Chung Tình 2

Chương 155






Vu Lâm kính nhi viễn chi với Tiêu Dạ, Tư Đồ Giang Ninh lại là không muốn so đo với Tô Mặc Tu Tiêu Dạ, miễn cho bị người chế giễu, bởi vậy hai người cũng chưa phản ứng Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc.

Nhưng mấy tùy tùng bên người Vu Lâm kia nhìn thấy Tô Mặc Tu nắm ngưu mã thú, trong mắt lại lộ ra ghen ghét.

Vu Lâm tuy rằng có được lưu li tịnh thể, còn rất được Sùng Dương chân nhân yêu thích, nhưng gã rốt cuộc chỉ có Trúc Cơ trung kỳ.

Người thực lực cao hơn gã, vô luận như thế nào đều sẽ không làm tùy tùng cho gã….

Mấy tùy tùng bên người Vu Lâm này, nếu không phải Trúc Cơ sơ kỳ thì chính là Trúc Cơ trung kỳ.

Bọn họ đều muốn ngưu mã thú Trúc Cơ hậu kỳ!
Nếu lúc trước con ngưu mã thú này bị Tư Đồ Giang Ninh lấy được, cuối cùng hơn phân nửa sẽ rơi xuống trên tay Vu Lâm, thứ tốt trên tay Vu Lâm rất nhiều, không chừng sẽ cho bọn họ!
Dù Vu Lâm không đem ngưu mã thú cho bọn họ…… ngưu mã thú biết cách tìm kiếm linh thực, sau khi tìm được, Vu Lâm chung quy sẽ chia cho bọn họ một ít.

“Tô Mặc Tu, da mặt ngươi thật dày, cướp đoạt ngưu mã thú của Tư Đồ sư thúc, còn dám lại đây!” một người trong đó nói.

Lời kia vừa thốt ra, những người khác cũng nói: “Đúng vậy, ỷ vào Tư Đồ sư thúc dễ nói chuyện, liền cướp đồ của Tư Đồ sư thúc, ta thật là mở rộng tầm mắt.


Mấy người kia bắt đầu chèn ép Tô Mặc Tu.

Người Kình Thiên Tông nghe vậy, đối với Tô Mặc Tu càng kính nhi viễn chi.


Đều là một người cùng một tông môn, nhưng hai người Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc lại bị người cách khá xa, xa lánh ra ngoài.

Tô Mặc Tu phiền nhất mấy thứ này, lười phản ứng, Ngôn Cảnh Tắc lại cả giận nói: “Rõ ràng là Tư Đồ Giang Ninh muốn cướp ngưu mã thú của Tô sư thúc, các ngươi thế mà còn có mặt mũi đổi trắng thay đen!”
Ngôn Cảnh Tắc cũng không phải thật sự nổi giận.

Hắn có được ký ức hơn hai ngàn năm của nguyên chủ, nhìn sự việc rất rất rộng rãi, không đến mức so đo với bọn tiểu bối này.

Nhưng hắn cũng không thể tùy ý người khác bôi nhọ Tô Mặc Tu.

“Tư Đồ sư thúc, trước kia ta còn rất sùng bái ngươi, hiện tại thật sự nhìn thấu ngươi! Ngươi vì lấy lòng Vu Lâm mà cường đoạt ngưu mã thú của Tô sư thúc, đả thương Tô sư thúc, nếu không phải ta ở đây nói không chừng còn hạ sát thủ, hiện tại còn trả đũa……” Ngôn Cảnh Tắc mặt đầy lên án mà nhìn về phía Tư Đồ Giang Ninh, lại an bài cho Tư Đồ Giang Ninh tội danh “động thủ với đồng môn”.

Nhằm vào Tô Mặc Tu chính là tiểu lâu la bên người Vu Lâm, nhưng Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp nã pháo với Tư Đồ Giang Ninh.

Rốt cuộc mấy tên tiểu lâu la này là kéo đại kỳ mặt mũi Tư Đồ Giang Ninh đến bôi đen Tô Mặc Tu.

