Chúa Tể Chi Vương

Chương 307: Tính toán trăm năm trước




- Từ thành Hồng Hồ đào hôn đến nơi này là vì ngươi muốn gặp ta sao?

Cầm Vương Phi tựa cười mà không phải cười, kiều nhan tuyệt mỹ như ngọc, gần trong gang tấc, mỗi một cái hô hấp, mãi một động tác hay thần thái đều mang theo mị hoặc, điên đảo chúng sinh đến cực hạn.

Chóp mũi nhiều lần ngửi thấy mùi hương thơm mát giống như chất xúc tác, khiến cho ánh mắt Triệu Phong có chút trì trệ.

Lúc này, Cầm Vương Phi giống như một khối nam châm khác phái, bất luận là nam tử gì cũng đều không nhịn được mà bị hấp dẫn lôi kéo.

Đồng tử trong mắt trái của Triệu Phong bỗng nhiên nổi lên một tia lam nhạt, sau đó toàn bộ đồng tử bên mắt trái đều chuyển hóa thành màu lam nhạt tĩnh mịch.

- Ngươi đoán được sao?

Trong lòng Triệu Phong lạnh lẽo, khẽ hít vào một hơi.

Mặc dù Cầm Vượng Phi đang thăm dò, còn thông qua mị thuật hỗ trợ, nhưng tóm lại là nàng đã thành công rồi.

Lời nói vừa rồi, chính là một câu điểm trúng chỗ hiểm của Triệu Phong.

Thủ đoạn mị thế của Cầm Vương Phi, khiến cho Triệu Phong bị ép phải mở ra Thần Linh nhãn, bộc lộ thân phận.

- Ha hạ, ngươi quả nhiên là Triệu Phong, kẻ đã làm thành Hồng Hồ náo loạn đến nghiêng trời lệch đất, hôm nay lại đến Vương Đô này, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta dễ bị ức hiếp như Liễu Cầm Tâm sao?

Cầm Vương Phi mỉm cười tự nhiên, nửa giận nửa vui hỏi, lại có vài phần ngây thơ lãng mạn như thiếu nữ.

Triệu Phong âm thầm đề phòng, Cầm Vương Phi này quả thật là nữ tử có dung nhan khí khái tập hơn của hàng vạn người, đôi lúc thì cao quý thanh khiết, khi thì vũ mị thanh nhu.

- Vương phi đại nhân, ngài sẽ không giao ta cho Hồng Hồ Thành chủ chứ?

Triệu Phong cố ý bày ra vẻ mặt cầu xin, thử thăm dò.

Theo như tin tức Thiết Huyết Giáo truyền đến, Hoàng thất và Hồng Hồ Thành chủ đã đạt thành hiệp nghị, truy nã tên con rễ đào hôn là Triệu Phong.

Mà Cầm Vương Phi, lại là nhân vật đại biểu cho Hoàng thất.

Bây giờ, nàng đã khám phá ra thân phận của Triệu Phong, không biết chờ đợi Triệu Phong tiếp theo sẽ là gì.

Có thể khẳng định, nếu như Cầm Vương Phi ra tay, Triệu Phong chỉ có nước thúc thủ chịu trói mà thôi.

Sau khi mở Thần Linh nhãn ra, Triệu Phong đại khái đã thăm dò được cấp độ thực lực của Cầm Vương Phi, tu vi của nàng đã đạt tới Chân Chủ cấp.

Cầm Vương Phi có thể đạt được uy vọng và địa vị ngày hôm nay trong Hoàng thất, bất kể là thực lực, mị thuật hay mưu kế, không có phương diện nào không phải là tuyệt đỉnh.

Thậm chí có lời đồn rằng, nàng một tay nắm giữ triều chính, quyền lực còn trên cả Quốc Quân.

Cầm Vương Phi cười khúc khích, dùng giọng điệu thân thiết trong veo nói:

- Hì hì, coi như số ngươi gặp may, quan hệ giữa ta và Hồng Hồ Thành chủ cũng không tốt lắm. Nói đi, ngươi không quản ngàn vạn dặm xa xôi, đào hôn đến Hoàng thất tìm bổn phi là có chuyện gì?

Dứt lời, nàng còn đưa tay đập lên vai Triệu Phong một cái, giống như nữ hài hàng xóm đùa giỡn.

