Chúa Tể Chi Vương

Chương 337: Bắc tinh đài




Tử Vong Minh Đồng, đây là một môn công pháp cấm kỵ, muốn đạt tới cảnh giới chung cực, tức là ý chí đại biểu cho tử vong.

- Một khi tu thành Tử Vong Minh Đồng “minh đồng” ngưng mắt liếc nhìn một cái, bất luận linh hồn sinh linh nào cũng không có chỗ lẩn trốn, bị cưỡng ép thu lấy. Cho dù không thể quyết định “sinh” của người khác, nhưng có thể nắm giữ “tử” của họ.

Triệu Phong đọc lượt qua, thế giới nhận thức quan lại lần nữa bị phá vỡ.

Bản chất của Tử Vong Minh Đồng chính là tìm hiểu và khống chế áo nghĩa tử vong

Sinh hoặc tử, đây là loại pháp tắc thâm ảo mà thế gian không thể khống chế.

Trên đại lục này, đến bây giờ còn chưa nghe qua có người nào có thể hiểu thấu đáo sinh tử, có thể vĩnh sinh bất tử.

Mạnh như Tôn Giả Đan Nguyên cảnh cũng không sống quá mấy trăm năm, không qua được ngàn năm thọ mệnh, không thể hiểu thấu đáo được sinh mệnh.

Vương Giả Hư Thần cảnh, vẫn không thể phá vỡ gông cùm xiềng xích sinh tử.

Trên Hư Thần cảnh còn có Huyền Quang cảnh và Thiên Giai Thần Vị trong truyền thuyết.

Thiên Giai Thần Vị, nghe nói là cấp độ Thiên Nhân, Thần Linh.

Có lẽ chỉ có cấp độ như vậy mới có thể bất hủ bất diệt.

- Ý chí đại biểu cho tử vong Tử Vong Minh Đồng này chẳng lẽ là đầm rồng hang hồ

Triệu Phong không khỏi lắc đầu, cảm thấy không thực tế.

Ít nhất, quyển sách này chẳng qua chỉ là một tàn thiên, hơn nữa còn cũ nát vô cùng.

Dựa theo những gì thuật lại trên đó, Minh Đồng Tàn Thiên có đến chín tàn thiên, xác nhập làm một thì mới có thể tu luyện thành “Tử Vong Minh Đồng” Chung Cực.

Với cấp độ của Triệu Phong hiện nay, tìm hiểu nội dung trong Minh Đồng Tàn Thiên vẫn cảm thấy thâm ảo tối nghĩa.

Trong đó có rất nhiều “thuật ngữ” vô cùng cổ xưa, nếu như Triệu Phong không bước vào đại môn Hồn đạo Thượng cổ, e rằng ngay cả da lông bên ngoài cũng không chạm tới được.

Trong thời gian ngắn, mặc dù Triệu Phong không thể nào tu luyện Minh Đồng Tàn Thiên, nhưng lại có thể mở rộng tầm mắt một cách sâu sắc.

- Rất nhiều bí thuật đồng tử cấm kỵ trong Minh Đồng Tàn Thiên, được xưng là “Minh Đồng bí thuật”.

Trong đó, một vài Minh Đồng bí thuật có thể hủ hóa tâm thần, linh hồn đối phương, một khi ở trúng thuật này, y thuật trên thế gian khó có thể chữa trị được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân rơi vào tử vong

Còn có một số Minh Đồng bí thuật có thể thu tập hồn phách của người chết, hội tụ lực lượng Tử Hồn, giết người vô hình.

Bí thuật cấp độ cao một chút, thậm chí có thể thông qua Minh Đồng gieo xuống một lời “nguyền rủa” độc ác đáng sợ lên người địch nhân.

Lúc trước Triệu Phong đã từng tiếp xúc với “Bách Phần cấm địa”. Nơi đó có lực lượng nguyền rủa rất cường đại, ngay cả cao nhân Chân Linh cảnh bước vào cũng khó tránh khỏi một kiếp. Cho đến nay, chỉ có Xích Nguyệt giáo chủ là từ trong đó bình yên trở ra.

Tóm lại, bí pháp đồng tử trong Minh Đồng Tàn Thiên, có rất nhiều thủ đoạn giết người vô hình, độc ác tàn nhẫn, khiến cho người khác không rét mà run.

Đường xá xa xôi, thời gian chậm rãi trôi qua.

Triệu Phong đọc lướt qua Minh Đồng Tàn Thiên, mặc dù không bước vào con đường này, nhưng cũng lĩnh ngộ được đôi chút, trở nên suy tư.

