Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 178: Hợp tác




Thực ra thì đầu Tông Lư Hùng này rất thông minh, luận tốc độ khẳng định nó sẽ không bằng Kim Ti Ma Viên, cho nên nó liền đứng bất động ở đó, dùng thân thể mà thủ hộ lấy gốc nghìn năm Tử Chi, ý định làm Kim Ti Ma Viên thấy khó mà lui. Nhưng Kim Ti Ma Viên nhìn thấy loại thiên tài địa bảo hiếm thấy này thì sao nó chịu buông tha cho đây?

Khi đã nghĩ rõ tình huống trước mắt, Lam Hiên Vũ lặng yên không một tiếng động mà trở lại bên người đồng bạn, thấp giọng nói phán đoán của mình cho hai người.

"Nghìn năm Tử Chi a! Với tu vi bây giờ của chúng ta, ăn hết nó thì ít nhất cũng có thể có thêm năm cấp hồn lực a? Ta liền có thể tiến trực tớp tới ba mươi cấp. Tuyệt quá a!" Tiền Lỗi hưng phấn mà nói.

Lưu Phong liếc mắt: "Nói ngươi ngốc ngươi còn không thích nghe. Đây là hiện thực sao? Nơi này là Đấu La thế giới, ngươi ăn hết có cái có tác dụng gì? Thế giới mô phỏng chỉ có năng lượng, có thể có đồ ăn chính thức sao? Đầu óc của ngươi đâu?"

Biểu lộ của Tiền Lỗi chợt trở nên cứng đờ, lần này hắn ngượng đến nỗi ngay cả lời phản bác cũng không nói ra được. Cái đồ vật này có ích đối với hồn thú trong thế giới giả thuyết, nhưng đối với bọn hắn cũng không có chút hữu dụng gì. Đây là sân thi đấu tuyển chọn, ngay cả Đấu La thế giới thông thường cũng không phải, nên có muốn lấy ra đổi Đấu La tệ cũng không được a!

"Vậy hiện tại Làm sao bây giờ?" Tiền Lỗi nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Lam Hiên Vũ nhìn xem hắn: "Đến lúc ngươi triển khai thực lực rồi!"

Tiền Lỗi sững sờ: "Ta? Triệu hoán sao? Bây giờ?"

Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Không, không phải triệu hoán, là câu thông. Ngươi thử một lát đi."

"Câu thông? Cái này chỉ sợ không được a? Nếu không phải hồn thú ta triệu hoán đến thì đoán chừng nó sẽ có địch ý rất mạnh. Câu thông thế nào đây, Còn có..." Vẻ mặt Tiền Lỗi trở nên kinh ngạc.

Bản thân Tiền Lỗi không thể chiến đấu, thực lực bản thân gần như bằng không. nhưng là hắn lại có những thiên phú mà người bình thường không có được. Cái năng lực thiên thiên phú này chính là câu thông, câu thông cùng Hồn Thú. Thử hỏi, nếu hắn không có cách nào câu thông cùng hồn thú thì sao có thể chỉ huy những hồn thú được triệu hoán đến đây?

Mục Trọng Thiên cũng đã nói, nếu Tiền Lỗi sinh ra ở mấy vạn năm trước, chỉ riêng điểm có thể câu thông cùng hồn thú này đã đủ để hắn trở thành một hồn sư vô cùng ưu tú. Ít nhiều gì thì hồn thú cũng có trí khôn nhất định, chẳng qua là hồn thú có đẳng cấp bất đồng thì trí tuệ cũng bất đồng. Tu vi càng cao trí tuệ lại càng cao, đến vạn năm, thậm chí là mười vạn năm, khi đó trí tuệ của hồn thú sẽ không kém hơn nhân loại.

