Cô Đơn Vào Đời

Chương 52: Danh tiếng của La Khuẩn




Không bao lâu sau, trong một lần hoạt động đoàn thể, tôi có quen đượnc một chị ở lớp trên, là bạn cùng lớp của La Khuẩn. Có một lần vô tình tôi nhắc đến La Khuẩn, bà chị này vừa nghe đến hai chữ La Khuẩn, liền nói như nước vỡ bờ. thao thao bất tuyệt bắn cả nước miếng ra ngoài, khiến cho tôi thêm hiểu về La Khuẩn.

Bà chị nói La Khuẩn có hai khả năng siêu phàm không có ai là địch thủ. Một là “chém gió” hai là quay cóp.

Nếu chỉ “chém gió” có nghĩa là nói với ai đó đã không còn trinh hoặc ai đó đã qua tay một trăm thằng người yêu thì quá là tầm thường. “Chém gió” đỉnh cao là phải đưa cả mình vào trong câu chuyện, không chỉ “chém” người khác bỉ ổi, hạ lưu như thế nào mà còn phải “phao tin” mình xinh đẹp như hoa, thông minh tột đỉnh nhà cửa giàu có, vô cùng hấp dẫn, điên đảo mọi người. Sở trường của La Khuẩn là “phao tin” về bản thân mình.

Sau này, những người ở lớp của La Khuẩn đã tổng kết về cách thức “phao tin” của La Khuẩn thế này: Trong con mắt của La Khuẩn, trong cái thế giới này, nếu như có người con gái nào xinh đẹp thì chắc chắn sẽ đong đưa. Nếu như có người con gái vừa xinh đẹp, vừa thông minh lại vừa đứng đắn thì chỉ có hai khả năng: một là người con gái đó chính là La Khuẩn, hai là người con gái đó giả vờ như thế. Tôi phải lột trần cô ta.

Thủ đoạn chính mà La Khuẩn “lột trần” người khác chính là “phao tin”, “chém gió”, điều ác độc gì cô ta cũng có thể nói được.

Thiên hạ đồn nhau rằng La Khuẩn là đệ nhất mồm mép của khoa Lịch sử.

Việc quay cóp làm cho La Khuẩn trở thành học sinh giỏi nhất khoa Lịch sử khóa 2000. Các môn học ở khoa Lịch sử chỉ cần biết cách quay thì người có chỉ số IQ-100 cũng có thể đạt được 100 điểm. Nghe nói các quyển giáo trình của La Khuẩn sau khi thi xong đều tan thành nghìn mảnh, “tinh hoa” đã bị “khai quật” hết rồi.

Về sau, trong lớp đó có một chị sinh viên hoc rất chăm chỉ và nghiêm túc nhưng do việc quay cóp của La Khuẩn nên mọi cố gắng của chị trở thành công cốc. Thế là chị đã thả vào hòm thư công khai của thầy hiệu trưởng một bức thư nặc danh, nói là trong phòng thi của khoa 2000 khoa Lịch sử có người quay cóp, đề nghị nhà trường nghiêm khắc giám sát.

Thế là trong kỳ thi cuối kỳ năm đó, thầy hiệu trưởng đã đích thân xuống làm giám thị, bất ngờ kiểm tra các phòng thi, thu được ba mươi bộ tài liệu dùng để quay cóp và máy điện thoại di động.

Việc này sau đó đã làm láo loạn cả trường vì hai lý do. Lí do thứ nhất, những tang vật bắt được đã không được hổi trả lại. Lí do thứ hai, lần đó La Khuẩn giấu tài liệu trong người, thầy hiệu trưởng đi cùng với toàn các thầy giáo nên chẳng ai khám xét người thí sinh, La Khuẩn thành con cá bị lọt lưới.

Từ đó trở đi, La Khuẩn càng tiến hành triệt để việc quay cóp, chưa lần nào bị tóm. Tài năng của La Khuẩn lan truyền đi khắp trường.

