Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 194: Một ngọn lửa trong tim




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh âm của lão tổ cho tôi dũng khí to lớn tuy rằng cả người đau như ngã vào vực sâu vạn trượng, nhưng tôi vẫn là cắn răng, trừng mắt.


Tôi cảm thấy trong tròng mắt đều sung huyết, đại não sắp nổ tung. Giờ khắc này cúi đầu vừa nhìn, lão tổ hóa thành một bãi thuỷ ngân đã bò đến vị trí phần eo của tôi tiếp tục bao phủ nửa người trên của tôi.


 Thủy ngân bò đến vị trí nào, vị trí đó của tôi liền biến thành màu đen cháy khét, không lâu lắm, leo lên đến gần cổ, thanh âm của lão tổ lần thứ hai truyền đến: có thể sẽ rất đau, cắn răng nhịn xuống, nhưng tuyệt đối không được nhắm mắt, không thì sau khi ta mượn thân thể ngươi , hai chúng ta đều sẽ trở thành người mù!


Thủy ngân theo cằm của tôi chậm rãi bò lên mặt mũi của tôi, cảm giác này lại như dùng sắt lỏng đốt hồng đổ lên mặt tôi, đây đã không phải là tôi cắn răng là có thể nhịn rồi.


Cả người tôi đều đang run rẩy, tôi chỉ cảm thấy trong não đều tràn đầy cảm giác đau đớn thiêu đốt, tôi trơ mắt nhìn thủy ngân từ mí mắt phía dưới của tôi tràn vào hốc mắt của tôi phủ lên con mắt của tôi, cháy bỏng con ngươi của tôi. Lập tức lại bò lên trên mí mắt của tôi bò lên trán của tôi, cuối cùng, tất cả thủy ngân đều tụ tập lại trên đỉnh đầu tôi từ từ ngưng tụ lại với nhau.


Đột nhiên, tôi há mồm nói chuyện.


"Ma Anh Sa, ngươi không phải muốn kiến thức trái tim sắt của ta sao? Hôm nay liền lại cho ngươi kiến thức một phen!" Lời này là từ trong miệng tôi nói ra nhưng cũng không phải chính tôi nói.


Nói cách khác, tôi vẫn là tôi, khuôn mặt cũng là của chính tôi tuy nói tôi cũng có ý thức đại não của mình nhưng người khống chế bộ thân thể này của tôi đã biến thành lão tổ.


Đúng như dự đoán!


Trong nháy mắt tôi căn bản không rõ xảy ra chuyện gì ,đùi phải đạp một cái lên một khối bia đá Bí Hý (1) ở bên phải , thân thể đặt ngang bay vọt ra ngoài, liên tục đạp vào tảng đá mấy lần , trong nháy mắt liền leo lên đến trên cánh tay bên trái Quan Âm nghìn tay này .


Ma Anh Sa liền đứng ở đỉnh đầu của tượng đá Quan Âm nhìn tay, giờ khắc này híp mắt nhìn chằm chằm tôi, trên mặt cũng có vẻ nghiêm túc.


Trái tim của tôi bịch bịch đập mạnh tuy rằng tôi không khống chế được thân thể của chính mình, nhưng tôi có thể cảm nhận được loại sức mạnh hủy trời diệt đất kia chính đang từ từ ấp ủ trong lồng ngực, đây cũng là điềm báo trước khi bão tố đến!


Vung tay trái lên, tia sáng đỏ lóe lên, kiếm Huyết Hoàng ra, tôi cười lạnh nói: để mạng lại!


Trong nháy mắt bay về phía Ma Anh Sa, vung một đòn kiếm Huyết Hoàng, một tia ánh kiếm đỏ như máu cắt vỡ đêm tối đánh úp về phía Ma Anh Sa.


Ma Anh Sa tựa hồ biết sức mạnh sau khi lão tổ hai chúng tôi hợp nhất, giờ khắc này không dám trực tiếp giao chiến, vội vã tránh né, làm sau khi ánh kiếm xẹt qua đỉnh đầu tượng thần Quan Âm giã ở trên vách núi.


"Ầm!"


Nhất thời núi đá sụp xuống, hòn đá màu đen cùng tuyết đọng trắng xóa, đồng thời từ trên trời giáng xuống, lướt nhanh như gió như nện ở trên mặt đất của vách đá am thờ Phật , âm thanh có thể so với tiếng vang của sấm sét.


Không chờ Ma Anh Sa nghĩ ra đối sách, tôi tiếp tục đuổi theo Ma Anh Sa , hai chúng tôi trực tiếp lên xuống truy đuổi qua lại ở trên cánh tay bên trái tượng thần Quan Âm nghìn tay.