Triệu Phong ngẩn người, Cầm Vương Phi này quả thật là phong tình vạn biến, chỉ là một nữ tử, nhưng lại có thể diễn hóa thành nữ nhân phong tình vạn chủng

Điều này khiến trong lòng hắn lập tức báo động

- Cầm Vương Phi này, chỉ dùng lực lượng một người lại có thể diễn hóa thành nữ tử phong tình vạn chủng Hơn nữa “hành động” còn liền mạch không kẽ hở. Nếu vậy thì e rằng nàng nói bất luận điều gì, cũng không thể tin tưởng hoàn toàn được.

Triệu Phong lập tức tỉnh táo, nhanh chóng phân tích.

Còn may là Thần Linh nhãn của Triệu Phong mới lột xác gần đây, khiến tâm tính của hắn càng lãnh đạm và lý trí hơn.

Cùng lúc đó...

Trong mắt phượng của Cầm Vương Phi xẹt qua một tia dị sắc, tâm tính và định lực của thiếu niên này quả thực đáng sợ, mình đã diễn hóa ra nhiễu loại nữ nhân phong tình, phát huy các vẻ tư thái đến cực hạn.

Thế gian này, bất luận là nam nhân nào cho dù la định lực có cường thịnh hơn nữa thì ít nhất cũng phải có một loại hình nữ nhân ưa thích. Ví dụ như ôn nhu hiền lành, thanh thuần rực rỡ, hoạt bát đáng yêu, đoan trang thánh khiết, cao quý ưu nhã,...

Thế nhưng Cầm Vương Phi đột nhiên phát hiện, Triệu Phong này quả thật không khác gì “đầu gỗ”.

Thủ đoạn mị thế của nàng từ trước tới nay đều thuận lợi, đây là lần đầu tiên gặp phải trở ngại mang tính đả kích như vậy.

Triệu Phong không nói gì, chỉ lặng lẽ giao tín vật của sư tôn cho Cầm Vương Phi.

Một nửa chiếc lược ngọc, một phong thơ.

Lúc bàn tay chạm tới nữa miếng lược ngọc đó, sắc mặt Cầm Vương Phi chợt đổi.

- Đây là...

Cầm Vương Phi nhất thời chìm vào trong hồi ức, trên kiều nhan nổi lên một tia nhu tình thuần mỹ hiếm có của thiếu nữ, nhưng chỉ lóe lên rồi biến mất.

Triệu Phong khẽ giật mình, không ngờ lại chứng kiến được dáng vẻ “thất thố” như vậy từ trên người Cầm Vương Phi.

- Ngươi và Tư Đồ Mạt có quan hệ gì?

Cầm Vương Phi thu hồi lược ngọc, từ từ mở phong thư ra.

- Chính là gia sư!

Triệu Phong đáp.

Tư Đồ Mạt trong lời nói của Cầm Vương Phi, chính là Đại trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông

Cầm Vương Phi lặng lẽ đọc thư tín trong tay, ánh mắt ngẫu nhiên lóe lên một tia kinh ngạc.

Triệu Phong lẳng lặng chờ đợi.

Trong thư, tất nhiên có đủ loại giao phó của Đại trưởng lão.

- Hoành Vân Thập Tam Quốc, quá mức xa xôi. Huống chi, Thiên Bồng đại quốc hiện nay chia năm xẻ bảy, trừ phi đại quốc thống nhất thì mới có thể viện trợ Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Trên mặt Cầm Vương Phi lộ vẻ suy tư, nói:

- Sư tôn của ngươi cũng không ôm quá nhiều hi vọng có thể cứu vãn thế cục của Hoành Vân Thập Tam Quốc, nguyện vọng duy nhất của hắn là muốn ta an bài cho ngươi thật thích đáng

Cầm Vương Phi mỉm cười.

Phừng...

Ngọc thủ của nàng siết lại, phong thư hóa thành tro bụi.

Triệu Phong khẽ rùng mình, hoàn toàn không rõ suy nghĩ và ý đồ của Cầm Vương Phi. Nữ nhân trước mắt, có thể diễn hóa phong tình vạn chủng ai biết được đâu mới là suy nghĩ thực sự trong đầu nàng

Hơn nữa, Triệu Phong lại có một loại cảm giác không nỡ kỳ lạ.

- Ngươi đã là đệ tử quan môn của hắn, bổn phi sẽ không bạc đãi ngươi. Không bằng vậy đi, ta có thể thay Quốc Quân, thu ngươi làm nghĩa tử.

Cầm Vương Phi thong dong nói.

Triệu Phong như say mộng cảm giác hoàn toàn không thể theo kịp tiết tấu tư duy của đối phương

Đương nhiên, đối với người bình thường mà nói, có thể trở thành nghĩa tử của Quốc Quân và Cầm Vương Phi, đây chính là chuyện tốt cầu còn không được.