Tham khảo một ít nguyên lý bí thuật bên trong Minh Đồng Tàn Thiên, Triệu Phong lại tiên thêm một bước hoàn thiện tăng cường uy lực huyết mạch đồng tử của mình.

Giai đoạn hiện nay, hai hạch tâm chính của hắn vẫn là Điện Chi Truyền Thừa và Hồn đạo Thượng cổ trong Băng Hồn Chi cầu.

Một thế giới vật chất, một thế giới tinh thần.

Cả hai sát nhập, thôn tính lẫn nhau, như vậy Triệu Phong mới càng có đủ nội tình và vốn liêng thâm hậu.

Chớp mắt, gần hai tháng trôi qua.

Một ngày nọ...

Triệu Phong chậm rãi mở mắt ra, thần thái có chút mệt mỏi.

Nhưng lúc hắn mở mắt ra, trong mắt có một loại áp bách tinh thần càng mạnh hơn.

Thông qua gần hai tháng tìm hiểu, hai hạch tâm chính của Triệu Phong đều có bước tiến bộ nhảy vọt.

Tầng thứ hai Băng Hồn chi lực của Băng Hồn Chi cầu, khiến cho cảnh giới tinh thần của Triệu Phong từng ngày đề cao, cơ bản không thua gì Chân Huyền cấp.

“Điện Chi Truyền Thừa” tầng thứ hai, tu luyện cảm ngộ của Triệu Phong dần dần đạt tới cảnh giới hỏa hầu đại thành.

Lúc này.

Điện ấn tinh thần giữa mi tâm Triệu Phọng hình dáng dần lộ rõ, cho dù không sử dụng lực lượng Điện Chi Truyền Thừa, cũng có thể nhìn thấy rõ.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu ngáp một cái, đôi mắt có chút lờ đờ buồn ngủ.

- Ừm, cực khổ cho ngươi rồi.

Triệu Phong bỏ Tiểu Tặc Miêu vào túi linh sủng

Chẳng qua, khi hắn kiểm tra Trữ Vật Giới Chỉ và Trữ vật Thủ trạc trong tay thì lập tức biến sắc.

- Con tặc miêu trời đánh!

Hàng lông mày của Triệu Phong nhướng lên, vừa tức vừa giận.

Điện ấn tinh thần giữa trán hắn ẩn ẩn hiện hiện, nguyên khí lôi điện bốn phía kịch liệt dị thường, liên tục truyền đến âm thanh điện minh.

Trong không gian trữ vật, tổn thất quá nửa tài nguyên và nguyên tinh thạch.

Không cần hỏi cũng biết, đây khẳng định là bị Tiểu Tặc Miêu ăn hết.

Tiểu Tặc Miêu sẽ không bao giờ làm việc không công, nó thay Triệu Phong “hộ pháp” gần hai tháng, triệt tiêu cương phong khí lưu trên trời, tất nhiên phải thu hồi một ít phí dịch vụ.

- Khí tức lôi điện thật mạnh.

Đội ngũ đại biểu cho Thiên Bồng đại quốc đều đồng loạt sinh ra cảm ứng.

Đặc biệt là Kim Thái Tử và đám thiên tài Thập Tinh Đại quốc, vẻ mặt có chút run rẩy, cảm thấy áp lực càng lớn.

Triệu Phong khẽ hít một hơi, thu liễm khí tức.

Chợt, hắn kéo Tiểu Tặc Miêu từ trong túi linh sủng ra.

Tiểu Tặc Miêu bày ra bộ dạng đáng thương, hai trảo vung vẩy, thanh minh cho bản thân.

- Cái gì? Ngươi đang ở “thời kỳ trường thành”, cần tài nguyên và tinh thạch để bổ sung dinh dưỡng?

Trên mặt Triệu Phong lộ vẻ nghi vấn, nhìn dò xét Tiểu Tặc Miêu từ trên xuống dưới.

Ăn hết một đống nguyên tinh thạch chồng chất như núi của mình, vậy mà cũng không thấy nó “phát triển” thêm chút nào.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu lại một phen khoa tay múa chân, tỏ vẻ sẽ giúp đỡ Triệu Phong một tay, lúc đến Thánh Vực Chân Long Hội.

- Ăn hết nhiều tài nguyên của ta như vậy, ngươi có năng lực gì mới không?

Tiểu Tặc Miêu: “...”

Triệu Phong lắc đầu, càng ngày càng thất vọng với con mèo này.

Đúng lúc đó.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong chợt sinh ra cảm ứng, nhìn về phía xa

Khu vực phía xa có một điểm ánh sáng màu trắng, phát ra chấn động kỳ dị, cách xa cả ngàn dặm

Điểm sáng kia càng lúc càng gần.