Nhưng trí tuệ của hồn thú cấp bậc thấp lại có hạn nên rất khó câu thông. Năng lực cầu hông của Tiền Lỗi là cầu hông trực tiếp qua tinh thần lực của bản thân, ít nhất cũng có thể làm cho hồn thú hiểu rõ ý nghĩ của hắn. Những hồn thú hắn triệu hoán đến tất nhiên sẽ thân hòa đối với hắn nên mới có thể thông qua câu thông đến điều khiển chúng. Hắn cũng đã từng thử câu thông với những hồn thú không phải do mình triệu hoán, đúng là vẫn có thể, thế nhưng đại đa số đều lập tức phát động công kích với hắn, những lần đó cũng chính là thử trong Đấu La thế giới.

Cho nên, lúc này nghe Lam Hiên Vũ nói hắn muốn mình câu thông với hồn thú trước mắt này, Tiền Lỗi lập tức kinh ngạc, nếu hồn thú kia công kích tới đây thì bọn hắn làm sao bây giờ?

Lam Hiên Vũ nói: "Ngươi cứ làm theo lời ta bảo, có xác suất thành công rất lớn." Hắn nói nhỏ vài câu bên tai Tiền Lỗi, sau khi nghe xong, ánh mắt hắn nhìn về phía Lam Hiên Vũ cũng có chút thay đổi.

"Cái đầu óc này của ngươi là thế nào vậy hả? Cái này cũng được sao? Ta cảm thấy thật sự có chút đùa giỡn a!" Tiền Lỗi nuốt xuống một hớp nước miếng, mang vẻ mặt hưng phấn mà nói.

Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Nếu chỉ dựa vào sức chiến đấu thuần túy thì chúng ta có thể xâm nhập bao nhiêu đây? Không dùng chút phương pháp đặc thù sẽ rất khó đứng đầu danh sách. Ta cùng Lưu Phong sẽ chuẩn bị sẵn sàng, nếu việc này không thể thành, chúng ta liền lập tức chạy trốn. Dùng tốc độ của Lưu Phong hẳn là không thành vấn đề. Chính ngươi cũng chuẩn bị hồn kỹ thứ hai cho tốt, lập tức phát động hồn kỹ phục khắc cản phía sau."

"Tốt." Tiền Lỗi xoa xoa đôi bàn tay, lại hưng phấn, cũng có chút khẩn trương.

Tuy Lưu Phong không hiểu rõ bọn hắn muốn làm gì nhưng hắn rất có lòng tin đối với Lam Hiên Vũ, hơn nữa, hắn mới được một khối hồn cốt nên ngược lại là rất muốn đánh chính diện một cuộc để thử uy lực của khối hồn cốt Ngân Nguyệt Lang này đây. Ba người lặng lẽ đi về phía trước một quãng, Kim văn Lam Ngân Thảo vòng lại mà quấn quanh bên hông Lưu Phong cùng Tiền Lỗi.

Tiền Lỗi đi tuốt ở đằng trước, rất nhanh bọn hắn đã tiếp cận nơi hai đầu hồn thú đang chiến đấu. Lúc này, Kim Ti Ma Viên đã triển khai qua một vòng tiến công, nhưng rông lư hùng da dày thịt béo vẫn là đem nó đánh lui, song phương vẫn trong trạng thái giằng co như trước, hơn nữa, Tông Lư Hùng cũng rất thông minh, nó giơ bàn tay lên che lấy con mắt kia từ đầu tới cuối. Không cho Kim Ti Ma Viên thừa cơ công kích.

Tiền Lỗi quay đầu nhìn thoáng qua Lam Hiên Vũ, Lam Hiên Vũ hướng hắn gật đầu. Tiền Lỗi hít sâu một hơi, trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện một tầng sáng bao la mờ mịt, trong con mắt, mơ hồ hiện ra một cái phương khổng, hắn chậm rãi hướng mục tiêu phóng thích Tinh Thần Lực.

Thân thể kim ti ma viên đang nhìn chăm chú vào Tông Lư Hùng đột nhiên chấn động, cảnh giác mà nhìn về hướng ba người bọn hắn bên này, đồng thời, trong miệng nó phát ra một tiếng gào trầm thấp.