- Đa tạ hào ý của Vương phi. Triệu Phong trực tiếp cự tuyệt. Hắn có phụ có mẫu, đột nhiên xuất hiện nghĩa mẫu, cảm giác không được tốt lắm.

- Được rồi trước hết ngươi hãy ở lại Vương Đô. Sau khi ta trở về sẽ lập tức tìm Quốc Quân thương nghị, an bài ngươi thỏa đáng. Nếu như nguyện ý, ta có thể để cử ngươi gia nhập “Cầm Kiếm Cung” thuộc Tam Tông...

Cầm Vương Phi mỉm cười.

Ngay lập tức, Cầm Vương Phi muốn chấm dứt “cuộc hẹn”.

Triệu Phong đột nhiên nhớ tới một chuyện khác.

- Vương phi đại nhân, còn một thứ mà có người muốn ta tự tay giao cho ngài.

Triệu Phong lấy ra một cánh sen bằng chất ngọc.

Trên thực tế. Cánh sen chất ngọc này chính là một phần dư ra của Tam Hoa Bảo Liên.

Di chúc mà Thủy Nguyệt đạo tặc lưu lại, cất giấu ở trong đó.

Nội dung di chúc chính là nhờ người mở ra Thủy Nguyệt bảo tàng đem cánh sen này giao cho Cầm Vương Phi.

Sau khi Triệu Phong luyện hóa Tam Hoa Bảo Liên, liền biết được tin tức trong đó.

- Ngươi...

Thanh âm của Cầm Vương Phi đột nhiên trợ nên run rẩy một cách kỳ lạ, kiều nhan và da thịt trắng như tuyết đột nhiên nổi lên một màu hồng đào kỳ dị.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Giữa mi tâm của cảm Vương Phi đột nhiên hiện lên một Liên Hoa ấn ký màu đỏ nhạt.

Bỗng nhiên, Cầm Vương Phi trở nên mềm yếu vô lực, toàn thân và gương mặt đỏ hồng hơi thở như lan, giống như nữ nhân bị đắm chìm trong xuân ý nhu tình, không cách nào khống chế được dục tình.

- Đây... Đây là có chuyện gì?

Triệu Phong sợ đến ngây người.

Một nữ tử phong tình vô hạn, thiên kiều bá mị, lại không có chút năng lực phản kháng nào, ngọc thể mềm yếu run rẩy ở sát bên cạnh.

Huống chi đối tượng còn là Cầm Vương Phi, đệ nhất mỹ nữ của đại quốc.

Nếu đối lại là bất kỳ nam nhân bình thường nào, chỉ e đều không thể tự khống chế mà làm ra một vài chuyện không bằng cầm thú.

Triệu Phong chỉ cảm thấy cánh sen trên lòng bàn tay đột nhiên trở nên nóng hổi

Ngay sau đó, một luồng khí tức khô nóng lan truyền khắp toàn thân, cho đến khi nhấn chìm ý thức tinh thần của mình.

Đồng thời, Liên Hoa ấn ký màu hồng giữa mi tâm của Cầm Vương Phi càng trở nên tươi rói.

Tuyệt sắc phi tử đại thành Mị đạo này, toàn thân ửng hồng khô nóng, mắt phượng mê ly, kiệt lực giãy dụa.

Thế nhưng thân thể của nàng lại làm ra một vài động tác theo bản năng nhẹ nhàng thoát y, lộ ra phượng thể mềm mại, làn da trắng như tuyết.

- Không tốt!

Triệu Phong gần như không thể nào điều khiển được dục tính, toàn thân khô nóng hạ thể cứng rắn như sắt, chỉ hận không thể lập tức nhào tới.

Vào thời khắc mấu chốt.

Không gian trong mắt trái của Triệu Phong, hàn đàm tĩnh mịch màu lam nhạt, đột nhiên nổi lên một tia băng lam.

Thoáng chốc.

Tinh thần ý chí của Triệu Phong trở nên lạnh lẽo như băng rốt cuộc cũng khắc chế được thân thể.

- Tên Thủy Nguyệt đạo tặc này, không ngờ lại có tính toán như vậy.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong nhanh chóng suy tư.

Cánh sen trong tay hắn có liên hệ cực kỳ vi diệu với Liên Hoa ấn ký màu hồng trước mi tâm của Cầm Vương Phi.

Thông qua cánh sen này, nó có thể điều khiển được ham muốn của Cầm Vương Phi, thậm chí khiến cho đối phương nổi lên dục vọng không thể kiềm chế.

