Có Chồng Là Thần Y

Chương 660: Bỏ Thuốc






Chính xác!
Nghĩ tới đây, Vương Dũng Chiến cười nhìn Lâm Thanh Di, nói: “Ôi trời, tổng giám đốc Lâm, cô cũng đã mở miệng nói với tôi rồi, vậy thì chúng ta phải bàn chuyện này thật tốt, cô có nhu cầu, vậy thì tôi chắc chắn sử dụng hết toàn lực của mình để đáp ứng cho cô.

Lâm Thanh Di nghe thấy vậy thì cho rằng vẫn còn cơ hội để thương lượng với đối phương, cho nên trong lòng cô rất vui vẻ: “Tổng giám đốc Vương, đây là ông đồng ý cho tôi ký sổ thiếu nợ hay sao?”
Vương Thành Trạch cố ý nói không đầu không đuôi trả lời để cho Lâm Thanh Di cảm thấy thích: “Nếu như chuyện này là người khác thì nhất định tôi sẽ từ chối ngay lập tức nhưng đây lại là tổng giám đốc Lâm cho nên tôi nhất định phải cân nhắc kỹ càng
Lâm Thanh Di nghe vậy thì vội vàng nói: “Tổng giám đốc Vương, ông yên tâm, nếu như ông đồng ý ký sổ cho chúng tôi thì chúng tôi tuyệt đối sẽ không thất hứa, chờ sau khi chúng tôi hoàn thành hạng mục lần này thì nhất định sẽ hợp tác với công ty của ông!”
Vương Dũng Chiến hài lòng nhẹ gật đầu nói: “Như vậy thì rất dễ nói chuyện, nói một lúc lâu như vậy rồi, miệng cũng đều có chút khô để tôi đi rót cho cô một chén nước
Nói xong, Vương Dũng Chiến lập tức đứng lên đi rót nước cho Lâm Thanh Di.

Quay lưng về phía Lâm Thanh Di, ông ta lấy từ trong ngực một gói thuốc ngủ dạng bột đã sớm chuẩn bị sẵn từ lúc trước trút vào trong cốc nước mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Đây là một loại thuốc ngủ cực mạnh cho nên hiệu quả của thuốc cũng rất nhanh, một khi đã chìm vào giấc ngủ thì sẽ không còn bất kỳ ý thúc nào cả, cho dù có động đất thì cũng không thể tỉnh lại được.


Dưới đáy mặt của Vương Dũng Chiến xuất hiện tia tăm tối.

Chính vì như thế cho nên khi loại thuốc này phát huy tác dụng thì Lâm Thanh Di còn không để cho mình tự quyết định làm gì hay sao?
Mình có thể thoải mái hưởng thụ một trận sau đó có thể dùng điện thoại di động quay lại một vài chiếc video và ảnh chụp.

Sau đó còn có thể dùng những thứ này uy hiếp cô ta, như vậy thì không phải là chuyện rất vui sao?
Đến lúc đó, nếu như cô ta dám đối đầu với mình thì hoặc là nói cho người khác biết thì mình sẽ đem tung những thứ này lên trên mạng, khiến cho cô ta không còn để đứng lên được nữa.

Vương Dũng Chiến tin rằng chỉ cần ông ta có trong tay những thứ này để uy hiếp Lâm Thanh Di thì nhất định Lâm Thanh Di sẽ không dám nói cho bất kỳ một người nào, huống chi là tìm công bằng cho chính mình.

Tất cả quyền chủ động đều nằm trong bàn tay ông ta.

Chỉ cần ông ta muốn thì ngay lập tức có thể làm điều đó với đối phương!
Đây chính là mơ ước của tất cả những người đàn ông!
Vương Dũng Chiến càng nghĩ thì càng cảm thấy hưng phấn, vội vàng cầm ly nước quay trở lại, tự nhiên mà đưa ly nước đã bị bỏ thuốc cho Lâm Thanh Di uống.

Lâm Thanh Di cũng không suy nghĩ nhiều, trong đầu cô bây giờ toàn bộ chính là việc hợp tác, làm sao còn chú ý đến mấy việc này.

Cô uống vài ngụm nước, ly nước cũng dần thấy đáy.

Vương Dũng Chiến nhìn thấy như vậy thì cảm thấy quá sung sướng.

Ông ta vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào đường cong hấp dẫn của Lâm Thanh Di, nhất là đôi chân thon dài mảnh khảnh của đối phương, quả thực là khiến cho ông ta lưu luyến đến chuyện quên cả đường về.


Người phụ nữ này, thật sự là chỗ nào cũng tỏa ra mị lực khiến cho ai cũng không thể cưỡng lại được.

Cuối cùng thì ông trời cũng đã mở mắt để cho ông ta có một cơ hội tốt như vậy!
Vừa nghĩ đến những chuyện chuẩn bị xảy ra vào một lúc nữa, những chuyện làm cho người ta có cảm giác hưng phấn thì Vương Dũng Chiến lại có cảm giác máu trong người đều sôi trào lên.

Hiện tại thì ông ta chỉ cần đợi thuốc phát huy tác dụng mà thôi.

Sau khi Lâm Thanh Di uống nước xong thì cô mới mơ hồ có cảm giác không đúng.

Cô có cảm giác đầu mình càng lúc càng nặng xuống, lực chú ý cũng không còn tập trung lại được!
Như vậy là có chuyện gì xảy ra đây? Trong lòng của Lâm Thanh Di cảm thấy kinh ngạc, bất an từ dưới đáy lòng lập tức vọt lên.

Chẳng lẽ là lý nước kia có vấn đề sao?
Nghĩ đến khả năng này thì toàn thân của Lâm Thanh Di lập tức đổ một lớp mồ hôi.


Vào ngay lúc này có muốn đứng lên nhưng lại phát hiện ra mình cũng không thể tự điều khiển được chân của mình.

Rõ ràng cốc nước kia có vấn đề.

Lâm Thanh Di cảm thấy rất kinh hãi, cô hoàn toàn không nghĩ sẽ xuất hiện trường hợp như thế này.

Hôm nay, nếu như chỉ dựa vào sức lực của mình để cô chạy thoát là điều không thể.

Làm thế nào bây giờ?
Lâm Thanh Di cắn rằng nhân lúc mình vẫn còn ý thức thì cô không cảm xúc mà lấy điện thoại ra.

.