Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 107: Hám Sơn Cảnh




Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team: Vạn Yên Chi Sào

- ----------------------------------------------------

Một người trung niên mặc tây trang thẳng tắp lên tiếng nói.

- Các người chui vào Trung Quốc, cần phải làm tốt chuẩn bị bị giết chết.

Thiều Hoa lạnh lùng nói.

- Hừ, cô tự tìm cái chết, đừng trách tôi.

Malton nói đến đây có chút tham lam nhìn thoáng qua dáng người uyển chuyển của Thiều Hoa:

- Cũng đã lâu rồi tôi không có hưởng thụ máu tươi của phụ nữ Hoa Hạ.

Câu nói của Malton cho thấy ông ta từng uống rồi.

- Vậy ông đi chết đi!

Thiều Hoa nói đến đây rồi nhanh chân xông về phía Malton, cho đối phương một cú đá.

Cương mãnh.

Bá đạo.

Sắc bén.

Malton đeo găng tay trắng, tay phải nhẹ nhàng chặn lại, loại trừ lực lượng mạnh mẽ trong vô hình, sau đó trở tay nắm lấy mắt cá chân Thiều Hoa.

Thiều Hoa lộn mèo tránh thoát khỏi đòn phản công của Malton.

Thông qua giao đấu ngắn ngủi vừa rồi, cô cảm nhận được thực lực Malton rất mạnh.

Bởi vậy Thiều Hoa cũng không che giấu nữa, xoay người 180 độ tung thêm một cú đá, khiến đối thủ lảo đảo lùi lại, bàn tay đeo găng tay của ông ta đầy máu tươi.

- Phóng Chân Khí ra ngoài, cảnh giới Hám Sơn.

Thiều Hoa không trả lời, chỉ như tia chớp xông về phía Malton.

Malton tả xung hữu đột nhưng luôn không đánh được phòng tuyến của Thiều Hoa.

- Đáng chết.

Lúc một quyền của Thiều Hoa đánh về phía ngực mình, Malton dùng tay bắt lấy.

Trong mắt Thiều Hoa lộ vẻ kinh ngạc.

Bởi vì cô cảm nhận được trong chớp mắt này, thực lực Malton tăng lên một cấp độ khác. Ngay sau đó cô đã hiểu rõ vì sao rồi.

Trong phút chốc, phía sau Malton xuất hiện một đôi cánh, hơn nữa tướng mạo ông ta cũng dữ tợn đáng sợ hẳn lên.

- Ma Cà Rồng. (Hấp Huyết Quỷ)

Malton lạnh lùng nhìn Thiều Hoa.

- Bức tôi dùng bản tôn là sai lầm lớn nhất đời này của cô.

- Bây giờ nói câu này có phải hơi sớm?

Thiều Hoa vừa mới nói xong, Chân Khí trong nắm đấm tăng lên ba lần, cho dù Malton biến thân vẫn phải lùi liên tục như trước.

Vù!

Trong chớp mắt, thân hình Malton biến thân biến mất tại chỗ, ngay sau đó móng vuốt ông ta vươn ra đánh vào sau lưng Thiều Hoa.

Thiều Hoa nhẹ nhàng lùi về sau một bước, bỗng nhiên giơ tay nắm tay Malton kéo sang một bên.

Cử Trọng Nhược Khinh!

Malton không bị khống chế bởi Thiều Hoa.

Ngay sau đó, động tác tay của Thiều Hoa lại đột nhiên thay đổi, cô nắm lấy tay Malton đập mạnh xuống mặt đường xi măng, Malton phát ra tiếng kêu rên đau đớn.

Bàn tay trắng nõn của Thiều Hoa biến thành một con dao sắc bén chém về phía ngực ông ta, ngay lúc tay ngọc của Thiều Hoa vừa mới rời đi, lại chém thêm một lần nữa.

Trong thời gian nửa hô hấp ngắn ngủi, cô nàng chém liên tục sáu lần.

Sáu liên kích.

Malton kêu lên một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Trong mắt ông ta đầy hoảng sợ mà Thiều Hoa.

Ông ta không để ý vết thương trên cơ thể mà giãy giụa đứng dậy bay lên không trung.

Thiều Hoa bay lên cố gắng bắt lấy một cái cánh đối phương, sau đó thi triển Thiên Cân Trụy kéo địch nhân xuống dưới.

- Muốn chạy sao?

Thiều Hoa lạnh lùng nhìn Malton.

- Hỏi qua tôi hay chưa?

- Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, các hạ, hà tất phải hùng hổ dọa người như vậy?

Đúng lúc này, một người trung niên mặc áo bào trắng chậm rãi xuất hiện.