Tượng thần Quan Âm nghìn tay, tạo hình của mỗi một cánh tay và phương vị đều không hoàn toàn tương đồng, hơn nữa là gồ ra rất rõ ràng, Ma Anh Sa lợi dụng điểm gồ đó, trốn qua trốn lại, tôi không biết hắn muốn làm gì, có lẽ lão tổ cũng không biết, nhưng chỉ có thể mau chóng giết chết hắn, không thể cho hắn nghĩ ra đối sách.


Mà sau mấy phút Ma Anh Sa cùng lão tổ hai chúng tôi chơi mèo vờn chuột đột nhiên, hắn xoay đầu lại, không chạy.


Không những không chạy, hắn còn chủ động tấn công hai chúng tôi, khóe miệng còn treo nụ cười quỷ quái nói: ta cũng không nghĩ tới, sẽ dùng một chiêu này, hừ hừ.


Trên mặt Ma Anh Sa treo nụ cười tà mị, thân thể của tôi rõ ràng ngẩn ra, tựa hồ lão tổ cũng không biết Ma Anh Sa còn có tuyệt học gì không lộ ra.


Giờ khắc này tôi liền đứng trên một bàn tay của tượng thần Quan Âm nghìn tay mà Ma Anh Sa dẫm lên cánh tay của bàn tay này liên tục nhảy lên lập tức liền xông đến trước mặt tôi.


Tôi híp mắt, nhìn chằm chằm Ma Anh Sa, khoảnh khắc khi hắn cách tôi còn có mười mấy mét , đột nhiên kèm theo một tia chớp nổ vang trên trời , vài tiếng cười lớn chói tai của Ma Anh Sa bỗng nhiên thân thể nổ tung!


Loại nổ tung này cũng không phải là sấm sét đánh lên trên người hắn, mà là chính hắn chọn nổ tung. Từ bụng của hắn xuất hiện nổ tung, nhất thời thân thể nổ đến chia năm xẻ bảy.


Trong đầu tôi cực kỳ nghi hoặc , không biết Ma Anh Sa có ý gì?


Tập kích theo cách tự sát sao?


Này nhiều lắm xem như là tự sát, không thể xem như là tập kích, ngay ở lúc tôi suy tư bỗng nhiên sau đầu truyền đến một đòn nghiêm trọng, phịch một tiếng vang trầm, thân thể của tôi giống như là diều giấy rơi tự do lâng lâng rơi về phía vách đá am thờ Phật.


May là lão tổ trên không trung ổn định thân thể, giờ khắc này tôi quay đầu nhìn lại, không khỏi kinh hãi đến biến sắc!


Trời ơi!


Đây là cái quỷ gì?


Ma Anh Sa sau khi tách ra giờ khắc này chia làm năm phần!


Trên đỉnh đầu, ngay phía trên có một đứa trẻ cả người đen kịt, cái rốn chảy máu đang ra sức giơ hai tay, trên hai tay của đứa trẻ nâng , chính là đầu của Ma Anh Sa !


"Ha ha ha, lão tổ a, ngươi cho rằng ngươi là thân thể bất tử ? Ta tu luyện trăm năm cũng từ lâu là thân thể bất tử rồi!"


Bốn chi của Ma Anh Sa trôi nổi giữa không trung, lúc đầu của Ma Anh Sa liên tục cười to, những cánh tay và đùi cũng theo tiếng cười của hắn, đung đưa có tiết tấu .


Hơn nữa hai cánh tay và hai đùi, cũng từng cái có một đứa trẻ cả người màu đen, nhưng cái rốn lại chảy máu dùng hai tay nâng, tôi mơ hồ biết thái giám chết bầm triều Thanh này tại sao gọi Ma Anh Sa rồi.


Có lẽ võ công mà tên này tu luyện không thể không tàn hại trẻ con.


"Đi!" Ma Anh Sa hú lên quái dị, bỗng nhiên đứa trẻ bên trái, ôm cánh tay trái của Ma Anh Sa liền cấp tốc bay tới, như một vệt bóng đen, trong phút chốc vọt tới trước mặt tôi, giơ tay liền bóp lấy cổ của tôi, hơn nữa thuận thế dùng cánh tay quấn quanh lồng ngực của tôi, khống chế hai cánh tay của tôi.


Cánh tay của Ma Anh Sa tựa hồ còn có thể dài ra!


"Lại đi!" Ma Anh Sa lại hú lên quái dị, một đứa trẻ khác ôm cánh tay phải của Ma Anh Sa bay xuống, trực tiếp cũng quấn hai chân của tôi lại với nhau, loại cảm giác giam cầm liền như nắm thép nhốt tôi ở tại chỗ, một chút đều không thể động đậy.


