Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 127: Cùng thuyền




Hơn ba năm thời gian, từ ban đầu, khi Lam Hiên Vũ còn ngồi Chiến Cơ không gian chóng mặt không chịu được, đến bây giờ hắn đã có thể tự điều khiển chiến cơ không gian thông qua mô phỏng khoang thuyền, một tiến bộ rất lớn.

Mà Ngân Thiên Phàm cũng chỉ dạy hắn một ít tri thức có quan hệ với chiến hạm giữa các hành tinh, dạy hắn điều khiển Chiến Cơ không gian, nhưng chưa bao giờ dạy hắn điều khiển chiến hạm. Ngân Thiên Phàm nói cho Lam Hiên Vũ, Chiến Cơ không gian chính là phiên bản thu nhỏ của chiến hạm, rất nhiều phương thúc tác chiến của chiến hạm đều từ Chiến Cơ không gian mà đến. Học giỏi việc điều khiển chiến cơ không gian chính là trụ cột để trở thành một vị quan chỉ huy chiến hạm ưu tú.

Trong quá trình Lam Hiên Vũ học tập hắn cũng rất thích chiến cơ không gian. Chẳng qua là đến bây giờ hắn còn chưa chính thức thấy được chiến cơ không gian, bình thường cũng chỉ là thao tác trong mô phỏng trong khoang thuyền. Ngân Thiên Phàm đã đáp ứng, chờ hắn qua mười hai tuổi sẽ bắt đầu để cho hắn chính thức điều khiển Chiến Cơ không gian.

"Mẹ xem kìa, đó là mẫu hạm vũ trụ của Tinh La, là một trong những mẫu hạm lớn nhất liên bang chúng ta, toàn bộ dài ba nghìn hai trăm mét, quả thực là một cái thành phố nhỏ. Thứ nó chuyên chở có hàng ngũ hồn đạo hạch tâm phản ứng tiên tiến nhất, nếu hỏa lực của nó mà toàn lực oanh kích sẽ có thể hủy diệt một hành tinh đấy." Lam Hiên Vũ hưng phấn mà nói vơi Nam Trừng.

Nam Trừng cười híp mắt mà nghe, Lam Tiêu lại ở một bên hỏi nhi tử: "Chiến hạm bên kia là cái gì đây? Còn mấy cái kia nữa."

"Ba, đó là tàu bảo vệ mẫu hạm, chiều dài vượt qua một nghìn mét, hẳn là tàu bảo vệ cấp long vương a, cũng rất lợi hại, có thể tiến hành công kích ở cự ly cực xa. Một chi hạm đội giữa các hành tinh chỉ có một chiếc mẫu hạm, tối đa là bốn chiếc tàu bảo vệ cấp long vương, những thứ này là lực lượng trọng yếu nhất của toàn bộ hạm đội.”

"Ừm, nói rất đúng. Xem ra, tương lai con ta thật sự muốn trở thành một vị quan chỉ huy chiến hạm đây. Ba đang mong đợi một ngày có thể leo lên chiến hạm ngươi chỉ huy." Lam Tiêu cười híp mắt mà nói.

Lam Hiên Vũ lại nhíu mày: "Ba à, dựa theo quy dinh của quân đội thì người nhà là không thể lên chiến hạm đấy."

"Ha ha ha... Nhi tử, bây giờ ngươi cũng đã bắt đầu dùng tiêu chuẩn của quân nhân đến yêu cầu mình sao?" Lam Tiêu lập tức nở nụ cười.

Lam Hiên Vũ còn nhỏ như vậy, khoảng cách tới khi trở thành một vị quan chỉ huy chiến hạm còn không biết có bao lâu đây. Lam Hiên Vũ cũng cười: "Lão sư nói phải có tiêu chuẩn cao với chính mình. Ba, nhất định con sẽ trở thành quan chỉ huy đấy."