Điều này nói rõ, trăm năm trước, Thủy Nguyệt đạo tặc và Cầm Vương Phi đọ sức, cũng không phải là Cầm Vương Phi toàn thắng...

Mặc dù Thủy Nguyệt đạo tặc thất bại, nhưng lại thong qua bí pháp bên trong Huyền Hoa bảo điển, lưu lại hậu chiêu trên người Cầm Vương Phi.

Sau này, chỉ cần có người đạt được Thủy Nguyệt bảo tàng lấy cánh sen ra là có thể tùy ý khinh nhờn Cầm Vương Phi, thậm chí khiến nàng trở thành nô dịch.

Đáng sợ!

Tính toán thật đáng sợ!

Tính toán từ cả trăm năm trước.

Trong lòng Triệu Phong đột nhiên phát lạnh.

Thủy Nguyệt đạo tặc có thể tính toán được như vậy, xem ra Cầm Vương Phi đã từng đánh bại hắn cũng tuyệt không phải loại người lương thiện gì.

Lúc Triệu Phong đang nghĩ thông suốt mọi chuyện thì Cầm Vương Phi đột nhiên dựa vào ý chí cường đại, miễn cưỡng khắc chế Liên Hoa ấn ký màu hồng trên trán.

- Người đâu, giết chết hắn!

Trên mặt Cầm Vương Phi đột nhiên phủ một tầng băng lạnh, quát lên một tiếng.

Thế nhưng đây đã là cực hạn của nàng toàn thân nàng đã mềm yếu vô lực, không cách nào ra tay được.

Mặc dù Thủy Nguyệt đạo tặc đã thành công tính kế Cầm Vương Phi, nhưng đối phương cũng có tiến bộ, đã tấn chức Chân Chủ cấp rồi.

- Cầm Tâm tỷ tỷ!

Nữ tử bích y ở ngoài cửa kinh hô một tiếng, xông vào phòng

Một màn trước mắt khiến cho hoa dung nàng thất sắc, gần như ngốc trệ.

Cầm Vương Phi hoàn mỹ trong suy nghĩ của nàng không ngờ lại ở trước mặt một thiếu niên, quần áo nửa che nửa hở, bộ dạng và vẻ mặt giống như không khống chế được tình dục.

- Giết chết hắn!

Trên mặt Cầm Vương Phi tràn đầy hàn ý và sát khí, trong mắt phương gần như lộ ra sát cơ.

Loại sát cơ này, tuyệt đối phải chỉ vì cánh sen trong tay Triệu Phong mà là sát cơ đã chuẩn bị từ lâu!

- Tiểu tử tà dâm, không ngờ dám tính toán với Vương phi đại nhân, chết đi cho ta!

Nữ tử bích y tức giận mắng một tiếng, Chân Linh khí phá thể mà ra, từng đạo quang xà bích sắc quấn về phía Triệu Phong

Nữ tử bích y xông vào khiến cho cầm Vượng Phi hơi thả lỏng một hơi, hiển nhiên tin rằng nha hoàn thiếp thân của mình có thể giết chết kẻ này.

Điện Chi Hoàn Ba!

Quanh người Triệu Phong chập chờn một tầng sóng điện thanh sắc, kém theo đó là tiếng sấm cuồn cuộn, mạnh mẽ đột phá công kích của nữ tử bích y.

Điện Chi Hoàn Ba chính là phiên bản gia cường của Điện Chi Hoàn, khiến cho vòng điện được tăng thêm một tầng sóng điện, có thể di động trong lúc thi triển, những nơi đi qua, lôi điện sẽ bùng phật, quấn lấy kẻ địch, nhẹ thì khiến đối phương tê dại mất đi chiến lực, nặng thì có thể trực tiếp hóa thành than.

Không tốt!

Nữ tử bích y vì bảo hộ Cầm Vương Phi mềm nhũn vô lực, cho nên đành phải triệt hồi một phần lực lượng, chuyển công thành thủ.

Ầm ầm!

Lực lượng giao phong cấp bậc Chân Linh cảnh, khiến cho tòa lầu các lập tức chia năm xẻ bảy, bụi bặm bay đầy trời.

Cầm Vương Phi và nữ tử bích y đồng loạt biến sắc, trơ mắt nhìn Triệu Phong xông ra khỏi lầu các.

Hai người hiển nhiên không ngờ, Triệu Phong lại có chiến lực cường đại như vậy, chính diện đột phá được sự chặn giết của cường giả Chân Linh cảnh.

Nữ tử bích y lộ vẻ tức vì vừa rồi nàng sợ làm bị thương Vương Phi nên gò bó, không thể tung ra hết sức.