- Cuối cũng đã tới Bắc Tinh Đài rồi.

Trong đội ngũ của Thiên Bồng đại quốc chợt truyền đến từng tràng kinh hô.

Điểm sáng kia là một bệ đá bạch tinh lập lòe, phương viên lớn chừng mười dặm

Trung tâm bệ đá có một cánh cửa đá đen nhánh, phong cách cổ xưa.

Bệ đá bạch tinh này và cánh cửa đen nhánh phong cách cổ xưa, xuất hiện tại sa mạc trống trải, có chút đột ngột.

Phiến sa mạc này, quanh năm có bão cát khủng bố, đủ để nuốt chửng nhân loại dưới Chân Linh cảnh. Trên bầu trời và mặt đất có yêu cầm tẩu thú cường đại, Chân Nhân cấp đích thân tới đây cũng khó bảo toàn được mạng sống

- Đây là Bắc Tinh Đài?

Thần Linh nhãn của Triệu Phong quét qua, cảm thấy chất liệu trận pháp ở đây đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của bản thân.

Bố cục này, khiến hắn đột nhiên nghĩ tới bệ đá trung tâm ở “Bách Phần cấm địa”.

Lúc Thiên Bồng đại quốc đến đây, trên Bắc Tinh Đài đã có không ít người.

- Tử Tấn đại quốc và Xích Tiêu đại quốc đều đã đến rồi.

Ánh mắt Kim Thái tử đảo qua đám người.

Giờ phút này, đám người trên Bắc Tinh Đài đều đứng ở trận doanh của mình.

Bắc đại lục, thiên tài của ba Đại quốc, đều tề tụ tại một đài.

Mặt khác, còn có rất nhiều Cường quốc, đại Tông phái và thế gia cổ xưa

Trên Bắc đại lục, số lượng của Cường quốc, e rằng có đến gần trăm

Nhưng mỗi Cường quốc đều chỉ có hai danh ngạch.

Nếu so sánh thì ba Đại quốc của Bắc đại lục mới được gọi là quốc gia khổng lồ.

Không ít Cường quốc đều phụ thuộc vào ba Đại quốc này.

Ví dụ nhu lúc Thiên Bồng đại quốc đến đây, rất nhanh có nhân mã của mấy Cường quốc khác tới tập kết.

Ba Đại quốc, theo thứ tự là: Tử Tấn đại quốc, Xích Tiêu đại quốc, Thiên Bồng đại quốc.

Triệu Phong quan sát liền phát hiện ra, ba Đại quốc này mơ hồ bao quát một nửa thế lực của Bắc đại lục.

Dù sao, trong một Đại quốc cũng có không ít Tông phái, đại tộc, trong đó cũng không thiếu danh ngạch dự định của mình.

- Hì hì, Tiểu Kim Trư, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Một thanh âm nữ tử trêu chọc, truyền đến từ phía Tử Tấn đại quốc.

Người lĩnh quân đám thiên tài của Tử Tấn đại quốc, là một thiếu nữ tóc tím oai hùng hiên ngang thân mặc chiến bào phượng văn.

Tiểu Kim Tru?

Triệu Phong phát hiện, nữ tử mặc chiến bào phượng văn đang nhìn về phía Thiên Bồng đại quốc.

- Lăng Nguyệt công chúa này...

Kim Thái Tử nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại có chút đau đầu và bất đắc dĩ.

Khương Tam Phong cố nén vui mừng, thấp giọng nói:

- Tiểu Kim Trư chính là ngoại hiệu mà Lăng Nguyệt công chúa dành cho Kim Thái Tử. Hai lần Kim Thái Tử luận bàn đều hoàn toàn thất bại trước Lăng Nguyệt công chúa.

Thì ra, vị Lăng Nguyệt công chúa này chính là công chúa của Tử Tấn đại quốc, đồng thời cũng là thiên tài có huyết mạch mạnh nhất Tử Tấn đại quốc.

- Thực lực của Lăng Nguyệt công chúa này, trong toàn bộ Bắc đại lục cũng có chút danh tiếng, trước đây từng liên tục đánh bại hai vị cao nhân Chân Huyền cấp...

- Lần Chân Long hội trước, Lăng Nguyệt công chúa này đã tiến vào 100 hạng đầu thiên tài Chân Long, lần này, thực lực và huyết mạch đều tiến một bước lớn.

Đội ngũ khắp nơi trên Bắc đại lục đều thấp giọng nghị luận, hoặc giúp nhau tìm hiểu.