"Ôi, lão tổ a! Ngươi cùng tên tiểu tử này hợp nhất, nhờ có tim sắt hình như cũng rất yếu !" Đầu của Ma Anh Sa chua lòm nói.


Giờ khắc này, không chờ tôi đáp lời, hai cái chân khác của Ma Anh Sa đồng thời từ 2 phía nam bắc bay về phía tôi, tốc độ nhanh như chớp, trong nháy mắt tôi chưa phản ứng , ầm một cước, đồng thời đá vào trong trái tim của tôi!


Chân trái từ trước ngực đạp, chân phải từ phía sau lưng đạp, nhưng hai bàn chân đều là nhắm chuẩn đạp lên trái tim !


Tôi trợn to mắt chỉ cảm thấy tim vào đúng lúc này suýt chút nữa ngưng đập.


"Ha ha ha, xem ra quyết chiến sau trăm năm vẫn là ta càng hơn một bậc!" Đầu của Ma Anh Sa đã cười không ngậm mồm vào được rồi.


Đột nhiên, thanh âm của lão tổ truyền đến trong đầu tôi , hắn nói: đồ đệ, một chiêu của Ma Anh Sa này, gọi ngũ anh công (võ công cảu 5 đứa trẻ), trăm năm trước, hắn sẽ không cái này nhưng ta không biết hắn dĩ nhiên không chết. Có điều bây giờ thời khắc này, ta liệu định hắn nhất định sẽ tu luyện tà thuật bực này bởi vì loại võ công này chỉ có thái giám mới có thể tu luyện!


Tôi không biết trả lời lão tổ như thế nào ,tôi cũng không dám nói chuyện, trong lòng tôi nghĩ, khả năng liền không khác mấy với Quỳ Hoa Bảo Điển muốn luyện võ công này gạt đao tự cung (tự thiến).


Thanh âm của lão tổ lại vang lên trong đầu tôi, hắn nói: đồ đệ, ta là cố ý bị Ma Anh Sa giam cầm để hắn thả lỏng cảnh giác, bốn cái Ma Anh (đứa trẻ ma) đồng thời tiến công ta, ta có thể một lần tiêu diệt bốn cái! Cuối cùng lại truy kích đầu của Ma Anh Sa!


Trong lồng ngực tôi ngập tràn sự tức giận, nặng nề ừ một câu!


Ma Anh Sa ngẩn ra, nói: ha ha, lão tổ, ngươi ừ cái gì? Lẽ nào ngươi cũng cảm thấy sau trăm năm ta càng lợi hại sao?


Nói nhiều tất lỡ lời, vì lẽ đó tôi không để ý hắn, cũng không lên tiếng nữa, cứ như vậy cắn răng, cùng lão tổ đồng thời yên lặng thừa nhận dằn vặt của Ma Anh Sa, hai đứa trẻ giam cầm thân thể của tôi, mặt khác hai đứa trẻ hung hăng đạp trái tim của tôi.


Đây là Ma Anh Sa cố ý mà thôi, hắn chính là muốn hung hăng đả kích tim sắt của lão tổ .


Ngươi tim rất mạnh đúng không? Ta cứ đánh trái tim của ngươi!


Đột nhiên, lão tổ nhắc nhở tôi: nín hơi tập trung nghĩ một vài chuyện vui vẻ!


Đợi đến bốn cái Ma Anh đồng thời tiến công ta, lúc đụng tới thân thể tôi.


Ầm!


Chớp mắt chốc lát, trên người tôi bùng cháy lên lửa cháy hừng hực, giờ khắc này đứng tại chỗ, như một quả cầu lửa lớn, Ma Anh Sa vừa mới bắt đầu sững sờ, sau đó liên tục kêu rên.


Bốn cái Ma Anh này ôm hai cánh tay hai đùi, giống như là bị keo dính cường lực dính vào trên người lão tổ, giờ khắc này chính là muốn chạy đều chạy không thoát!


Tôi đứng trong ngọn lửa, nhếch khóe môi cười lạnh nói: trong trái tim của ta vẫn ẩn giấu một ngọn lửa!


Ma Anh Sa kêu thảm thiết nói: Lão tổ! Ngươi kẻ điên này! Ngươi dĩ nhiên sử dụng loại công pháp hai bên đều tổn hại này coi như giết ta, ngươi cũng không có kết quả tốt, a. . .



Bí Hỉ hay còn gọi là gọi là Quy Phu là một sinh vật thần thoại trong văn hóa Trung Quốc và lan ra một số nước trên thế giới. Bí Hí là một trong chín đứa con của Long Vương và mang hình dáng của con rùa, dùng để đỡ các vật nặng, nó có thể cõng được tam sơn ngũ nhạc (3 ngọn núi thần và 5 ngọn núi lớn TQ) không mỏi.