Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 179




Thời tiết bắt đầu ấm lại, điều này thật không tốt.

Bởi vì không thể quàng khăn cổ.

Anh tôi giả vờ không nhìn thấy dấu hôn trên cổ, tôi xấu hổ ngồi ghế sau.

” Tiểu kiều, buồn ngủ nhớ đắp chăn mỏng”. Anh tôi chêu trọc:” nếu không, hiện tại em bị cảm cũng thể uống thuốc với hai tiểu tổ tông đâu, chỉ có thể nằm nghiêng, thật chịu khó”.

Đại bảo ngồi ghế phụ hỏi:” tiểu nương nương, chúng ta đi thôi! Đế quân đại nhân đâu?”

” Anh ta không…..” Tôi mở mắt số lần thấy anh ta có thể đếm trên đầu ngón tay.

Lúc đầu, cảm thấy anh ta quá thực phận, nhưng đi qua minh phủ rồi mới biết thật sự rất buồn tẻ nhạt nhẽo, lại rất cần anh ta làm công vụ.

Chịu trách nhiệm sinh tử luân hồi, mấy chữ này làm anh ta mệt nhọc nhiều năm, anh ta cũng không thể giao cho người khác làm

Chương ngọc cũng không biết rơi chỗ nào, gianh khởi vân nói đã phái người tới chỗ tôi từng qua cận thận tìm kiếm, còn không biết khi nào tìm được, huống chi còn bị lây nhiễm tà khí, phải cầm qua cho một tôn thần nơi đó nuôi dưỡng một thời gian.



Nhà rừng già ở một vùng nông thôn bên ngoài huyện, là một thôn yên tĩnh, nhưng ngôi nhà ông ta ở đặc biệt ấn tượng, nghe nói mới xây năm trước, đại khái ông ta bắt tay với luyện thi nhân mới có một chỗ xa xỉ tốt như vậy.

Ông ta nói muốn đi trốn, lúc này không biết có ở nhà không, chúng tôi gõ cửa nửa ngày cũng không có người mở cửa.

Tôi nhìn xung quanh thấy mấy hộ nông gia, không có một hộ nào gần nhà ông ấy, cách nhau đến khá xa.

Anh tôi đi hỏi dò một phen, hỏi được thông tin nhà ông ta còn có một lão thái ( bà già) và vợ ở, nhưng vợ ông ta không xuất đầu lộ diện, ngược lại, lão thái kia sáng sớm ra khỏi cửa đi mua đồ ăn, sau đó về nhà đóng cửa ở trong cả ngày.

Nhà ông ta không cùng người trong thôn lui tới nhà nhau, cũng không có họ hàng thân thích tới cửa.

” Khẳnh định có vấn đề, người trong nhà sao có thể cô lập chính mình? Huống chi lão thái cùng vợ ông ta, hai nữ nhân ở nhà, người giúp đỡ đều không có, nên hẳn là cùng người trong thôn tạo quan hệ tốt mới đúng.” Anh tôi thường xuyên theo bố tôi đến vùng nông thôn, đối với tình huống trong thôi đại khái là biết một chút

” Lão thái kia có phải là mẹ của rừng già không? Là họ mộ là họ hàng nhà chúng ta?” Tôi hỏi

” Chắc hẳn là bố ông ta qua đời mấy năm trước, chắc con dâu hầu hạ lão thái ở nhà …. Nhưng tại sao người mở cửa đều không có?” Anh tôi dùng sức ấn chuông, bên trong chuông cửa vẫn vang, nhưng không có ai trả lời.

Đại bảo nói nhỏ:” có phải lão thái lỗ tai không tốt, người vợ kia một mình không dám mở cửa, có ý giả vờ trong nhà không có người? Nếu không chúng ta đi vào mở cửa xem sao?”

Ban ngày ban mặt trèo tường? Điều này ở trong thôn là một chuyện nguy hiểm, nói không chừng một đám thôn dân đem người trèo tường đánh thành tàn phế

Đến lúc đó pháp luật không trách bọn họ.

Anh tôi đi vòng quanh nhà ông ta một vòng, các cửa sổ đều đóng chặt, còn che rèm, nhìn không thấy bên trong.

” Chúng ta buổi tối lại đến chứ? Buổi tối trèo tường cũnh thuận tiện hơn chút”

Chúng tôi ở của nông gia nhạc ăn cơm, cho đến khi màn đêm buông xuống, nhà rừng già một chiếc đèn sáng đều không có, chẳng lẽ lão thái cùng người vợ ăn cơm xong liền đi ngủ sao?

Anh tôi đem dây thừng quấn quanh eo, một đầu buộc ở thắt lưng đại bảo, anh tôi nhanh nhẹn chạy lấy đà hai bước, đạp lên tường, trèo qua

Tôi ở cổng lớn chờ, chẳng mấy chống cửa lớn lặng lẽ mở từ bên trong một kẽ hở, anh tôi ra hiệu ý bảo tôi đừng lên tiếng.

