Chúa Tể Chi Vương

Chương 416: Nhất tiễn định chiến cục




-... Một tòa thành trì phòng thủ kiên cổ, bên trong có một kiện bảo vật tuyệt thế, cho dù phái ra thiên quân vạn mã cũng không thể công phá. Thế nhưng đạo tặc cao minh lại có thể không mày may tổn thất mà vẫn đạt được bảo vật tuyệt thế trong đó.

Lúc Triệu Phong nói xong, ánh mắt của mọi ngươi ở đây đều sáng lên.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Diệp Yên Vũ thoáng hiện một tia dị sắc, thản nhiên quan sát Triệu Phong, trong mắt có chút kinh hỉ và thưởng thức.

Triệu Phong cũng không đưa ra mưu kế cao minh nào, thế nhưng dựa theo mạch suy nghĩ này, hiển nhiên có thể bằng vào cái giá nhỏ nhất mà gặt hái lợi ích lớn nhất, đạt được mục đích.

Tham Thiên Thụ Yêu giống như một tòa thành trì phòng thủ kiên cố.

Cho dù Tam Đại Tông Phái xuất ra hết thiên tài cũng khó mà chính diện công phá Tham Thiên Thụ Yêu, chỉ có thể tăng thêm thương vong và tổn thất mà thôi.

Thế nhưng, mục tiêu của mọi người là đạt được “Thụ Yêu Tinh Quả”, không nhất định phải giết chết Tham Thiên Thụ Yêu.

- Hừ, Tham Thiên Thụ Yêu kia có chiến lực không kém Đan Nguyện Cảnh bao nhiêu, kẻ nào có thể chính diện ngăn cản được một kích của nó? Tiếp cận nó để cướp Thụ Yêu Tinh Quả thì có khác gì đi chịu chết?

Vũ Lạc cười lạnh mỉa mai.

Chiến lực của Tham Thiên Thụ Yêu cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối khủng bố, đám thiên tài ở đậy, e rằng không ai có thể ngăn được một kích của nó, nam tử huyết bào tu vi Chân Chủ cấp vừa vẫn lạc là một ví dụ điển hình.

Triệu Phong cười nhạt một tiếng, từ chối ý kiến.

Ý nghĩ của hắn, mặc dù hung hiểm, thế nhưng so với chính diện cường công Tham Thiên Thụ Yêu thì lại dễ dàng gấp mười lần.

Vũ Lạc này hiển nhiên có thành kiến với Triệu Phong, cho nên hắn cũng không muốn giải thích.

- Phương pháp này có tính khả thi. Mặc dù Tham Thiên Thụ Yêu có khí lực mạnh mẽ tuyệt đối, chiến lực tiếp cận Đan Nguyên cảnh, thế nhưng lại không thể di động, lại thêm thể tích rất khổng lồ, có chút chậm chạp. Nếu như phái thiên tài có tốc độ tuyệt đỉnh xâm nhập vào đó, quả thật khả năng thành công sẽ cao hơn.

Diệp Yên Vũ mỉm cười đồng ý.

- Không sai, Tham Thiên Thụ Yêu là uy hiếp lớn nhất, mặc dù thể tích khổng lồ, thế nhưng lại chậm chạp, thiếu đi tính linh hoạt.

- Tránh chính diện chiến đấu với Tham Thiên Thụ Yêu, đồng dạng vẫn có thể đạt được mục đích. Xem ra lúc trước, khâu bắt đầu của chúng ta đã có chỗ nhầm lẫn rồi.

Mạch suy nghĩ của Triệu Phong, rất nhanh được mọi người tiếp nhận.

Những thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông cũng không phải kẻ ngu, chẳng qua lúc trước là người trong cuộc, cho nên vẫn không phát giác ra.

Mà Triệu Phong lại đứng ở góc độ là người quan sát, “quan sát” toàn bộ quá trình và nhất cử nhất động Tam Đại Tông Phái, cho nên mới có thể dễ dàng phát hiện ra vấn đề.

Triệu Phong tin rằng, cho dù mình không đề cập tới vấn đề này, thì sau khi đám thiên tài của Tam Đại Tông Phái, trải qua thất bại, cũng không khó để suy nghĩ đến tình huống này.

Quả nhiên.

Bên phía Nguyệt Ma Điện cũng không chịu lui bước, vẫn đứng từ xa quan sát Tham Thiên Thụ Yêu.

- Trang sư tỷ, hình thể của Tham Thiên Thụ Yêu khổng lồ, trước mặt nó, nhân loại chúng ta chẳng khác gì côn trùng. Nếu để thiên tài có tốc độ thân pháp tuyệt đỉnh xâm nhập vào trong đại thụ, linh hoạt ứng phó, có lẽ không hắn là không thể giành được “Thụ Yêu Tinh Quả”.