Nam Trừng nói: "Hiên Vũ, ngươi nói cho mẹ, vì cái gì ngươi lại thích chiến hạm giữa các hành tinh tới như vậy?" Lam Hiên Vũ nói: "Bởi vì chiến hạm rất cường đại a! Trên tv cũng nói, chiến hạm giữa các hành tinh là vũ khí cường đại nhất của liên bang. Theo Hồn Đạo khoa học kỹ thuật tiến bộ, thực lực cá nhân của hồn sư đã không thể thay đổi hướng đi của chiến tranh. Dù hồn sư có cường đại hơn nữa cũng không thể chống lại chủ pháo của chiến hạm. Con đang muốn khống chế loại lực lượng cực cường đại này đây."

Lam Tiêu ôm lấy vai Nam Trừng, cười nói: "Nhìn đi, con của ta có tiền đồ rất lớn, đây chính là một ý tưởng rộng lớn, muốn làm liền làm là tốt nhất. Ba ủng hộ ngươi."

Bọn hắn cũng không nghĩ tới, sở dĩ Lam Hiên Vũ muốn trở thành một thành viên lái chiến hạm cũng chỉ vì chiến hạm là vũ khí cường đại nhất của liên bang. Nếu chiến hạm không phải thứ cường đại nhất hắn có thể thay đổi ý tưởng hay không đây?

Một nhà ba người cười nói như vậy mà đi tới đại sảnh, sau khi trải qua một loạt kiểm an, lại quen việc dễ làm mà leo lên phi thuyền vũ trụ. Đương nhiên, vì điều kiện kinh tế có hạn nên bọn hắn vẫn mua loại vé bình thường nhất.

Đây là lần thứ hai Lam Hiên Vũ ngồi phi thuyền vũ trụ, nhưng vì ba năm qua hắn đã học được rất nhiều tri thức, nên đã không con tâm tính mờ mịt với phi thuyền vũ trụ như trước đây nữa rồi. Nắm ráo dác nhìn chung quanh một chút, xem một chút cửa sổ ngoài mạn tàu, trong lòng hắn lặng yên mà suy nghĩ, bên kia là lô hồn đạo hạch tâm phản ứng, bên đó là cửa phun, còn phía kia là khoang lực chủ động. Ừm, loại phi thuyền dân dụng này chính là phiên bản thu nhỏ của chiến hạm vận tải. đoán chừng nó lớn bằng một phần mười của chiến hạm vận tải, thậm chí là nhỏ hơn a.

Ba năm qua, hắn đều không chút nghỉ ngơi qua, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không phàn nàn gì, bởi vì cảm giác dùng được những thứ đã học thật sự rất tốt. Khi tất cả mọi người đã hoàn thành đăng ký, một đoàn người cuối cùng leo lên phi thuyền vũ trụ. Tám gã hộ vệ thân hình cao lớn đang vây quanh người chính giữa đeo khẩu trang và mũ chụp, ngay cả vị nữ nhân đi bên người hắn cũng đội một chiếc mũ sụp đầu.

Rất nhanh bọn hắn đã lên phi thuyền vũ trụ, ngồi thang máy mà đi trực tiếp tới tầng cao nhất, cũng chính là khoang hạng nhất.

Giá tiền của khoang hạng nhất có thể nói là thiên văn sổ tự, chuyên môn dành cho những đại phú hào. Nơi đây gần như đã chiếm toàn bộ một tầng, bên trong có bốn gian phòng ngủ lớn, còn có phòng sách, ảnh hoặc phòng âm thanh chuyên môn, rồi gian tắm rửa, thậm chí còn có một bể bơi cỡ nhỏ, có thể nói là cực kỳ xa hoa.

Nhạc Khanh Linh tháo xuống chiếc mũ chụp trên đầu, nàng phất tay với mấy gã hộ vệ: "Các ngươi đều đi nghỉ ngơi đi." Bọn hắn đã ở trong khoang hạng nhất nên tất nhiên không còn cần lo lắng bị người vây xem rồi.

Đường Nhạc cũng tháo xuống chiếc mũ chụp của mình. Hôm nay hắn mặc một bộ trang phục bình thường màu xám, càng lộ rõ dáng người thon dài, cao ngất. Nhạc Khanh Linh ôn nhu nhìn hắn một cái rồi nói: "Ngươi nghỉ một lát đi, ta đi lấy cho ngươi ít nước."

