Có Dải Ngân Hà Trong Mắt Anh

Chương 5




Edit: Mộc Tử Đằng

Hai ngày sau khi Mạc Tinh Hà giằng co với Đường Duệ Phong. Tất cả các đầu đề báo đa số đều là <<Lá bài chủ chốt của chiến đội ACE, sắp thi đấu trận chung kết, Mạc Tinh Hà giận dữ vì người đẹp>>.

Video Mạc Tinh Hà trên sân khấu công khai bày tỏ với Lục Thất Thất cũng tràn ngập Weibo. Còn có người tìm được video truyền hình trực tiếp trước kia của Lục Thất Thất, khi đó cô đang nhận lễ vật của người hâm mộ cũ nhìn kỹ một chút sẽ nhận ra người đó là Mạc Tinh Hà.

Không thể tưởng tượng được, một đại thần lạnh lùng, cao ngạo, bất khả xâm phạm trong giới thể thao điện tử lại vì một cô gái nhỏ mà để mất hình tượng thế này!

Người hâm mộ xôn xao bàn tán, đem tất cả mũi nhọn chỉa về phía Lục Thất Thất, nhiều người chạy đến Weibo của cô mắng chửi cô là hồng nhan họa thủy, vào lúc quan trọng lại kéo người khác xuống nước, mà càng nhiều cô gái đều không thể tiếp nhận nổi thông tin Mạc Tinh Hà thích một người ở tuyến 18!

Ngày hôm sau, Weibo chính thức của chiến đội ACE phát một tin tức: Tinh Hà nói rằng thi đấu cậu ấy đánh thắng được thì bảo vệ bạn gái cũng phải làm tốt.

Lần này có thể dẹp yên được không ít người hâm mộ quá khích, cũng không ít người bị câu nói này của anh làm rung động, việc này đã làm thay đổi hướng đi của dư luận.

Lần này làm tốt lắm, mấy ngày nay quán cà phê của cô trở nên đông khách hơn, người tới người lui không dứt, chủ yếu cũng là vì tò mò đến xem dáng vẻ của cô thế nào, thỉnh thoảng cũng sẽ có vài người hâm mộ hơi kích động một chút.

Buổi sáng hôm nay lại có vài vị khách không mời mà đến.

Người phục vụ không nhịn được nói: “Không nghĩ tới những người não tàn này thật đáng sợ mà, có nên nói cho Mạc Tinh Hà biết không chị?”

Lục Thất Thất mới mua được một bó hoa cúc, cô vừa lấy bình hoa từ kệ tủ vừa cười nói: “Anh ấy gần đây rất bận rộn, không nên vì những việc như thế này mà phiền lòng, dù sao những người đó đến đây cũng phải tốn tiền, chúng ta có tiền vì sao mà không kiếm chứ? Được rồi, chị không có việc gì đâu. Mau đi làm việc đi.”

“Được rồi chị Thất Thất, chị phải cẩn thận đó.”

Lục Thất Thất suy nghĩ một chút, đã mấy ngày rồi cô không gặp mặt Mạc Tinh Hà, nên cô quyết định làm vài món ăn để mang đến trụ sở của ACE.

Trụ sở huấn luyện của chiến đội ACE là một ngôi biệt thự nằm ở ngoại ô. Người ra mở cửa cho cô là Đại Tề, anh ta nhanh chóng xông lên nhận lấy hộp giữ ấm trên tay Lục Thất Thất, hưng phấn nói: “Oa, em dâu mang món gì đến đây? Các anh em đồ ăn cứu tế tới rồi!”.

Lục Thất Thất cười hỏi: “Mạc Tinh Hà ở đâu hả anh?”

“Ở trong phòng huấn luyện ấy, hai ngày nay cậu ấy lúc nào cũng nhớ đến em, người cũng tiều tụy đi rồi.” Đại Tề cười ha hả, hướng về phía Lục Thất Thất nháy mắt mấy cái.

Lục Thất Thất cười một tiếng, xoay người đi về phía phòng huấn luyện.

Trong phòng, Mạc Tinh Hà đang đeo tay nghe ngồi trước máy tính, ngón tay gõ bàn phím thoan thoát còn ánh mắt thì chuyên chú nhìn chằm chằm vào màn hình.