- Thánh Đường cầu tình cho một Ma Cà Rồng, ông làm tôi mở rộng tầm mắt đó?

Thiều Hoa nhìn chằm chằm trung niên.

- Nói thật, tên này là một trong những thám tử của Thánh Đường tôi, cho nên mong cục trưởng Thiều nể mặt mà thả ông ta lần này.

- Xin lỗi, ông có mặt mũi gì mà bảo tôi cho?

Thiều Hoa cố chấp nói.

- Malton là quân cờ quan trọng được Thánh Đường cày vào Ám Đường, bởi vậy hắn tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Trung niên áo bào trắng trầm giọng nói.

- Vậy ông có thể giải thích cho tôi biết, tại sao Malton phải vào Hoa Hạ không?

- Chuyện này.

- Hơn nữa hắn từng hút máu tươi của thiếu nữa Hoa Hạ tôi, chỉ dựa vào chuyện này, cho dù hắn có chết muôn lần cũng không quá đáng.

- Nói như vậy, không thể nói chuyện rồi.

Trung niên áo bào trắng tiến lên một bước nghiêm mặt nói.

- Không sai!

Thiều Hoa khẽ gật đầu.

- Vậy xin đắc tội!

Trung niên áo bào trắng nói đến đây bỗng nhiên toàn thân bùng nổ ra tia sáng trắng chói mắt, tia sáng trắng này biến thành trường thương màu trắng bạc, ông ta nắm chặt trường thương đâm về phía Thiều Hoa.

Trung niên tấn công rất đơn giản, đâm thẳng.

Nhưng sắc mặt Thiều Hoa cũng rất nghiêm trọng.

Một kích này của đối phương khóa quanh thân cô, khiến cô chỉ còn cách đón đỡ.

Lúc trường thương đâm tới, hai tay Thiều Hoa cầm lấy cán thương, sau đó cô xoay tròn trường thương hai vòng, làm dịu hơn nửa lực lượng bá đạo của trường thương, sau đó thân thể cô mềm mại lóe lên, tránh một kích này.

- Tứ Lượng Bát Thiên Cân.

Trung niên áo bào trắng kinh ngạc thốt lên.

- Ông đã biết rõ Tứ Lượng Bát Thiên Cân thì nên biết rõ tay không đoạt dao sắc là như thế nào.

Thiều Hoa bước nhanh lên trước hai bước, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào cán thương một cái, một dòng lực lượng đáng sợ xuyên mạnh qua trường thương.

Lúc này hổ khẩu trung niên áo bào trắng bị chấn động, ngay lúc tay ông ta hơi buông lỏng, trường thương trong tay đã bị Thiều Hoa cướp lấy, cô nắm lấy trường thương dạo qua một vòng đâm vào đối phương.

Ngoài dự liệu, trung niên áo bào trắng mặc kệ không để ý, đánh về bả vai Thiều Hoa.

- Ai sợ ai chứ?

Ánh mắt Thiều Hoa phát lạnh.

Cho dù trung niên áo bào trắng đánh trúng bả vai mình thì sao, đến lúc đó mình đã đâm xuyên ngực ông ta rồi.

Nhưng lúc trường thương đâm đến ngực địch nhân, sắc mặt Thiều Hoa bỗng nhiên thay đổi.

Bởi vì trong phút chốc đó, trường thương biến mất không thấy nữa, mà mình vẫn duy trì tư thế lao tới trước.

Lúc này, bàn tay của trung niên đánh vào bả vai Thiều hoa, cô không tránh kịp, vô lực lùi lại phía sau một khoảng.

Nay lúc trên mặt trung niên lộ vẻ thắng lợi thấy mũi chân Thiều Hoa thuận thế đá vào cổ tay mình.

Răng rắc!

Tiếng cổ tay bị đá gãy vang lên.

Mà xương bả vai của Thiều Hoa cũng bị trung niên áo bào trắng đánh nát.

Lưỡng bại câu thương.

Không, nói chính xác thì vết thương của Thiều Hoa nặng hơn.

Thiều Hoa lảo đảo lùi về sau mấy bước, trên mặt lộ vẻ buồn bực.

- Tôi quên mất trường thương do ông dùng năng lượng biến ảo a.

- Sai lầm này sẽ khiến cô phải ở lại nơi này mãi mãi.

Trung niên áo bào trắng nói đến đây, cất bước đi về phía Thiều Hoa, cô không khỏi lùi người lại.

Nếu tiếp tục chiến đấu, cô nàng có khả năng chết ở chỗ này.

Lúc cô nàng đang lùi lại, Malton nhanh chân chặn đường lui của nàng.

- Không phải vừa rồi cô đánh tôi rất thoải mái sao?

Malton cười ha ha nói.