Lam Hiên Vũ tiến lên một bước mà ngăn trước người Tiền Lỗi, thúc giục huyết mạch kim sắc trong cơ thể, huyết mạch nóng bỏng chấn động dâng lên, trong miệng hắn phát ra từng tiếng thét dài. Tiếng kêu gào như Long ngâm, kéo dài sục sôi, kim sắc huyết mạch dung nhập vào trong đó đã làm âm thanh thét dài này cũng mang một loại khí tức đặc thù.

Vô luận là Kim Ti Ma Viên hay Tông Lư Hùng, sau khi nghe thấy cái thanh âm này đều là thân thể run lên, rõ ràng đã nhiều thêm vài phần kinh ngạc. Miệng Tiền Lỗi khẽ mấp máy, hắn không ngừng đem ý niệm của mình truyền ra ngoài. Kim Ti Ma Viên vốn đã cảnh giác mà lui về sau một chút, nhưng có vẻ như nó đã cảm nhận được cái gì, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp liên tiếp.

Nó có thể lui về phía sau, nhưng Tông Lư Hùng lại không thể, vì dưới chân nó còn có gốc Tử Chi ngàn năm kia. Kim Ti Ma Viên còn chưa rõ người vừa đến là địch hay bạn, nó chỉ có thể cảnh giác mà nhìn chăm chú tới hướng tiếng thét dài truyền đến. Một hồi sau, có vẻ Kim Ti Ma Viên đã bình tĩnh hơn rất nhiều, sau một lát trầm mặc, trong miệng nó phát ra một tiếng thấp rống mãnh liệt, lại một lần nữa nhào tới hướng Tông Lư Hùng ngàn năm.

Lần này, tốc độ của nó đã nhanh hơn, bộ lông màu vàng tản mát ra một tầng kim sắc quang mang như gợn sóng, trở nên thập phần rực rỡ dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống. Vừa lé thân nó đã nhào tới không trung mà huy động hai tay, hàng trăm sợi lông vàng hóa thành kim châm mà bay ra, toàn bộ đều bao trùm tới hướng Tông Lư Hùng, nó đồng thời vung một đôi nắm đấm mà đập tới đỉnh đầu Tông Lư Hùng.

Kim Ti Ma Viên đột nhiên phát ra công kích mãnh liệt như vậy đã dọa Tông Lư Hùng sợ nhảy dựng. Nó gào thét một tiếng, một đôi chân gấu gio lên bảo vệ mắt, lồng ngực nó lại cứng lên, một luồng hào quang bắn ra từ đường vân chữ "V" trước ngực, hóa thành một đạo cường quang mà bắn tới hướng Kim Ti Ma Viên.

Đúng lúc này, một dây leo màu vàng lặng yên không một tiếng động mà xuất hiện ở sau lưng Kim Ti Ma Viên rồi quấn quanh lên đùi phải của nó, một phát kéo khẽ, Kim Ti Ma Viên lập tức cải biến phương hướng, tránh được đạo cường quang trong nháy mắt, Không chỉ có thế, một thân lông vàng kia của Kim Ti Ma Viên cũng lập tức tách kim quang sáng lạn, cả người nó cũng bành trướng thêm vài phần.

Kim Ti Ma Viên vì cải biến phương hướng mà rơi, nhưng chỉ nháy mắt sau nó cũng đã vọt lên, song quyền hung hăng mà nện vào ngực Tông Lư Hùng.

"Phanh" một tiếng nổ vang thật lớn, Tông Lư Hùng bị nện lui ngược ra. Đúng lúc này, một đạo thân ảnh màu trắng chợt lóe lên như tia chớp, lấy đi gốc tử chi ngàn năm rồi lại phóng người lên mà vọt tới xa xa.

Kim Ti Ma Viên đang chuẩn bị truy kích, nhưng cây Kim văn Lam Ngân Thảo đang quấn trên đùi nó lại đột nhiên biến đổi khí tức, một uy áp đến từ huyết mạch bỗng nhiên giáng xuống, khí thế trên người Kim Ti Ma Viên đại giảm, thân thể nó cũng cũng mềm nhũn ngay sao đó, sao còn có thể đuổi theo thân ảnh màu trắng vừa lóe lên kia?