Chồng Yêu Bá Đạo

Chương 200




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cố Phi Yên, “……”

Bỗng nhiên,cô hiểu ra rồi.

Chắp nối từ trên xuống dưới thì thấy,cho dù cô học không có giỏi,nhưng cũng không phải là người rất chậm chạm!

Cầu xin không độc ác tàn bạo!

Chiến đại tổng tài muốn hoạt động bí mật lại còn nói to rõ ràng như vậy,quả là da mặt không thể dày thêm được nữa!

Nhưng mà, Cố Phi Yên cảm thấy bản thân hôm nay cũng là đang “nối giáo cho giặc”.

Cô hôm nay mặc một chiếc váy dài theo phong cách bohemia,cởi giày ra hai chân cô giẫm lên trên chiếc ghế da,vừa hay, thân dưới của hai người đều che lại rồi…..có vật che chắn như vậy, người nào muốn động tay chân,quả thật là không quá thuận tiện.

Chiến Mặc Thần hôn lên môi Cố Phi Yên nụ hôn mãnh liệt ngọt ngào,với một bàn tay mỏng và hơi thô đag khám phá trên người cô ấy.

Mặc dù không phải là lần đầu tiên xờ cơ thể cô ấy,nhưng anh luôn thấy rất có hứng thú thú vị,cảm xúc rất mạnh mẽ,rất có sự kiên trì bền bỉ….. sự ma sát da với da sẽ bắn ra pháo hoa,bầu không khí đang lan tràn ra mặt đỏ tim đập.

Được Chiến MẶc Thần ôm trong vòng tay Ánh mắt của Cố Phi Yên đang mơ mơ màng màng,nụ hôn kết thúc,sắc mặt cô nhẹ nhàng đỏ lên,lúc đang không nhận ra,quần lót bên dưới đã bị người đàn ông có âm mư từ lâu cởi ra rồi.

Anh tới chỗ trên đầu gối của cô,cởi dây thắt lưng ra,cởi ra rất ung dung mà lại yên tĩnh đã khơi dậy tinh thần chiến đấu ở một nơi nào đó cho cô ấy,cơ thể của hai người dính sát nhau không có một chút kẽ hở nào,Cố Phi Yên bị nóng bởi nhiệt độ cơ thể của người đàn ông liền hốt hoảng kêu lên một tiếng.

Lần này,có thể là do đổi một địa điểm mới kì là,cho nên cảm giác của hai người đều nhạy cảm hơn.

Ngón tay thò ra,Chiến Mặc Thần cười ở bên tai của Cố Phi Yên, “ Yên nhi,anh xem em đã chuẩn bị tốt chưa,có muốn anh tiến vào hay không,hử?”

Anh ấy hỏi,nhưng tay không có thiếu sự trêu ghẹo khiêu khích cô.

Ngón tay dài của anh xoa nhẹ cô,nhẹ nhàng lướt qua để cô đắm chìm vào trong cơn sóng xanh này,không làm chủ được cơ thể.

Nhưng,anh còn cố ý hỏi, “ có muốn hay không,hử?”

Muốn hay không?

Từng tế bào trong cơ thể đang kêu gào ầm ĩ muốn một trận mưa xuân ẩm ướt mạnh mẽ mãnh liệt,nhưng Cố Phi Yên cắn răng,kháng cự lại cứng cắn sự hứng thú này,nói miễn cưỡng, “không muốn……”

Cô cho dù có chóng mặt,nhưng vẫn nhớ là đang ở trên xe.

Bừng tỉnh lại,cô bỗng nhiên hiểu ra tại sao Chiến Mặc Thần lại để Giang Lãng lái một chiếc xe khác,bởi vì…… tài xế lái xe không thể thiếu,nhưng “tạp vụ quá nhiều người” luôn là càng ít càng tốt.

Vẫn còn,anh ấy muốn đi một con đường khó đi,nói không chừng cũng là cố ý?

Đã như vậy rồi,cho dù cô không chắc,anh ấy chắc chắn cũng không nhịn nổi được bao lâu đâu.

Vậy thì mỏi mắt mong chờ đi.

Cố Phi Yên cắn môi,là không chịu thua.

Không thể không nói,Cố Phi Yên vốn tính cách vẫn là vô tư trong sáng,tâm tư rất thẳng thắn,ruột không có cái gì ngoằn nghoèo quanh quẩn cả,nhưng bây giừo lại cùng với một người nào đó lạnh lùng đang ngẩn ngơ rất lâu rồi,người cũng nhiễm phải một chút thói xấu của anh ấy.

Cô đang tính cái gì đó ở bàn tính nhỏ,Chiến Mặc Thần không nhịn nổi,thật là bị làm cho tức cười mà.

Chỉ là,trong lòng cảm thấy có chút ý nghĩa.

“không chắc?” anh nhẹ nhàng cắn lên cổ cô làn da trắng mịn,mập mờ kì lạ hỏi, “ Cố Tiểu thư,em là muốn cùng với anh đến một trận bắt cóc play,cảm thấy như vậy mới càng kích thích,càng có ý nghĩa?”

“…….”Cố Phi Yên thật là không còn gì để nói nữa.

Nói tốtcũng là anh ấy,mà nói không tốt cũng là anh ấy,nói cái gì đều là anh ấy,đã như vậy…….

