Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc

Chương 63: Tin nhắn tỏ tình




"Đem cái này đặt vào bên kia. . . . . . Còn nữa, trước sân khấu để mấy bồn hoa tươi, cái bục của người chủ trì đâu sao còn chưa bày ra. . . . . ."

Hôm nay cao ốc Lãnh thị triệu tập hội nghị chiêu đãi ký giả, nghe nói vì chuyện tuyên truyền cho bộ phim điện ảnh mới đầu tư, Đoan Mộc Mộc là thư ký nên muốn chuẩn bị công tác tổ chức cho tốt, từ sáu giờ sáng cô đã bận rộn, cuối cùng đến bây giờ tất cả đã sẵn sàng.

Bữa sáng cũng không kịp ăn, giờ phút này dạ dày trống không rất khó chịu, tay cũng có chút lạnh, Đoan Mộc Mộc tới phòng giải khát pha một ly cà phê, tuy nhiên mới chỉ uống được một ngụm, tiếng điện thoại di động liền vang lên, là tin nhắn ——

"Cô gái đáng yêu, tôi có chút nhớ em!"

Không có tên tuổi, số điện thoại cũng không có nhận dạng, Đoan Mộc Mộc nhìn tin nhắn sững sờ một lúc, cuối cùng cười nhạt xóa bỏ, đây chắc là tin nhắn lộn đi?

Nhưng cô gái nào nhận được tin nhắn này nhất định sẽ hạnh phúc, cô nghĩ.

Uống xong ly cà phê, cảm thấy ấm hơn rất nhiều, hội nghị cũng lập tức bắt đầu, Đoan Mộc Mộc núp ở một góc, nhìn người đàn ông đẹp trai trên sân khấu được ánh đèn tập trung chiếu vào, ánh mắt bị hút tới, nụ cười ưu nhã, bộ quần áo được cắt may vừa vặn, ngay cả giở tay nhấc chân đều mang theo khí chất cao quý, Lãnh An Thần rất có tư cách trở thành tiêu điểm của toàn thế giới.

Bất tri bất giác, Đoan Mộc Mộc đứng ở nơi đó như xác chết, ngoại trừ việc nhìn Lãnh An Thần thì dường như đã quên hết tất cả, cho đến khi toàn hội trường vang lên tiếng hét chói tai, cô mới tỉnh táo lại, thì phát hiện trên sân khấu có thêm một người đàn ông, khi nhìn thấy người này cô lại thêm một lần bị chấn động cứng người đứng ở một chỗ.

Khang Vũ Thác!

Lại là anh!

Đoan Mộc Mộc cũng có nghe người ta lén lút xì xào lần này có một vị khách quý thần bí ra sân, không ngờ lại là Khang Vũ Thác, anh đẹp trai tuấn mỹ như vậy, đứng chung một chỗ với Lãnh An Thần, giống như sự kết hợp giữa phong cảnh trung đông và tây phương, chỉ khác biệt ở chỗ là Khang Vũ Thác phóng khoáng hơn, chứ không hạn chế chỉ là khuôn mẫu phóng đãng.

Đang trong lúc Đoan Mộc Mộc khiếp sợ đến thất thần, điện thoại di động trong túi truyền tới tiếng kêu kinh động đến cô, rốt cuộc lại là một tin nhắn ——

"Hình như mỗi khi tôi nghĩ tới em, em liền xuất hiện ở trước mặt của tôi, chúng ta coi như là tâm ý tương thông sao?"

Cũng vẫn không ghi tên, thế nhưng trong một khắc, trong lòng Đoan Mộc Mộc lại cuồng loạn, ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trên sân khấu, chỉ thấy anh đang hướng về phía cô cười cười, ánh mắt này giống như ánh đèn pha khóa trên người cô.

Choáng váng, hỗn loạn, còn có không thể tưởng tượng nổi. . . . . .

Đoan Mộc Mộc có cảm giác giờ phút này mình như đang đứng trên đỉnh của sóng biển, lơ lửng bất định, chỉ muốn né tránh, tuy nhiên cô mới trốn được tới góc anh không nhìn thấy, tiếng tin nhắn trong điện thoại di động tin một lần nữa truyền đến ——

"Né tránh tôi, là xấu hổ hay không muốn gặp tôi?"

Nhắm mắt lại, Đoan Mộc Mộc hít sâu, trả lời lại tin nhắn: Ngôi sao lớn, trêu chọc tôi thấy rất vui sao?

Tin nhắn trả lời lại: không phải đùa bỡn em, là nhớ em!

Tin nhắn mờ ám, khiến Đoan Mộc Mộc đỏ mặt nóng tai, đáy lòng như có một dòng nước ấm chảy qua.

Buổi họp báo diễn ra nửa giờ thì kết thúc, Lãnh An Thần cùng Khang Vũ Thác đi ra hội trường.

"Ăn cơm xong hãy đi?" Lãnh An Thần mời.

Khang Vũ Thác tiêu sái chuyển mắt kính rân sáng ngời trong tay lên đeo vào mắt, "Vốn định như vậy, nhưng bây giờ tôi đã đổi ý rồi." Anh cười thần bí.

"Không phải là lại cùng một minh tinh nữa nào đó vụng trộm với nhau chứ?" Lãnh An Thần cong miệng.

"Anh, anh đừng nói khó nghe như vậy có được hay không? Đây kêu là ước hẹn." Khang Vũ Thác cải chính.

Lãnh An Thần hừ một tiếng, "Về sau em ít gieo họa cho những phụ nữ đàng hoàng đi."

Một quả đấm đánh vào vai Lãnh An Thần, "Anh, anh làm người tốt từ lúc nào a. . . . . . Bất quá em còn cảm thấy tò mò chị dâu nhỏ là thần thánh phương nào, sao có thể ngăn chặn được thú tính của lão yêu tinh ngàn năm như anh?"

Trước mắt Lãnh An Thần hiện lên khuô mặt nhỏ nhắn quật cường, dịu dàng cười, "Hôm nào dẫn tới giới thiệu cho em biết."

"Được, nhưng bây giờ em phải đi." Khang Vũ Thác đeo mắt kính lên, vào thang máy chuyên dụng rời đi.

Đoan Mộc Mộc ngồi ở trong phòng làm việc nhìn tin nhắn ngẩn người, cô thật sự không biết Khang Vũ Thác vụng trộm điều tra số di động của cô, người đàn ông này thật đúng là. . . . . .

"Reng reng ——"

Điện thoại của Đoan Mộc Mộc lại vang lên, vẫn là tin nhắn: tôi đang ở bãi đậu xe chờ em!

Thịch! Thịch. . . . . .

Trái tim Đoan Mộc Mộc cuồng loạn, bàn tay cầm điện thoại di động toát hết mồ hôi, Khang Vũ Thác đang hẹn hò với cô sao? Cô muốn đi sao?