Ngoài ra…… Tư Đồ Giang Ninh tùy ý bọn họ nói mãi không ngừng, cũng là muốn nhìn Tô Mặc Tu bị xa lánh đi?
“Ngươi nói bậy gì đó!” Tư Đồ Giang Ninh cả giận nói, “Ta cướp ngưu mã thú đả thương y bao giờ!”
“Ta chỉ là đệ tử ngoại môn của Kình Thiên Tông, Tô sư thúc ở Kình Thiên Tông cũng không được coi trọng, chúng ta bôi nhọ ngươi thì có chỗ tốt gì?” Ngôn Cảnh Tắc lớn tiếng nói, một bộ dáng bị ủy khuất thấu trời.

Lời này của hắn không sai.

Tư Đồ Giang Ninh là tông chủ tương lai của Kình Thiên Tông, người có đầu óc ở Kình Thiên Tông đều sẽ không đi đắc tội hắn ta, Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu đang êm đẹp, làm gì đi đắc tội Tư Đồ Giang Ninh?
Bọn họ một người Luyện Khí kỳ một người Trúc Cơ kỳ, đắc tội Tư Đồ Giang Ninh, những ngày sau ở Kình Thiên Tông sẽ không dễ chịu lắm!
Vì thế, không chỉ có rất nhiều đệ tử Kình Thiên Tông tin lời Ngôn Cảnh Tắc nói, người các môn phái khác xung quanh càng là tất cả đều tin, ánh mắt lúc nhìn Tư Đồ Giang Ninh đặc biệt không thích hợp.

Tư Đồ Giang Ninh lấy ra một thanh kiếm, chỉ vào Ngôn Cảnh Tắc nói: “Ngươi bôi nhọ đồng môn, bôi đen Kình Thiên Tông, hôm nay ta muốn thanh lý môn hộ!”
“Cái gì thanh lý môn hộ? Ngươi là muốn giết người diệt khẩu thì có!” Ngôn Cảnh Tắc lớn tiếng nói.

Còn Tô Mặc Tu, y vào lúc Tư Đồ Giang Ninh lấy kiếm, đồng thời cũng đã lấy ra kiếm của mình, bảo hộ trước mặt Ngôn Cảnh Tắc.

Tô Mặc Tu cảm thấy Tiêu Dạ có phần quá xúc động.

Đổ tội Tư Đồ Giang Ninh như vậy, những ngày sau của bọn họ ở Kình Thiên Tông sẽ không dễ qua.

Truyện Khoa Huyễn
Nhưng Tiêu Dạ là vì y nói chuyện, y cũng không tiện ngăn cản.

Hầy…… Tiêu Dạ tuyệt đối là từ đại gia tộc ra tới, mới có thể không lựa lời không sợ đắc tội với người khác như thế!
Ngôn Cảnh Tắc đứng phía sau Tô Mặc Tu, không sợ gì cả.

Hắn đã hạ quyết tâm, chờ trở về Kình Thiên Tông, lập tức sẽ bảo Sùng Dương chân nhân đi giáo huấn Tư Đồ Giang Ninh!
Còn chuyện ở bí cảnh, Tư Đồ Giang Ninh có khả năng sẽ động thủ với hắn linh tinh….

Hiện giờ tình trạng thân thể của hắn tuy có kém, nhưng dưỡng lâu như vậy, cũng so với thời điểm hắn mới vừa xuyên tới tốt hơn một chút.


Khi đó hắn có thể lật ngược ma tu Nguyên Anh kỳ như Tiêu Dạ, bây giờ sao có thể sợ Tư Đồ Giang Ninh.

Nếu Tư Đồ Giang Ninh lúc này thật sự muốn động thủ, chính là chứng thực chuyện hắn ta giết người diệt khẩu.

Huống chi trước đó, cao thủ Nguyên Anh kỳ ở đây từng nói qua, không được chém giết lẫn nhau.

Trong mắt Tư Đồ Giang Ninh bốc hỏa, lại không thể động thủ trước công chúng.

Loại thời điểm này, Tư Đồ Giang Ninh hy vọng Vu Lâm có thể giúp mình nói chuyện, nhưng Vu Lâm…… không quá dám.

