Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 169




Anh tôi vừa lái xe vừa mở nắp tay gối, từ một đống hàng cấm rút ra một dùi cui điện.

” Tiểu kiều, cầm trên tay, thứ này đối với người sống rất hữu dụng…… Em sẽ dùng chứ?” Anh nhìn chằm chằm vào chiếc xe phía trước, chụp biển số gửi chp thúc thúc.

Tôi đặt nẹp cổ tay lên bàn tay phải, như vậy dùng dùi cui điện để phòng thân sẽ không thành vấn đề.

” Dùng điện một chút phải rút về nhớ chưa? Không thể dí lâu vào người, bằng không chết người chúng ta còn bị kiện tụng”. Anh tôi có chút lo lắng nhắc nhở

“Hiểu rồi.” Tôi gật đầu, ít nhất là tôi phải tự bảo vệ mình, không cho anh tôi kéo chân ra sau.

Có đôi khi tôi hy vọng được đối diện với quỷ quái hơn là với người sống, quỷ quái chúng tôi có biện pháp đối phó, người sống so với quỷ quái còn nguy hiểm hơn.

” Có đôi khi anh cảm thấy đặc quyền của lâm ngôn hoan thật hữu ích, ít nhất đối phó với người sống hoặc hành thi, rút ra súng lục có thể giải quyết hầu hết vấn đề…… Hành thi cũng có thể bị hủy diệt, người sống lại sợ viên đạn”. Anh tôi cảm thán một câu.

Tôi cúi đầu phát định vị trên điện thoại, trong đầu không biết nghĩ cái gì, vừa lo lắng vừa thất thần.

Trong bụng hai tiểu tổ tông bắt đầu làm ầm ĩ, không biết có phải ngủ no rồi không, tôi cảm giác thai động rõ ràng, giống như hai bọt khí sôi trong bụng, còn có một chút hơi nóng.

” Chúng ta không sợ, vì có hai tiểu tổ tông bảo vệ chúng ta, chỉ cần đề phòng người sống, mau chạy đến địa phận thẩm gia, ước chừng trong vòng tròn này không có ai đam va chạm vào cánh cửa thẩm gia”. Anh tôi an ủi chính mình

” Em sợ bọn họ giữa đường động thủ…” Tôi nhìn ra gương chiếu hậu thấy chiếc xe tải bắt đầu có khác biệt.

Bọn họ đang tìm cơ hội, tới gần phong cảnh sau núi, xe tải phía sau lao lên, song song với chúnh tôi.

Anh tôi mắng một tiếng, cầm một cái đĩa ném xuống, xe chúng tôi nặng, lại trang bị rất nhiềi vòng bảo hộ, một chút chiếc xe tải liền lao xuống mương.

Xe tải bên trong bò ra hai nam nhân, tôi có chút kì lạ, này là đuổi thi nhân, tại sao lại hai người một tổ hành động?

” Người ta nói bọn họ ra cửa đều hai người một tổ, sư phụ dạy đồ đệ, hơn nữa một lần chỉ đuổi 3 cổ thi thể”. Anh tôi dẫm chán ga đuổi theo chiếc xe thương nhân kia.

Chiếc xe thương nhân kia chiến diện tích lớn, cùng chúng phân cao thấp, chúng tôi thật bất hại, rất nhanh đã lao xuống bờ ruộng.

” Mẹ kiếp! Tiểu kiều mau tháo dây ăn toàn, chạy trốn”. Xe lao vào đống cỏ khô, bên cạnh bờ ruộng.

Tôi đối với đống cỏ khô có một bóng ma tâm lý, lần trước từ đống cỏ ra lao ra rất nhiều xác chết thịt nát, ghê tởm không chịu được.

Chiếc xe đâm xuyên vào đống cỏ khô, chúng tôi nhảy khỏi xe, chạy về phía trước.

Nơi này các cửa thẩm gia không xa, nếu thuận lợi chúng ta có thể lật núi qua, an toàn hơn lái xe trên đường.

” Nơi này có nông gia chúng ta bí mật chốn tránh”. Anh tôi đưa tôi vòng đến phía sau nhà gỗ, đây nhà là của nông gia, một gian nhà trống, có đôi chút đồ vật, chủ nhà chắc ra ngoài chúc tết.

Chúng ta đi về cánh cửa trống? Tôi liếc nhìn anh tôi.

Anh bĩu môi nói:” không có cách khác, chỉ có thể tìm một chô trốn đi, nếu không ban ngày ban mặt dễ dàng bị bọn họ phát hiện ra tung tích”

Hiện tại cách trời tối còn chút thời gian nữa, chúng tôi nấp trong nhà họ chờ cứu viện, thúc thúc gửi tin tới nói chúng tôi bảo vệ mình, thúc sẽ mau chóng mang người tới.