Lăng Nguyệt công chúa đột nhiên chậm rãi đi về phía Thiên Bồng đại quốc.

- Haizz, Tiểu Kim Trư, ngươi vẫn là nhân vật lĩnh quân của Thiên Bồng đại quốc sao?

Xem ra, tiêu chuẩn thiên tài của Thiên Bồng đại quốc lần này cũng không có gì đặc biệt, đúng không?

Mắt phượng của Lăng Nguyệt công chúa chợt chuyển, dò xét đám đông thiên tài của Thiên Bồng đại quốc.

Nàng chỉ tùy ý lướt nhìn, ánh mắt có một loại áp bách vô cùng kỳ dị mà lợi hại.

Trong đám đông thiên tài ở đây, không ít người đều cảm thấy tâm thần run lên, vô thức tránh né ánh mắt đó.

Hừ!

Vương Tiểu Quái lại không hề chịu yếu thế.

Trong mắt Thiên Vân Chi nổi lên một đạo hàn mang sắc bén, phảng phất như đao phong vô hình, trảm phá hư không

Triệu Phong thờ ơ, Liễu Cầm Tâm vẫn thanh nhã điềm tĩnh, không tranh quyền thế.

Khương Tam Phong vô thức tránh đi, không dám đối mặt với ánh mắt đó.

- Ổ!

Lăng Nguyệt công chúa thầm giật mình.

Vừa rồi nàng đã thi triển bí thuật của Hoàng thất, nhằm điều tra tình huống thực lực của đối thủ.

Nếu như đối thủ căn bản không dám đối diện với ánh mắt của nàng như vậy cũng đại biểu cho việc kém nàng ít nhất hai bậc.

Nếu như đối thủ có thể đối diện với ánh mắt của nàng chứng mình người đó ít nhất có ý chí khiêu chiến tín niệm của nàng, sẽ không kém nàng quá xa.

Thế nhưng trải qua điều tra, Lăng Nguyệt công chúa lại có chút giật mình.

Lúc Vương Tiểu Quái và Thiên Vân Chi đối diện với ánh mắt của nàng bọn họ thậm chí còn phát động phản kích.

Nhất là Thiên Vân Chi, Đao Ý của hắn gần như khiến tinh thần của nàng rung chuyển.

Thiên Vân Chi này lĩnh ngộ được Đao Ý hình thức ban đầu mãnh liệt như vậy, xem ra thực lực của hắn có khả năng đã siêu việt hơn Kim Thái Tử, chính là kình địch của ta.

Lăng Nguyệt công chúa liền cho ra kết luận.

Ngoài ra.

Trong Thiên Bồng đại quốc, Triệu Phong và Liễu Cầm Tâm cũng khiến cho Lăng Nguyệt công chúa không thể nhìn ra nông sâu.

Nhất là Triệu Phong hoàn toàn thờ ơ, gần như phớt lờ ánh mắt của nàng

- Hì hì, mái tóc màu lam này thật đẹp.

Lăng Nguyệt công chúa nhoáng lên một cái, đi đến trước mặt Triệu Phong bày ra bộ dạng hâm mộ.

Mái tóc màu lam nhạt của Triệu Phong giống như mộng như ảo, tinh khiết mà tự nhiên.

Lăng Nguyệt công chúa còn một mục đích khác, đó chính là tìm hiểu hư thực của Triệu Phong

Nhưng cẩn thận quan sát một lượt, liền tin chắc đối phương chỉ có tu vi Chân Nhân cấp tiểu thành.

- Bắc đại lục, có lẽ sẽ không xuất hiện Tân Vô Ngân thứ hai đâu...

Lăng Nguyệt công chúa âm thầm lắc đầu, cảm thấy mình đã suy nghĩ quá nhiều.

Từ khi Lăng Nguyệt công chúa tới đây cho đến khi rời đi, Triệu Phong vẫn thờ ơ.

Bên phía Thiên Bồng đại quốc, đám người Kim Thái Tử đều âm thầm đồ mồ hôi lạnh một phen.

Độ khó chơi của Lăng Nguyệt công chúa, những người lão làng lâu năm như bọn hắn đã thấm sâu trong người, tất nhiên hiểu biết rất rõ.

Vù vù vù...

Giữa không trung thỉnh thoảng truyền đến tiếng xé gió, Cường quốc hội tụ, càng lúc càng nhiều.

- Ừm? Đây là Cường quốc nào. Thoạt nhìn rất lạ.

Một con chim huyết lam trên không trung hạ xuống chỗ mấy người, có chút không phù hợp với đám người trận doanh khác.

- A! Đúng rồi, hình như là một tên là Thiết Long Cường Quốc thì phải!