Đây chính là đại ma đầu Tiêu Dạ!
May mắn, Tư Đồ Giang Ninh có tuỳ tùng của mình, một cái cao thủ Kim Đan kỳ có giao hảo với Tư Đồ Giang Ninh nói với hắn ta: “Sư huynh, ngươi đừng nóng giận, chúng ta tin tưởng ngươi sẽ không vì một con ngưu mã thú tàn hại đồng môn…… Chuyện này chờ trở về Kình Thiên Tông, chúng ta nhất định tra xét rõ ràng, trả lại trong sạch cho ngươi!”
“Là nên như thế!” Tư Đồ Giang Ninh thu kiếm trên tay, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Chờ trở lại Kình Thiên Tông, ta nhất định bẩm sư tôn xử trí ngươi!”
“Khẩu khí lớn ghê!” Ngôn Cảnh Tắc hừ lạnh một tiếng, “Ngươi đây là ỷ vào sư phụ của mình lợi hại, thì muốn làm gì thì làm? Ngưu mã thú ngươi chướng mắt, nhưng ngươi coi trọng Vu Lâm có được lưu li tịnh thể kia, muốn dùng ngưu mã thú thảo niềm vui của hắn, không phải sao?”
Tư Đồ Giang Ninh đều bị tức đến bật cười —— đệ tử ngoại môn này, cũng quá không sợ chết!
Hiện tại, hắn ta thật sự có xúc động trộm lộng chết người này.

Tô Mặc Tu cũng lo lắng không nhịn được, Tiêu Dạ đây là tính tình gì, sao cái gì cũng dám nói!
Chuyện này vốn là nói không rõ, chuyện Tư Đồ Giang Ninh làm không coi là quá sai…… Nhưng Tiêu Dạ đối đầu với Tư Đồ Giang Ninh như vậy, sau này có thể có trái cây ngon ăn ư?
Không chừng không cẩn thận một cái, liền chết không minh bạch!
Tô Mặc Tu cũng lo lắng, trong nháy mắt như thế…… Y đều muốn mang theo Tiêu Dạ, phản bội ra Kình Thiên Tông.

Vu Lâm cũng có chút ngốc ra.

Tiêu Dạ trong sách, ở giai đoạn trước đặc biệt ẩn nhẫn, sau này cũng là đại biến thái âm trầm cố chấp, sao gã lại không biết người này còn biết nói chuyện như vậy.

Từ từ, ở trong sách, bên cạnh Tô Mặc Tu có rất nhiều người, hắn căn bản chen vào không lọt, mới không thể không ẩn nhẫn, nhưng hiện tại bên cạnh Tô Mặc Tu chỉ có một mình hắn…… Hắn tất nhiên muốn nỗ lực lấy lòng Tô Mặc Tu, để có thể được Tô Mặc Tu ưu ái.

Cách làm này của hắn rất có hiệu không phải sao? Tô Mặc Tu mắt thường có thể thấy được mà coi trọng hắn, nhìn bộ dáng này của Tô Mặc Tu, không chừng sẽ vì hắn phản bội ra Kình Thiên Tông!
Vậy thì quá tuyệt vời!
Như vậy đồ vật ở Kình Thiên Tông và Hạo Nhiên chân nhân để lại, tất cả đều là của gã!
Vu Lâm suy nghĩ rất nhiều, liền không để ý quá Tư Đồ Giang Ninh.

Tư Đồ Giang Ninh đối xử với gã tuy không tồi, nhưng cũng không phải là thiên y bách thuận, ở trong sách, sau này thực lực Tư Đồ Giang Ninh còn xa không bằng Tô Mặc Tu, gã hứng thú với Tư Đồ Giang Ninh không lớn.

“Vu Lâm, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Khiên Thành dựng kết giới cách âm, tò mò hỏi Vu Lâm.

Kết giới này hữu dụng với cao thủ Nguyên Anh kỳ sao? Vu Lâm không nói chuyện.

Khiêm thành nói: “Ngươi yên tâm, kết giới này có thể ngăn cản thần thức của cao thủ dưới Phân Thần kỳ!”
Hạo Nhiên chân nhân đã chết, ma tu Diệp Phá Thiên cũng cũng chỉ có Xuất Khiếu kỳ…… Vu Lâm thả lỏng lại, đem chuyện phát sinh trước đó nói ra.

Đương nhiên, gã là thiên hướng Tư Đồ Giang Ninh, luôn mồm chính là Tô Mặc Tu bọn họ vu hãm người khác.

