Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 694




Chương 694

Nói chung, chỉ cần là đàn ông thì hầu như không thể tự chủ được trước vẻ đẹp lộng lẫy như thế này.

Cho dù có là chủ tịch cấp cao hay xã hội đen đường phố thì không ai khác giới có thể cưỡng lại sự quyến rũ của cô ta.

Mà điểm này, hiển nhiên Ôn Thục Nhi biết rõ.

Nhất là khi đối mặt với người đàn ông này, cô ta càng toát ra vẻ quyến rũ tột cùng. Cô ta không tin anh không động lòng.

Hơn nữa, người đàn ông trước mặt cô ta rất đẹp trai. Cô ta tự nhận mình đã gặp qua không ít đàn ông. Có người trưởng thành, bình tĩnh, có người lại thiếu niên trẻ trung như ánh mặt trời, có người tà mị không thể cưỡng lại.

Nhưng Phạm Nhật Minh này lại khác với bất kỳ người đàn ông nào cô ta đã tiếp xúc trước đây. Trên người anh không hề có thái độ của loại công tử nhà giàu, tự cao tự đại, cũng không có sự cố tỏ vẻ kiên định, làm ra vẻ chín chắn quá mức.

Ngược lại, đó là kiểu thờ ơ, lãnh đạm, lại lạnh lùng.

Những điều này vô tình hấp dẫn người khác, không khỏi khiến trong lòng Ôn Thục Nhi hiếu thắng, khát khao chinh phục.

Tuy nhiên Phạm Nhật Minh lại đối với cô ta không có chút hứng thú nào. Chưa nói đến việc, trong nhà anh đã có vợ.

Người phụ nữ trước mặt đúng thực là xinh đẹp, nhưng trong mắt anh lại là cố tình làm ra cái vẻ kiêu căng.

“Tìm tôi có chuyện gì?”

Phạm Nhật Minh không nhìn thẳng cô ta mà chỉ liếc qua một cái rồi trở về chỗ ngồi.

Lúc này lại có một người khác đi vào văn phòng, Phạm Nhật Minh ngẩng đầu lên nhìn.

Sắc mặt cuối cùng cũng có chút thay đổi, anh kinh ngạc: “Ông nội, sao ông lại ở đây?”

Đúng vậy, người bước vào lúc này là ông nội của Phạm Nhật Minh.

Ông ta liếc nhìn Phạm Nhật Minh, rồi lại nhìn Ôn Thục Nhi, trên mặt mang theo ý cười.

Ông nội ân cần nói với Ôn Thục Nhi: “Lại đây, Thục Nhi, ngồi xuống sô pha đi, đừng đứng mãi như thế.”

Nghe vậy, Ôn Thục Nhi liền rất hiểu chuyện, lễ phép ngồi xuống.

“Vâng, thưa ông nội.”

Ông nội?

Người phụ nữ này biết ông nội của mình?

Phạm Nhật Minh nhìn chằm chằm Ôn Thục Nhi, chỉ thấy lúc hai người họ đối diện với nhau, trên mặt đều tươi cười, rõ ràng là có quen biết.

Vậy người phụ nữ này là do ông nội dẫn đến sao?

Nghĩ đến đây, sắc mặt của anh không khỏi có chút nghiêm túc.

Ngay sau đó, ông nội liền nói: “Nhật Minh, đây là Ôn Thục Nhi. Ông nghĩ vừa rồi hai cháu cũng trao đổi với nhau rồi? Đây là con gái của một cấp dưới của ông, vừa mới từ Harvard về. Ông đã hỏi bố của Thục Nhi cho nó đến đây giúp cháu rồi.”

Nghe vậy Phạm Nhật Minh không khỏi chau mày: “Giúp cháu?”

“Ừm, ông vừa hỏi trợ lý của cháu, bảo cháu trong này không có thư ký. Cháu muốn quản lý một công ty, không có thư ký làm sao được? Cứ vậy đi, về sau bảo Thục Nhi làm thư ký của cháu đi.”