Đây là ăn trộm sao….. Tôi lo lắng đến trong lòng nhảy tưng tưng

Đại bảo cũng theo bước vào, hắn lấy một khối gạch chặn ở cửa, sau đó ngồi xổm sau cửa trong bóng tối, tôi cùng anh tôi lạng lẽ tới cửa ngồi nhà.

Tôi nhìn xung quanh, trong sân bày biện mấy thứ trong sân….. Bình

Nói bình có vẻ như không thoả đáng, bởi vì lón nhỏ giống như thùng gạo, bên trên có một lắp gỗ.

Đây dùng để ngâm chế biến kim chi sao?

Tôi ở sân nhìn nhìn, anh tôi đã cạy khoá cửa, anh tôi có kỹ năng thiên phú, thật không hổ danh trưởng tử trưởng tôn mộ gia, kế thừa gia học đều dựa vào anh tôi.

Cửa mở ra, một cổ hơi thở lạnh lẽo nặng nề ập vào mặt

Kim la bàn có chút đong đưa, tôi nhìn đầu kim thi thoảng chìm nổi, đây rốt cuộc là kim chìm hay kim chỉ lên trên?

Theo lệ thường, phòng ngủ của lão thái khẳng định ở tầng một, chân căng không thuận tiện, bò cầu thang thật vất vả

Chúng tôi rón rén cúi lưng vào nhà, anh tôi nhẹ nhàng vặn một gậy hùynh quang, loại ánh sáng mờ nhạt này không dễ bị phát hiện.

Tôi kéo anh tôi, ánh mắt nhìn về phía một cái bình lớn trong phòng khách.

Là bình lớn, trong sân các góc đều có, trong phòng khách cũng còn có sao? Có bao nhiêu kim chi muốn chế biến?

Chúng tôi cẩn thận áp mình vào cửa phòng ngủ lầu một, bên trong truyền đến một tiếng gáy nhỏ, lão thái ngủ rồi sao?

Trong nhà này có người sống, nhưng lại không mở cửa cho chúng tôi, là muốn che dấu bí mật gì sao?

Anh tôi nhìn tôi chỉ lên lầu, tôi cầm la bàn hướng lên trên, tôi đến cầu thang lầu hai, la bàn cũng có thể ổn định, kim la bàn chỉ hướng trước mặt chúng tôi

Lầu hai phòng khách trống trải, có một chiếc giường đơn dán trên tường, giữa phòng đặt một bình lớn màu đen.

Tôi ngửi được một mùi tanh dính nhớp, nhanh chóng thu la bàn thật tốt chuẩn bị bấm tay niệm thần chú

Anh tôi théo đèn pin, chiếu sáng bình lớn quỷ dị.

Một ít sau xà lách trái cây được ở năm hướng, ở giữa đặt một tiểu nhân thủ công, tiểu nhân trên người dán phù chú, một cái đèn bàn đặt bên cạnh tiểu nhân, trên đèn bàn buộc một cái đầu gà trống bị chém đứt, làm máu gà rỉ xuống trên người tiểu nhân

Toàn bộ trên người tiểu nhân đều được bao phủ nửa màu đen vết máu.

Đây là tà pháp gì? Anh tôi móc phù chú dán trên bình lớn, đang chuẩn bị nâng lắp gỗ lên, phía sau cánh cửa truyền đến một giọng nói già nua……

“….. Ai chán sống, ban đêm xong vào nhà ta …..”

Tôi vẫn luôn chuẩn bị lôi quyết, xoay người véo một dương lôi quyết, mặc kệ là hành thi hay người sống, điều trước phách rồi nói.

Giọng nói gìa nua phát ra kinh miệt cười quỷ dị:” …. Còn có đạo thuật, nơi này có ngụy quân tử tới, muốn độ hoá nhà ta sao? Hahaha…..hahaha……”

Tôi cho rằng bà ta đang cười, nhưng sau vài tiếng hahaha, chúng tôi nghe thấy dưới bình truyền đến một tiếng cào.

Tôi bị động tĩnh sắc bén kia làm cho sợ hãi tới mức da gà nổi lên …. Bình này, khẳng định là hành thi!

Rừng nhà này, thực sự ở nhà nuôi dưỡng thi thể, ông ta chính là dưỡng thi nhân.

Bình lớn đột nhiên mở nắp, tôi nhìn thấy một mái tóc rối bù, một khuân mặt trắng bệch từ bình ló đầu ra.

” Lôi quyết đi tiểu kiều!” Anh tôi móc ra dùi cui điện:” đây là hành thi biết nghe mệnh lệnh, chỉ số IQ rất cao, xuống tay trước ……. ai da, mẹ kiếp”

Anh tôi trợn mắt há mồm, tôi có thể lý giải tầm trạng lúc này của anh tôi.

Chúng tôi đã thấy qua rất nhiều hành thi xấh xí ghê tởm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một khối……..

Da trắng bệch, thi đốm che kín, nhưng lại không có một chỗ bị hư thối, thân mảnh mai, ngực có thể nhìn thấy độ cong mềm mại.

Một khối diễm thi

( Xác chết đẹp)