Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 317




Chương 317

Lúc này, Hồ Phi nói: “Khánh Linh, nếu như cô đồng ý, cô có thể sang bên đó trước cũng không sao, tạm hoãn chụp quảng cáo này hai ngày cũng được. Hơn nữa…” Anh ấy quay qua nhìn người phụ nữ kia, rồi lại nhìn Nguyễn Khánh Linh, nói: “Cô ấy là bạn của tôi, tôi đương nhiêu không không thể giúp cô ấy.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh có chút bối rối, nhưng đối diện với hai con mắt đang nhìn mình cầu xin, cô lại không đành lòng, cho dù lúc này cô rất muốn từ chối.

Tuy nhiên, Nguyễn Khánh Linh vẫn nghe thấy bản thân hỏi: “Mấy người định trình diễn cái gì?”

Mặc dù lúc nãy ở bên ngoài, cô đã nhìn thấy những người mẫu kia, nhưng trên người của họ đều mặc áo khoác, cô cũng không biết là họ đang trình diễn cái gì trên sàn catwalk hình chữ T đó.Người phụ nữ kia vội nói: “Trình diễn áo tắm.”

“Trình diễn áo tắm?”

Nguyễn Khánh Linh rất ngạc nhiên, cô lắc đầu trong tiềm thức, nếu là buổi trình diễn khác, cô ấy có thể đồng ý, nhưng mà trình diễn áo tắm…Không được rồi, bảo cô ấy mặc đồ bơi và bước đi dưới ánh nhìn của rất nhiều người, Nguyễn Khánh Linh nhất định sẽ không thể bước nổi.

Hơn nữa, cái này còn là công khai, nếu đưa hình ảnh của cô ấy lên truyền thông, chắc chắn Phạm Nhật Minh sẽ rất tức giận.

Nguyễn Khánh Linh đang sửa lời, định từ chối.

Một giây tiếp theo, Hồ Phi nói: “Khánh Linh, tuy là trình diễn áo tắm, nhưng người mẫu trang điểm rất khoa trương, không nhìn rõ mặt thật đâu, cô cũng không cần lo lắng thân phận bị phát hiện.” “

“Nhưng tôi không có kinh nghiệm đi catwalk, tôi sợ rằng mình không đi nổi.”

Nguyễn Khánh Linh có chút thối lui, thành thật nói.

Lúc này, người phụ nữ kia nắm lấy tay cô, ánh mắt tràn đầy chờ mong: “Không quan trọng, cô chỉ cần bước lên sân khấu là được, trừ việc ngã, thì cô muốn đi kiểu gì cũng được. Thà có người đi còn hơn không có ai. “

Thật ra, suy nghĩ bên trong của người phụ nữ lúc này, chỉ là dáng vẻ và hình dáng của cô gái nhỏ trước mặt. Đợi đến khi cô ấy thực sự bước đi trên sàn catwalk, sẽ không mấy ai thực sự quan tâm cô ấy đi như thế nào, mà càng chú ý hơn đến khuôn mặt và dáng người của cô ấy.

Nguyễn Khánh Linh rất bối rối, không khỏi nhìn về phía Hồ Phi, Hồ Phi cũng đang nhìn cô, giống như rất muốn cô giúp.

Cuối cùng, cô đành chấp nhận: “Được rồi, tôi đồng ý với anh.”

“Cảm ơn cô!”

Người phụ nữ kia vô cùng phấn khích, Hồ Phi cũng vui vẻ nhìn Nguyễn Khánh Linh.

Phản ứng của hai người này cũng làm giảm đi chút thấp thỏm trong lòng Nguyễn Khánh Linh.

Chẳng mấy chốc, người phụ nữ đó bảo thợ trang điểm sang make up cho cô, bởi vì chủ đề trình diễn áo tắm lần này là thiên thần sa ngã. Cho nên một mặt yêu cầu cô phải hóa trang trông sexy và mê hoặc như ác quỷ, mặt khác lại yêu cầu áo tắm phải đơn giản vui tươi giống như thiên thần trong sáng.

Dù sao thì thợ trang điểm cũng đã qua đào tạo chuyên nghiệp, hơn nữa, dưới sự chỉ dẫn của một người phụ nữ kia, chẳng mấy chốc anh ấy đã trang điểm xong cho Nguyễn Khánh Linh.

Nhìn mình trong gương, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Cô gái trong gương rõ ràng là chính cô, nhưng cô nhìn đi nhìn lại vẫn cảm thấy không hề giống mình.

Chẳng bao lâu sau, người phụ nữ đó dẫn Nguyễn Khánh Linh đến phòng thay đồ sát bên cạnh, bên trong có rất nhiều người mẫu đang nói chuyện.