Khiên Thành nhạy bén mà cảm giác được cái gì: “Ngươi không thích Tô Mặc Tu kia à?”
Vu Lâm nói: “Hắn cứ hay tìm ta phiền toái…… Nhưng chúng ta rốt cuộc là đồng môn, cũng không có mâu thuẫn gì lớn.



Ở trong sách, Khiên Thành này luôn là yên lặng bảo vệ Tô Mặc Tu, có người khi dễ Tô Mặc Tu, y không cần Tô Mặc Tu nói cái gì, liền sẽ đi xử lý người kia……
Vu Lâm có chút lo lắng y đối đầu với Tô Mặc Tu sẽ bị Tiêu Dạ thương tổn, lại sợ Khiên Thành quá chú ý Tô Mặc Tu phát hiện cái gì, nên lại nói: “Tô Mặc Tu rốt cuộc là người Kình Thiên Tông, tuy ta không thích hắn, nhưng vẫn hy vọng có thể ở chung hòa thuận với hắn.


Khiên Thành như suy tư gì.

Còn Tư Đồ Giang Ninh…… Chính mình bị người ta vu hãm hết đường chối cãi, Vu Lâm còn cùng người ta mở kết giới nói nhỏ với nhau…… Ha hả!
Ngôn Cảnh Tắc cũng có chút đồng tình Tư Đồ Giang Ninh.

Hắn ta không bị Vu Lâm kia chọc tức hộc máu, thật sự rất kiên cường!
May ghê, A Tu nhà hắn không phải người như Vu Lâm!
Nhưng dù không hộc máu, Tư Đồ Giang Ninh cũng có chút nhịn không được.

Ngôn Cảnh Tắc có chút chờ mong nhìn thấy Tư Đồ Giang Ninh bùng nổ, nhưng Tư Đồ Giang Ninh cũng không bùng nổ —— bí cảnh mở ra.

Bí cảnh bởi vì linh lực càng ngày càng ít chống đỡ không được nên đã mở ra một khe nhỏ!
Đại đa số bí cảnh đều mở ra như vậy, mà theo thời gian trôi qua, cái khe này càng lúc càng lớn, toàn bộ bí cảnh hoàn toàn sụp đổ, thế giới trong bí cảnh cũng sẽ hòa hợp thành một thể với thế giới hiện tại.

Bí cảnh vừa mở, mấy cao thủ Nguyên Anh kỳ kia bảo mọi người theo thứ tự tiến vào bí cảnh.

Thế gian này linh lực càng ngày càng ít, tạo thành hậu quả chính là ma tu đi lối tắt tu luyện càng ngày càng nhiều.

Hơn nữa muốn thăng cấp sẽ càng ngày càng khó…… tu sĩ chính đạo tuy rằng sẽ tranh đoạt linh thực quý trọng nào đó, nhưng tranh đấu với nhau sẽ ít đi rất nhiều, còn có quy định, đó chính là nếu là có bí cảnh mới xuất hiện, từ cao thủ Nguyên Anh kỳ trông coi, những người khác đi vào tìm linh thực.

Cho tới bây giờ, Nguyên Anh kỳ trên cơ bản chính là đỉnh, muốn lại tiến lên trên cơ hồ không có khả năng, cho nên một đám cao thủ Nguyên Anh kỳ đều bình tĩnh.

Còn Hạo Nhiên chân nhân có thể đạt tới Phân Thần kỳ, Sùng Dương chân nhân có thể đạt tới Xuất Khiếu kỳ…… Bọn họ năm đó thăng cấp, linh lực trên thế gian này có thể nồng đậm hơn bây giờ nhiều!
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu đi theo sau người Kình Thiên Tông, tiến vào bí cảnh.

Tô Mặc Tu không nghĩ tới bí cảnh nhanh như vậy đã mở ra…… Sớm biết nữa y sẽ trễ chút mới tới, như vậy Tiêu Dạ cũng sẽ không đối đầu với bọn Tư Đồ Giang Ninh.

Nhưng hiện tại đã không còn kịp rồi…… Tiến vào bí cảnh, Tô Mặc Tu liền vớt Ngôn Cảnh Tắc lên đặt trên lưng ngưu mã thú một phen, thao tác ngưu mã thú liền bỏ chạy.

Y muốn rời xa người Kình Thiên Tông!
Ngôn Cảnh Tắc bị Tô Mặc Tu vớt vào trong lồng ngực: “……”.