Một vị nam tử cơ bắp trong Nguyệt Ma Điện cung kính đề nghị.

- Kế này quả thực có thể thực hiện, cho dù có chút nguy hiểm nhất định, nhưng so với chính diện tiến công thì vẫn dễ hơn gấp mười lần.

Trang Quán Nhi gật đầu, lập tức tiếp thu.

Trong rừng.

Sau khi Tam Đại Tông Phái cách xa một khoảng, trải qua suy tư, đều quyết định thử lại lần nữa.

Rất nhanh.

Năm đại Chân Chủ cấp của ba Tông lại tụ tập, thương thảo đối sách.

- Xâm nhập vào trong Đại Thụ Yêu, đánh cắp Tinh Quả, chỉ có thiên tài Chân Chủ cấp mới có thể nắm chắc. Không bằng vậy đi, mỗi phe chúng ta phái ra một Chân Chủ cấp am hiểu thân pháp, những người còn lại ở bên ngoài công kích, hấp dẫn sự chú ý của Tham Thiên Thụ Yêu.

Trang Quán Nhi đề nghị.

Năm đại thiên tài Chân Chủ cấp đều không suy nghĩ nhiều, lập tức đáp ứng.

Bên phía Tịnh Nguyệt Linh Tông, do Diệp Yên Vũ ra tay, bất luận là tu vi thực lực hay tốc độ thân pháp, nàng đều thuộc hàng tuyệt đỉnh.

Hắc Nhai Cung thì do Xích Quỷ ra tay, thực lực của hắn có lẽ không bằng Ma Càn sư huynh, thế nhưng lại rất am hiểu thân pháp.

Nguyệt Ma Điện chỉ còn lại một mình Trang Quán Nhi là Chân Chủ cấp, cho dù nam tử huyết bào không chết, bất luận là thực lực hay thân pháp tốc độ, nàng đều có thể so sánh với Diệp Yên Vũ, thậm chí còn chiếm ưu thể.

Vụt vụt vụt...

Ba đại Chân Chủ cấp phá không mà đi, lướt đi trong rừng cây với thể tích không thể xác định, tiến thẳng đến Tham Thiên Thụ Yêu.

Còn hai đại Chân Chủ cấp và phần lớn thiên tài thì ở bên ngoài phát động tấn công nghi binh, dẫn dắt sự chú ý của Tham Thiên Thụ Yêu.

Phành phành phành...

Tham Thiên Thụ Yêu lại huy động cành cây, bộc phát mãnh lực, mặt đất không ngừng chấn động, cả khu vực cát bay đá chạy, cuồng phong gào thét.

Nhưng lần này.

Ba đại Chân Chủ cấp lại không chính diện chiến đấu với Tham Thiên Thụ Yêu, ngược lại phát huy thân pháp tốc độ đến cực hạn, linh hoạt đa dạng, tàn quang hư ảnh đan xen không ngớt.

Phốc phốc phốc...

Mỗi khi cành của Đại Thụ Yêu đánh trúng mục tiêu, đều chỉ đánh tan tàn ảnh do ba đại Chân Chủ cấp lưu lại.

Một màn này, giống hệt một tên to con, vung vẩy cây quạt hương bồ, đuổi đi những con ruồi muỗi xung quanh.

Chẳng qua, thoạt nhìn thì đơn giản nhẹ nhàng, nhưng tâm thần của ba đại Chân Chủ cấp đều căng như dây đàn, mỗi một lần tiến tới đều nguy hiểm vạn phần.

Một khi bị Đại Thụ Yêu đập trúng, cho dù là Chân Chủ cấp cũng phải biến thành bánh thịt, không có cơ hội sống sót.

Những thiên tài của Tam Đại Tông Phái đứng xa xa phụ trách kiềm chế đều âm thầm đồ mồ hôi lạnh một phen.

- Suy nghĩ và phương pháp đều dễ dàng nghĩ ra, nhưng áp dụng lại vô cùng gian nan, ít nhất phải là Chân Chủ cấp mới có thể thử. Băng không, Chân Linh cảnh bình thường, căn bản không cách nào tiếp cận được, công kích của Đại Thụ Yêu mang theo uy thế phong áp cường đại, gần như có thể khiến cho cường giả Chân Linh cảnh cảm thấy hít thở không thông.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong quan sát toàn trường, nắm rõ tình huống của ba đại Chân Chủ cấp.

Cho dù biết rõ tư duy và phương pháp, nhưng Triệu Phong cũng không muốn thử nghiệm chút nào.

