mặc dù giọng nói của bọn họ đã bị đè nén đến mức thấp nhất, nhưng tôi ngồi cách bọn họ tương đối gần, hoàn toàn có thể nghe được rất rõ ràng, thật sự là không chịu nổi rồi!

Tôi đổi tư thế ngồi, nhíu mày, khiến cho Tô Quân ngồi bên cạnh cũng chú ý tới.

Anh ta xem phim rất chăm chú, hai người kia nói cái gì hẳn là anh ta không có nghe rõ, nhưng nhìn sắc mặt của tôi, lại nhìn đến hai người kia, cũng đại khái biết được chuyện gì đang xảy ra.

"Khụ khụ!" Tô Quân cố ý ho một tiếng, dường như hai người kia cũng ý thức được, không tiếp tục làm cái gì nhưng vẫn dính chặt cùng một chỗ, không có ý định tách ra.

Yên ổn được một lúc, phía trước tôi lại có một đôi nam nữ bắt đầu rục rịch.

Hai người này còn kỳ quái hơn, họ hôn nhau cuồng nhiệt, sau đó người đàn ông còn cởi áo khoác của mình ra trùm lên đầu cô gái, sau đó, sau đó, tôi thật sự hoảng sợ rồi!

Cô gái cúi người xuống ép sát vào phía dưới thắt lưng của người đàn ông, có áo khoác trùm lên nên không thấy rõ cô gái đang làm gì, nhưng cái đầu ngọ nguậy lên xuống có quy luật, cộng với khuôn mặt thỏa mãn thiếu chút nữa không nhịn được mà rên lên của người đàn ông kia...

Có lẽ là trí tưởng tượng của tôi quá phong phú, hoặc là tư tưởng không lành mạnh mà trong đầu tôi lại nghĩ bọn họ đang làm chuyện đó...

Thế giới này thật là rối loạn, quá rối loạn!

Trên trán tôi đổ mồ hôi, mọi người xung quanh đều không chú ý tới, hoặc là không thèm quan tâm, ai cũng chăm chú xem phim, tôi cũng buộc mình nhìn lên màn hình, tự thôi miên bản thân, nghiêm túc xem phim, không nên suy nghĩ bậy bạ, không nên suy nghĩ lung tung...

“Ah...” Tiếng thấp giọng rên rỉ của người đàn ông truyền đến.

Ông trời ơi! Thật là không chịu nổi mà!

Đột nhiên có một đôi tay che mắt tôi lại, ôm tôi vào lòng. Tôi vừa kịp phản ứng lại, đang định đẩy ra thì nghe thấy giọng nói dịu dàng của Tô Quân: “Đừng nhìn, nhắm mắt lại.”

Tôi ngẩn người, cứ như vậy nằm trong lòng Tô Quân, mặt tôi dán sát ngực anh ta, có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập mạnh mẽ của anh ta, tôi dần dần không quan tâm đến mọi thứ xung quanh, không nghe được cái gì, cũng không nhìn thấy, chỉ có thể cảm nhận được tiếng tim đập “thình thịch” của Tô Quân...