"Ừm." Đường Nhạc khẽ gật đầu.

Đường Nhạc ngồi trên ghế salon mà nhìn cửa sổ mạn tàu cực lớn bên cạnh, hắn thoáng có chút thất thần, nhưng bất tri bất giác, khóe miệng hắn thoáng hiện một nét cười mỉm.

Đã đến giờ cất cánh, phi thuyền vũ trụ cất cánh trong tiếng nổ vang trầm thấp, lực đẩy mãnh liệt đem tất cả mọi người ghìm chặt xuống ghế.

So với lần trước thì lần này Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy tất cả đều nhẹ nhàng như thường. Chút lực đẩy này mà để so với chiến cơ không gian hắn đã từng cảm thụ qua quả thực là thiên soa địa viễn (*trời đất cách biệt), thật sự là nó còn vững vàng lắm. Hắn chỉ đang nghĩ, lúc nào mình mới có thể chỉ huy chiến hạm bay lượn trong vũ trụ a!

Thông qua việc học cùng Ngân Thiên Phàm, trên thực tế hắn cũng đã hiểu khá rõ về hệ thống quân đội của liên bang. Trong quân đội, chiến lực tầng cao nhất không thể nghi ngờ chính là liên bang hạm đội, mà con đường tấn chức trong quân đội cũng là khó khăn nhất, chỉ có thể từng bước tiến lên.

Đầu tiên phải có năng lực đủ mạnh năng lực. Năng lực chỉ tiêu quyết định khởi điểm, còn phải có năng lực đánh giá kết quả thượng đẳng, nên có thể đạt được quân hàm càng cao sẽ càng cần thông qua tố chất tổng hợp để đánh giá. Như hiện tại Lam Hiên Vũ đang học cùng Ngân Thiên Phàm đạt được số điểm rất cao. Một gã phi công vương bài sẽ có thể đạt được rất nhiều điểm cộng, bởi vì chính bản thân chiến cơ không gian bản thân cũng là chiến đáu trong Vũ Trụ.

Sau đó chính là phải tích lũy thời gian phi hành. Thời gian phi hành trong vũ trụ càng dài sẽ càng đại biểu cho việc kinh nghiệm phong phú, nếu có quân công sẽ có thể tấn chức nhanh hơn một chút.

Bởi vậy, thiên phú, tích lũy, vận khí, gần như là thiếu một thứ cũng không được. Muốn trở thành một vị quan chỉ huy tàu chiến hạm cũng không phải là chuyện dễ dàng. Đừng nói là mẫu hạm, cho dù là quan chỉ huy của tàu bảo vệ cấp long vương hay những chiến hạm cấp thấp khác cũng đều là những nhân vật nóng bỏng tay của liên bang.

Ta nhất định sẽ trở thành quan chỉ huy chiến ham nhất định sẽ trở thành người cường đại nhất. Lam Hiên Vũ vừa nghĩ tới việc điều khiển chiến hạm, trong nội tâm hắn liền hưng phấn một cách khó hiểu.

Sau khi phi thuyền vũ trụ xuyên qua tầng khí quyển, nhịp phi hành liền trở nên vững vàng hơn, tiếp tục ổn định mà gia tốc, hướng đích tới mà bay.

Không thể nghi ngờ việc vận chuyển vũ trụ này là vô cùng dài dòng mà buồn chán, gia đình Lam Hiên Vũ qua Thiên Đấu Tinh một lần, lần này chỉ có hai mươi ngày ngày nghỉ, nhưng lại có tới mười bốn ngày ngồi trên phi thuyền vũ trụ. Ngay khi chút hưng phấn rời đi, Lam Hiên Vũ mới bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng.

Bây giờ cách hai mươi cấp đã càng ngày càng gần, gần như đã tới đỉnh phong của mười chín cấp, hiện tại chỉ cần làm vững chắc tu vi của mình, tới khi gặp được Na Na lão sư là sẽ có thể đột phá.