Chân Linh cảnh bình thường, không thể nào chống lại Phong áp do Đại Thụ Yêu sinh ra, cho dù có thể chống cự, nhưng thân pháp cũng sẽ bị hạn chế, phương diện linh hoạt sẽ bị giảm mạnh.

Chỉ có ba đại Chân Chủ cấp, thực lực cường đại, lại am hiểu tốc độ thì mới có thể thử một phen.

Thời gian trôi qua.

Ba đại Chân Chủ cấp vẫn mạo hiểm, xâm nhập từng chút một vào trong Đại Thụ Yêu.

Lộ trình một trăm trượng thoạt nhìn thì ngắn ngủi nhưng lại dài dằng dặc, mỗi khi tiến thêm một bước, đều gặp phải công kích mạnh mẽ của những cành cây.

Tuy nhiên, càng xâm nhập vào sâu, công kích của Đại Thụ Yêu cũng trở nên khó khăn hơn, bình thường, những cành cây đều tự đánh lên chính mình.

- Sắp tới rồi...

Trong mắt Diệp Yên Vũ vẫn lộ không ngừng tránh né những cành cây

Một loại trạng thái vi diệu cực hạn.

Trong tầm mắt, Thụ Yêu Tinh Quả chỉ còn cách nàng vài chục trượng

Thế nhưng khoảng cách vài chục trượng này lại bị Tham Thiên Thụ Yêu phát động một lượng lớn nhánh cây che chắn, chỉ để lại một chút kẽ hở.

Diệp Yên Vũ phải đoán ra lộ tuyến để thu lấy “Thụ Yêu Tinh Quả”, sau đó toàn thân trở ra.

- Thiên Nguyệt Cừu Trảm.

Trong tay Diệp Yên Vũ xuất hiện một thanh bảo kiếm lấp lánh trong suốt như hư vô, thanh kiếm “ong” lên một tiếng, ngay tại chỗ hình thành tám, chín đạo kiếm ảnh như ánh trăng chia ra bốn phía, ánh sáng lấp lánh rực rỡ, phảng phất như ánh trăng ngưng kết.

Phốc phốc phốc...

Những kiếm ảnh ánh trăng kia tầng tầng điệp điệp chồng lên nhau, ánh trăng rực rỡ chiếu sáng một phạm vi, kiếm hà trùng thiên, uy lực tuyệt luân.

Sau khi chém ra ba bốn kiếm, Diệp Yên Vũ phá vỡ một vài cành lá nhỏ, càng tiếp cận Thụ Yêu Tinh Quả hơn.

Meo meo!

Cùng lúc đó.

Tiểu Tặc Miêu biến mất, dùng thân pháp tinh xảo không gì sánh kịp, xuyên qua tầng cành cây của Tham Thiên Thụ Yêu, nhảy vọt vào bên trong

- Con mèo này thật lợi hại.

Đám thiên tài ở đằng sau áp trận, không khỏi tán thưởng

Thể tích của Tiểu Tặc Miêu quá nhỏ, cành cây của Thụ Yêu, căn bản không ngăn được nó.

Luận tính linh hoạt và thân pháp, nó càng mạnh mẽ hơn ba đại Chân Chủ cấp, thậm chí còn có thể xuyên qua kẽ hở của những cành cây.

Vụt...

Tiểu Tặc Miêu vượt qua ba đại Chân Chủ cấp, xuất hiện trước mặt một “Thụ Yêu Tinh Quả”, sau đó há miệng nuốt vào.

Thụ Yêu Tinh Quả kia lớn bằng trái dưa hấu, thể tích còn lớn hơn cả Tiểu Tặc Miêu.

Thế nhưng Tiểu Tặc Miêu lại có thể một ngụm nuốt trọn

Đối với việc này, Triệu Phong và Diệp Yên Vũ cũng không cảm thấy kỳ quái.

- Tiểu Tặc Miêu, Tinh Quả kia tặng ngươi. Ngươi hãy trợ giúp ta lấy thêm một trái nữa. Diệp Yên Vũ lại công kích về phía một mục tiêu khác.

- Tinh Quả vừa rồi, quả thật đã bị Tiểu Tặc Miêu ăn hết.

Triệu Phong ở cách đó rất xa vẫn có thể nhìn thấy rõ.

Tiểu Tặc Miêu đang trong thời kỳ tiến hóa, nuốt chửng một lượng lớn trân tài dị bảo, thậm chí còn tiêu hao nhiều tài nguyên hơn cả chủ nhân là Triệu Phong

- Lần này, không thể mượn tay Tiểu Tặc Miêu được nữa, tránh cho Diệp Yên Vũ khỏi nảy sinh nghi ngờ.

Triệu Phong quyết định chủ ý, thoát ly đội ngũ, tiến thẳng vào trong khu vực Thụ Yêu.

Vù...