Tạm thời thoát nguy hiểm, tôi bắt đầu ngáp dài mơ màng sắp ngủ, không phải là lòng tôi lớn, thật sự mang thai phản ứng quá mãnh liệt, đến nỗi tôi không thể mở mắt mỗi ngày.

Tôi dựa vào anh tôi chợp mắt một lúc, âm âm trầm trầm có một người đến gần tôi.

Người kia từ nơi rất xa đi tới, tự hồ như đang gọi tên tôi.

“… Mộ tiều Kiều.”

Anh ta ngữ khí mang theo một chút kiêu căng cười khẽ.

Tôi thấy anh ta đi đến trước mặt, từ trên cao nhìn xuống tôi, tôi cật lực nâng đôi mắt lên nhìn hắn, mí mắt giống như có ngàn cân treo ở đó.

Quỷ áp giường? Tôi hiện tại chỉ dựa vào vai anh tôi chợp mắt trong chốc lát, trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, tôi còn bị quỷ áp giường sao?

Anh ta khẽ cười khúc khích, ngồi xổm trước mặt tôi, gương mặt xuất hiện trước mặt tôi —–

Một mặt nạ ác quỷ màu đen.

Lộ ra răng lanh, hung thần ác tướng.

Cùng với giáng người của anh ta hoàn toàn bất đồng

“Ah –!!!” Tôi rùng mình, tỉnh dậy từ giấc mơ của mình.

Miệng tôi lập tức bị che lại, anh nghiêm túc lắc đầu, ý bảo tôi đừng phát ra âm thanhm

Xunh quanh lạnh lẽo, khiến tôi trong nháy mắt tỉnh khỏi giấc mộng —— chúng tôi bị phát hiện.

Những đuổi thi nhân đó hẳn là phận công nhau tìm tung tích của chúng tôi, lúc này truyền đến từng trận gió kích thích da đầu tôi tê dại, tai đặc biệt nhạy bén, nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng

Đây là bọn họ, thi hành ( xác chết đi) sao?

Anh tôi nhẹ nhàng đẩy tôi ra, ý bảo tôi ra khỏi ngưỡng cửa, anh tôi rút roi ra chờ một thứ gì đó lao vào.

” Ầm”!! Một tiếng trầm vang lên, ngôi nhà này bị một lực rất lớn khai phá, một cơn gió lạnh mang theo mùi tanh tưởi ùa vào.

Tôi che miệng nôn khan —- thật sự không chịu nổi mùi xác chết này.

Anh tôi đột nhiên cầm cây roi đánh mạnh vào không trung, ngoài cửa một hành thi thân cao còn chưa đến 1m5, gọi lũ bối thái lão.

Khối hành thi nhìn còn rất mới, trên mặt cùng ngực da thịt rũ ra, vung vãi thật ghê tởm, nhưng mà ghê tởm nhất vẫn là thân thể bà ta

Giống như đã chết không bao lâu, thân thể thịt còn chưa khô, vãn còn đủ khí thế của bộ dáng, toàn bộ người bị che kín bởi thi đốm.

Trên người bà ta bọc một khối vải trắng, động tác lớn một chút sẽ nhìn thấy bên trong thân thể, ngực bà ta…….. Tôi không biết nên miêu tả thế nào.

Teo tóp lại rũ xuống, giống như hai quả mướp hương lắc lư, hiện tại đang hư thôi đến có dòi bọ cùng nước vàng chảy ra.

Đừng nói tôi nôn khôn, mà anh tôi cũng không chịu được mà nôn khan hai tiếng, nói:” con mẹ nó…… Không thể lựa chọn thi thể đẹp chút sao…. Lão bà này lúc trẻ hẳn là ế chồng đi…… Cho nên nói bộ ngực cùng âm hộ mát xa là rất quan trọng, tiểu kiều, em bảo chồng em không có việc gì thì giúp em xoa xoa nhiều chút đi”.

“Tên chết tiệt này! Anh còn nói chạm đến người em”. Tôi nghĩ thầm

” Mộ vân phàm! Anh còn không nghĩ cách mau lên”. Tôi nhịn không được mà quát.

” Xuỵt xụyt”. Tôi gấp đến độ chạy đến chỗ tôi ra hiệu im lặng.

Tôi vội vàng bịt miệng, xung quanh còn có thể có đuổi thi nhân cùng hành thi khác, tôi lại còn hét lên……..

Đều do anh tôi lên cơn não không bình thường!

Tôi ảo não cắn môi, lần này không xong….

Anh tôi đá một chiếc ghế dưới chân hướng trên người lũ bối hành thi lão thái, bà ta giống như một quả bóng căng phồng bị anh tôi đập phá, trong nháy mắt nước vàng, ruột thối bắn tung toé.

Tôi bị mùi tanh này suýt làm cho ngất xỉu, phản xạ lại nhanh chóng chạy ra khỏi cửa.

Sân nhỏ ngoài cửa, có hai hành thi ngăn chặn cửa sân.