Lục Thất Thất đi nhẹ nhàng qua, đứng sau lưng anh lấy tay che mắt anh lại, hôn một cái vào má anh rồi cười nói: “Đoán xem là ai đây?”

Nếu là bình thường, Mạc Tinh Hà nhất định sẽ xoay người lại nhanh chóng ôm cô vào trong ngực, sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy. Nhưng lần này rất khác thường, anh sửng sốt mấy giây sau đó mới chậm rãi phun ra mấy chữ: “Anh mở truyền hình trực tiếp.”

Lục Thất Thất đứng hình vài giây, lúc này mới chú ý đến góc phải màn hình có một ống kính nhỏ, mặt cô và Mạc Tinh Hà không nghi ngờ gì nữa đều xuất hiện trên đó.

Lúc này, khu bình luận như một cơn sóng bùng nổ, cách màn hình cũng có thể nhìn ra bọn họ có bao nhiêu khiếp sợ và không thể tin được.

“A!!! Cô gái đó đến quá đúng lúc rồi đó, tôi muốn say trước nụ hôn của cô ấy rồi.”

“Cô ấy hôn Tinh Hà! Trời ơi đời trước chắc đã cứu dải ngân hà rồi.”

“Xem ra bọn họ thật sự yêu nhau, các chị em, có muốn hẹn nhau tại sông Hoàng Hà không?”

“Lầu trên, tôi đi”

Mạc Tinh Hà nhanh chóng tắt truyền hình trực tiếp, Lục Thất Thất còn đang che mặt không chịu để tay xuống.

“Chết tiệt, lại không biết anh đang mở truyền hình trực tiếp, em không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa rồi.”

Mạc Tinh Hà để cô ngồi lên đùi mình, cười giải thích: “Chuyện lần này có chút ầm ĩ, quản lý để cho anh truyền hình trực tiếp vài trận nhằm an ổn lại tình hình, đâu nghĩ đến em sẽ đột nhiên xuất hiện như vậy.”

“Được, được rồi, tha thứ cho anh đó.” Lục Thất Thất gõ trán anh một cái, cười nói: “Vậy anh tiếp tục đi, em đi về trước đây nếu không mọi người lại nói em là hồng nhan họa thủy.”

Mạc Tinh Hà dùng sức kéo cô lại, con ngươi đen tuyền nhìn cô nghiêm túc nói: “Thất Thất, em không nên nghe bọn họ nói bậy bạ, đối với anh em chính là động lực để anh đi tranh giải, anh làm tất cả những chuyện này cũng bởi vì em luôn bên cạnh anh.”

Lục Thất Thất kinh ngạc nhìn anh hồi lâu, khóe miệng lộ ra một nụ cười ngọt ngào, dùng sức gật đầu một cái.

Một tuần lễ sau, trận chung kết Anh Hùng Liên Minh toàn cầu 2017 chính thức bắt đầu ở sân vận động tổ chim Bắc Kinh*, chỗ ngồi tại nơi diễn ra trận chung kết đã đầy người, 360 độ xung quang sân thi đấu được trang bị đầy ống kính để chuẩn bị tiến hành truyền hình trực tiếp toàn cầu.

(*北京鸟巢体育馆 : Thực chất là sân vận động quốc gia Bắc Kinh hay còn gọi là sân vận động tổ chim Bắc Kinh. Ở đây mình dùng từ tổ chim thay vì quốc gia là vì trong bản raw tác giả dùng từ này.)

Lục Thất Thất mặc dù có chỗ ngồi VIP nhưng cô cùng với Giản Hân Nghiên phải đợi hết một hàng dài người mới vào được bên trong.

Lần này tham gia trận chung kết tổng cộng gồm 16 chiến đội đến từ Bắc Mỹ, Châu Âu và Trung Quốc, đây là lần thứ 6 Trung Quốc tham gia tranh giải, trải qua rất nhiều trận đấu cuối cùng tiến vào giải quyết đấu là chiến đội SKY đến từ Hàn Quốc và chiến đội ACE của Trung Quốc, là đương kiêm vô địch năm rồi, đối thủ cũ của ACE, cạnh tranh hết sức kịch liệt.