Hắn hóa thành một đạo tân quang điện mị, chân đạp Tam Hoa Bảo Liên, tính cơ động không thua kém gì ba đại Chân Chủ cấp.

- Tiểu tử kia muốn làm gì?

Đám thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông đều phát hiện dị động của Triệu Phong tất cả đồng loạt biến sắc.

Trong đó có một thiếu nữ muốn ngăn cản hắn lại, nhưng đã không kịp nữa.

Triệu Phong căn bản không nói một tiếng, trực tiếp ra tay.

- Tiểu tử này tự tìm đường chết sao?

Vũ Lạc âm thầm cười lạnh một tiếng.

- Vũ Lạc sư huynh, huynh mau chặn hắn lại.

Thiếu nữ ở bên cạnh đã từng trò chuyện với Triệu Phong trong lòng có chút không nỡ.

Vũ Lạc vốn định cự tuyệt, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên ma sai quỷ khiến gật đầu đáp ứng:

- Được, ta sẽ cố hết sức, lát nữa cũng có thể tiếp ứng cho Diệp Yên Vũ.

Vù...

Vũ Lạc phá không mà đi, biểu hiện thoạt nhìn là muốn nghĩ cách cứu viện Triệu Phong kỳ thực hắn cũng không toàn lực phi hành.

- Ta xem tên tiếu tử ngươi muốn giở trò gì?

Vũ Lạc còn đang nghĩ làm sao để dàn dựng tình huống dồn Triệu Phong vào chỗ chết.

Nếu như Triệu Phong xâm nhập vào sâu bên trong Tham Thiên Thụ Yêu, Vũ Lạc dám chắc hắn sẽ cửu tử nhất sinh, à không phải là thập tử vô sinh.

- Đi đi, đi nhanh nào...

Khóe miệng Vũ Lạc khẽ nhếch lên một tia cười lạnh.

Thế nhưng

Lúc Triệu Phong tiến đến ngoài phạm vi công kích cực hạn của Tham Thiên Thụ Yêu, chợt dừng lại, không tiến thêm một bước nào nữa.

Hắn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong mở ra, con mắt trái u lam mộng ảo, đột nhiên lóe sáng phảng phất chiếu rọi toàn bộ thiên địa

Trong khoảnh khắc đó.

Triệu Phong nắm rõ từng chuyển động của toàn bộ cành lá, rễ cây của Thụ Yêu, thậm chí nguyên khí năng lượng bên trong cũng nắm bắt rõ ràng

Từng chi tiết đều không thoát khỏi ánh mắt Triệu Phong hắn khống chế toàn bộ mọi biến hóa trong mắt.

- Có ba đại Chân Chủ cấp xâm nhập, kiềm chế Thụ Yêu, ta ra tay sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Giờ khắc này, trên người Triệu Phong đột nhiên xuất hiện một loại tự tin khó hiểu.

Băng... Vèo...

Trên tay Triệu Phong bỗng nhiên xuất hiện La Hầu cung với phương thức lôi đình quyết đoán, kéo động một mũi tên.

Quỹ tích của mũi tên, dưới sự khống chế của Thần Linh nhãn, có thể nói là cực kỳ chính xác, không chút sai lệch.

Vèo...

Chỉ thấy một mũi tên phóng đi như điện quang dùng quỹ tích mà mắt thường khó có thể nắm bắt, xuyên qua tầng tầng cành lá của Tham Thiên Thụ Yêu, xuyên thấu tầng cuồng phong yếu nhược, cuối cùng xuyên qua kẽ hở của những cành lá đang che chắn.

Phành...

La Hẩu Tiễn mãnh lực bắn đi, trong khoảnh khắc tiến vào khu vực hạch tâm của Đại Thụ Yêu.

Không chênh lệch một ly.

Trải qua tầng tầng chuyển hướng, La Hầu Tiễn biến thành một mũi tên điện quang nhiều lần “biến nguy thành an”, giống như con thuyền giấy lênh đênh trên biển, chỉ cần một cơn sóng nhỏ đánh trúng là sẽ dẫn dến hủy diệt.

Phốc...

La Hầu Tiễn xuyên qua tầng tầng chướng ngại, lực Tượng tiêu hao hầu như không còn, điện mang dần trở nên ảm đạm

Phốc phốc...

Trong khoảnh khắc điện mang bị dập tắt, La Hầu Tiễn vừa vặn đâm thủng một “Thụ Yêu Tinh Quả”, thế nhưng lại không ảnh hưởng tới tinh hoa bên trong thịt quả chút nào.

.. Điểu này làm sao có thể?

Đám thiên tài Tịnh Nguyệt Linh Tông và Vũ Lạc ở đằng sau đều mở to hai mắt mà nhìn.