Chồng Trước, Anh Thật Là Nham Hiểm

Chương 16: Không thấy Hàn Tử Tây!




Cơ Ngô Lê vốn đang tận hứng thì điện thoại di động vang lên!

Vốn là không thèm để ý đến, nhưng nó lại như cố ý muốn phân cao thấp với hắn, vẫn cứ liên tục vang lên!

"Lau! Tốt nhất là có chuyện quan trọng, bằng không lão tử chém cả nhà hắn!"

Trên người có loại ánh mắt quyến rũ như yêu tinh câu hồn ấy, mắt hắn lộ ra vẻ hung tàn nhặt quần trên mặt đất lên, móc ra chiếc điện thoại đang vang lên liên tục, cũng không thèm nhìn liền bỏ lên tai nghe.

"Mẹ kiếp, có chuyện mau nói, có rắm mau thả!"

Trong đám người hắn quen, có thể làm như vậy , ngoại trừ cái tên "Muội muội" chết tiệt thì làm gì còn có người khác, cho nên hắn đương nhiên đành phải bắt máy ngay lập tức.

Khẩu khí trước sau thể hiện hắn đã bực mình tới cực điểm!

"Chìa khóa xe để quên trong rạp, tới lấy giúp tôi!"

Tiếng nói của Sở Trạm Đông đã dọa Cơ Ngô Lê rớt nửa cái mạng, cơ hồ là lập tức chân chó đáp ứng: "Tốt, cậu chờ tôi một lát!"

Nếu như là người thường, cho dù hắn là ai, hay hắn có nhiều tiền hơn so với tiểu gia, cũng không thể sai tiểu gia đi như vậy!

Nhưng bây giờ, không đáp ứng không được a!

Sở Trạm Đông người này... vô cùng nham hiểm, có thù tất báo, hắn cũng không muốn bởi vì một câu, mà khó giữ được cái mạng nhỏ này!

Nhưng điều đặc biệt, đều là do nụ cười rực rỡ chết tiệt kia a, nếu không phải bởi vì cô, hắn sẽ dưỡng thành cái thói này sao?

Cô gái đáng chết, đời trước không biết có phải hắn đã đào trúng phần mộ tổ tiên nhà cô hay không, sao đời này cô lại biến thành sao chổi, chuyên môn đến làm khắc tinh của hắn đây!

Từ nhỏ đến lớn, bởi vì cô, mà bản thân hắn đã phải ăn bao nhiêu khổ, lại nói tiếp theo đều là nước mắt được không?

**

Cơ Ngô Lê đi vào phòng của Sở Trạm Đông, trong khoảnh khắc vừa mở cửa ra, hắn cứ nghĩ rằng mình đi nhầm chỗ, tại sao trong phòng lại nồng nặc mùi máu tươi đến như vậy?

Lập tức cảnh giác cao độ, dò xét một vòng, ngoại trừ trên mặt đất có vũng máu, ngoài ra một bóng người trong phòng cũng không có!

Tình huống này là sao?

Hắn lập tức gọi cho Sở Trạm Đông.

"Chuyện gì?" Sở Trạm Đông lạnh nhạt lên tiếng.

"Đông tử, cậu không sao chớ?"

Vết máu tuyệt đối không đơn giản, theo như theo lẽ thường, hẳn là của Hàn Tử Tây, nếu không cũng không tới phiên hắn đi lấy chìa khóa!

Dựa theo thái độ của Sở Trạm Đông đối với Hàn Tử Tây tối nay, Cơ Ngô Lê liền suy luận.

Có người gây bất lợi cho Sở Trạm Đông, Hàn Tử Tây thân là đầy tớ, lúc gặp nguy hiểm tuyệt đối sẽ xung phong lên trước, chuyện như vậy cũng không phải là lần đầu.

Hai người trốn gấp, cái chìa khóa cũng quên cầm, Hàn Tử Tây lại bị thương, Sở Trạm Đông không yên lòng, cho nên công việc lấy lại chìa khóa, liền rơi xuống trên người hắn!

Chỉ là, con mẹ nó, ai lại to gan như vậy, lại dám ở địa bàn của bọn họ động thủ, nếu để hắn tìm ra, nhất định sẽ bầm thây vạn đoạn!

"Tôi có thể có chuyện gì..."

Cơ Ngô Lê cắt ngang lời hắn: "Ừ, tôi chính là lễ phép hỏi cậu một chút, bất quá chảy nhiều máu như vậy, cô vợ bé nhỏ kia, đối với cậu thật đúng là cậu rất yêu cô ấy a!"

"Bỏ đi, nói cái gì vậy!"

Sở Trạm Đông nói xong liền cúp!

Thật sự là muốn cười đi, thì ra con người thật sự sẽ có thể thay đổi, mấy ngày hôm trước còn chán ghét như vậy, lúc này lại xem như bảo bối!

Nói ra lời này, hắn cũng không chết được!

Cơ Ngô Lê bĩu môi, cầm lấy chiếc chìa khóa trên bàn, đi đến bãi đỗ xe ngầm.

Sở Trạm Đông dựa vào cửa xe đang hút thuốc lá!

Hắn vốn không phải là người nghiện thuốc, bình thường nhớ tới sẽ rút hai cây, nhưng lúc này là...

"Một, hai, ba... Mười cây! !" Cơ Ngô Lê tắc lưỡi: "Hỏi thế gian tình là gì, Hàn Tử Tây đã đến phiên bạo Sở Trạm Đông tà ác rồi! Không phải là chút máu sao, về phần cậu, cậu đừng nói với tôi, là cậu đã thực sự yêu cô ta rồi đấy!"

Sở Trạm Đông nhìn chằm chằm Cơ Ngô Lê, giống như không nghe thấy lời hắn trêu chọc, ánh mắt rất kỳ quái!

Cơ Ngô Lê ở trước mắt hắn phất phất tay: "Ai, cậu nhìn cái gì chứ?"

"Cô ấy đâu?" Mới vừa còn mây trôi nước chảy, không nóng không lạnh lên tiếng, thế nhưng bây giờ khàn khàn giống bị hạt cát mài qua.

"Ai?" Cơ Ngô Lê bị hỏi đến sửng sốt: "Ngoại trừ chìa khóa xe, cậu còn muốn tôi mang theo người nào sao?"

"Hàn Tử Tây!" Sở Trạm Đông cắn răng giải thích rõ !

Cơ Ngô Lê trừng mắt: "Cô ta không ở trong xe sao?"