Lúc này, hai chiến đội đã chuẩn bị ổn thỏa, cuộc so tài chính thức bắt đầu.

Lục Thất Thất đối với trò chơi này không biết gì cả, nhìn mãi cũng không hiểu, may ra còn có Giản Hân Nghiên là người hiểu biết nên rất tận lực giải thích cho cô.

“Một chiêu này của Tinh Hà quá đẹp, đánh đối thủ không kịp trở tay!”

“Thế nào? Thắng rồi à?” Lục Thất Thất vội hỏi.

Giản Hân Nghiên lắc đầu nói: “Còn quá sớm, tính toán một chút thì cậu chỉ nên đặt tinh lực của mình trên người Tinh Hà thôi”.

Lục Thất Thất bỉu môi một cái, nhìn hồi lâu đúng là không hiểu nỗi, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bạn trai nhà mình, không thèm chớp mắt lấy một cái.

Trong lúc tranh giải, Mạc Tinh Hà hoàn toàn biến thành dáng vẻ khác, chuyên chú, lạnh lùng, ngang ngược, ngón tay đặt trên con chuột cùng với bàn phím di chuyển vô cùng nhanh nhẹn và lưu loát, thỉnh thoảng nói qua tai nghe vài lời chỉ thị, anh chỉ huy chiến đội chiến đấu đâu vào đấy.

Lục Thất Thất nghĩ, có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao mà những người kia hâm mộ Tinh Hà, năng lực tác chiến cùng với hành động chỉ huy vô cùng chuyên nghiệp, bao nhiêu đây cũng đủ làm người ta hâm mộ anh rồi.

Lục Thất Thất nhìn mặt anh rồi suy nghĩ viễn vong, không biết qua bao lâu, bên trong sân thi đấu đột nhiên vang lên một trận huyên náo. Vô số khán giả đứng lên, giơ cờ tổ quốc trong tay lên ra sức vẫy, Giản Hân Nghiên không thể tin được âm thanh bên cạnh truyền đến “Chúng ta thắng rồi! Sáu năm rồi, chúng ta đã thắng rồi!”

Trong lòng Lục Thất Thất mừng như điên, nhanh chóng đứng lên theo, màn hình LED hiện lên tên của chiến đội ACE, mọi người nhìn thấy cái này thì ôm nhau mừng rỡ, hưng phấn không thôi,

Giờ khắc này, bọn họ đã vô cùng cố gắng, cuối cùng cũng giành được chiến thắng toàn thế giới.

Thể thao điện tử luôn không thể đứng ngang hàng với các môn thể thao khác, nhưng những chàng trai này đã không ngừng theo đuổi lý tưởng và hôm nay rốt cuộc bọn họ cũng thấy được hy vọng rồi.

Mạc Tinh Hà ghi được bàn thắng cao nhất nhận được danh hiệu MVP, các ký giả như một tổ ong tràn lên phỏng vấn anh.

Một nữ ký giả đột phá được vòng vây, đem micro đưa tới trước mặt Mạc Tinh Hà hỏi: “Truyền thông trước đó có đăng tin cậu cùng với chủ phát sóng trực tiếp Lục Thất Thất đang quen nhau, hôm nay cậu đã thành công giành giải vô địch thế giới, cậu có cảm thấy cô ấy không còn xứng với cậu nữa không?”.

Mọi người đều kinh ngạc, trong trường hợp này lại có ký giả hỏi vấn đề không hề ăn nhập gì thế này, việc này có vẻ quá đáng rồi nhưng tất cả mọi người ở đây đều nín thở chờ đợi câu trả lời của Mạc Tinh Hà.

Trong lòng Lục Thất Thất giật thoát một cái, có chút khẩn trương nhìn Mạc Tinh Hà, chỉ thấy anh cúi đầu suy nghĩ một chút, không nói gì rồi xoay người chậm rãi bước xuống khỏi sân thi đấu, đi xuyên qua đám người đến bên cạnh cô, cúi người hôn lên môi cô.

Mạc Tinh Hà dùng nụ hôn nóng bỏng kéo dài 51 giây này để trả lời trước toàn thế giới.