Chiến đại tổng tài,mời anh bắt đầu biểu diễn!

Chiến Mặc Thần quả nhiên là không nhịn được lâu,anh ấy phát hiện ra kéo dài như vậy cũng là xử tệ với bản thân mình,đem theo một chút không can tâm nói, “ đồ đểu,được thôi…..em đã khăng khăng duy trì sự trầm tĩnh như vậy,vậy thì hãy dùng sự trầm tĩnh đấy để bày tỏ ngầm thừa nhận đi,vậy thì chồng của em anh sẽ làm em thỏa mãn?”

“…….”

“bây giờ không nói nữa,đợi lát nữa cho dù rất sung sướng dễ chịu,cũng đừng kêu,? Không thì bị người ta nghe thấy,sẽ không hay đâu.”

“…….”

“đợi lâu rồi,anh đến đây……”

Cố Phi Yên nhắm mắt lại.

Người đàn ông nâng nhẹ cơ thể cô lên một chút,tới chỗ cô ấy,đợi lúc cơ thể cô hạ xuống, giống như là cô tiếp nhậ chủ động sự tồn tại của anh ấy,ở chỗ như này sức sống của anh bừng lên đều dễ dàng đi vào bên trong cơ thể.

Được làm cho thỏa mãn dễ chịu……

Cố Phi Yên cắn môi,cũng chịu không nổi rên rỉ nhẹ nhàng,giọng nói nhỏ vụn giống như là một con mèo,nhưng bởi vì trong xe tràn đầy nhạc với âm lượng cực lớn,cho nên giọng nói cô có chút nhỏ căn bản là không để đến tai người khác được.

Cô và anh ấy ở cùng nhau,hai người giống như là đinh ốc ở trong cái khảm gỗ,xoay tròn,đi sâu vào,đến cuối cùng không thể tách rời.

Trên mặt đườngghồ ghề lồi lõm vì bọn họ đã giảm bớt quá nhiều tinh thần và thể lực.

Mỗi lần chiếc xe chòng chành lắc lư đều làm cho bọn họ càng đi sâu vào hơn,mà Cố Phi Yên khớp hàm thì gần như muốn chết đi vậy,đây mới không để bản thân mình bị kích động mạnh mẽ xảy ra bất ngờ mà phát ra tiếng kêu.

Quá kích động,đi vào quá sâu,nhưng một lúc Cố Phi Yên chống đỡ không được liền bóp vào bả vai của Chiến Mặc Thần,khóc thút thít bị đưa lên mây.

Thất sự là muốn chết.

Cô đến rồi,nhưng anh ấy vẫn chưa.

Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ,đến cuối cùng không thỏa mãn được,tthẳng thắn trực tiếp dựng cô lên ép vào ghế sau,tùy ý mơn trớn vuốt ve cô,nhịp điệu nóng bỏng hừng hừng đều trút hết người cô ấy.

Giang Đào lái xe đằng trước cảm thấy có chút kì lạ.

Cái đường này,mặc dù là không dễ lái,nhưng,mức độ ghồ ghề dường như cũng quá lớn rồi?đây…… rốt cuộc là tại sao? lẽ nào chiếc xe maybach nãy đã đến lúc sắp phải đổi rồi sao,giảm sóc hiệu quả cũng không có tốt rồi?

Hai tiếng rưỡi sau,chiếc xe tiến vào Thành Bắc bên dưới là một cái tên của huyện nhỏ Trúc Sơn.

Cái huyện nhỏ này rất là hoang vu hẻo lánh,cũng có chút lạc hậu,cho dù không có sửa đường,mặt đường đất sét trải đá sỏi lên thì cũng không có bằng phẳng,chiếc xe đi vào trong một đoạn đường lại càng ghồ ghề hơn.

Vốn Chiến Mặc Thần đã làm xong xuôi rồi,nhưng nhìn tình hình,ngọn lửa ở bên trong cơ thể lại hừng hực nóng bỏng.

Cơ hội chỉ có một chút thôi,nên phải nắm bắt đấy có phải không?

Dự tính thời gian còn khoảng một tiếng nữa,Chiến Mặc Thần ôm Cố Phi Yên vào trong lòng nhắm mắt lại nghỉ ngơi,cười mỉm một cái,nhờ sự ẩm ướt lúc trước mà tiến sâu vào cô,Cố Phi yên phản kháng lại không được,đạp lên chỗ mềm mềm trên người anh ấy,bất luận anh ấy muốn làm gì thì làm.

Chiếc xe đã đến nơi,Giang Đao dừng xe,muốn qua để mở cửa xe cho Chiến Mặc Thần,nhưng phát hiện bên trong của xe bị khóa rồi.

Anh gõ gõ cửa xe nghi ngờ, “ Chiến Thiếu,đã đến nơi rồi ạ,anh bây giờ có muốn xuống xe không ạ?”

Bên trong không có người đáp lại.

Qua nửa ngày,cửa xe mới được từ từ kéo xuống khe hở không đến hai mét,Cố Phi Yên đang ngủ trong vòng tay của Chiến Mặc Thần,vẻ mặt dửng dưng nói, “ đợi một lát,Tiểu Yên vẫn đang ngủ.”