Mọi người đặt cho cô ta một cái nick là “Khoa Sử đệ nhất quay cóp”.

Nếu như La Khuẩn với tôi chẳng có mối quan hệ gì thì nghe xong những chuyện này, tôi sẽ mau chóng quên đi chẳng để ý gì nhiều, nhưng ngày nào La Khuẩn cũng bám chặt lấy Tếu Ảnh, khiến tôi có cảm giác đồ của mình đang bị người khác cướp mất, vì thế tôi cảm thấy căm ghét La Khuẩn. Ai bảo tôi là một người ích kỉ: Chỉ cần là những thứ thuộc về tôi thì người khác không được động tay vào.

Lí do La Khuẩn tiếp cận Giả Tếu Ảnh chẳng qua là cũng chỉ vì cô ta chưa quên được Trịnh Thường. Vì trên thực tế, cách tốt nhất để tranh đoạt một người đàn ông với một người phụ nữ là phải nữ tính hơn, phải phụ nữ hơn đối thủ của mình. Thế nhưng hình như La Khuẩn không hề nhận ra điều này.

Cho dù tôi đã nói với Giả Tếu Ảnh không biết bao lần rằng: La Khuẩn chơi với cậu nhất định là có ý đồ gì đó không tốt, cô ta chắc chắn là đang âm mưu một điều gì đó.Nhưng người có tâm hồn thánh thiện như Tếu Ảnh vẫn không từ chối những cuộc hẹn hò đi chơi và dần thành thân với La Khuẩn, thân đến nỗi cứ hai, ba ngày. La Khuẩn lại đến phòng chúng tôi tìm Tếu Ảnh, chỉ để ăn cơm, đi lấy nước nóng, đi thư viện trả sách hay những việc lặt vặt tương tự vậy.

Có mấy lần sau khi tan học, đáng nhẽ tôi và Tếu Ảnh sẽ cùng nhau đi đến nhà ăn sinh viên ăn cơm thì trên đường về lại gặp La Khuẩn. Cô ta luôn vừa nũng nịu vừa bắt ép cướp Tếu Ảnh đi. “Đi mà, đi siêu thi cùng chị mua hộp sữa chua đi mà…”, “Đi mà, đi cùng chị đến thư viện trả sách đi mà…”, “ Đi thôi, Thủy Tha Tha một mình về kí túc cũng được, tí nữa chị mời em đi ăn kem…” La Khuẩn vừa nói những câu đó vừa nắm lấy tay của Tếu Ảnh đung đưa làm nũng.Tếu Ảnh nhìn cô ta với ánh mắt khó xử, nhưng cuối cùng vẫn không từ chối được, lại đi cùng với cô ta, hết lần này đến lần khác bỏ rơi tôi giữa đường, để tôi một mình trở về phòng.

Còn có một lần, La Khuẩn đến phòng chúng tôi chơi, lúc đó tôi đang ngồi chat với Hứa Lật Dương. Cô ta thấy tôi vừa đánh máy vừa cười liền hỏi: “Chat với ai mà vui thế em?”

Không thềm quay đầu lại, trả lời: “Người yêu em”.

Cô ta cầm chiếc khung ảnh đặt trên bàn tôi lên xem, rồi nói: “Là anh chàng này đúng không? Trông cũng được đấy chứ”

Tôi thần đắc ý trong bụng nghĩ: Qúa được là đằng khác, thẩm mỹ của tôi mà lại.

Nhưng điều mà tôi không lương trước là lúc tôi chạy đi vệ sinh, không out khỏi nick, người con gái này đã dám chat với Hứa Lật Dương, mạo danh tôi, đong đưa với Hứa Lật Dương. Cô ta liên tục gửi những dòng: “Ỗng xã, người ta nhớ ông xã quá à, ông xã, hôn em đi mà!”. Tuy cô ta vẫn dùng nick của tôi để nói những lời đó với Hứa Lật Dương nhưng làm tôi cảm thấy thật ghê tởm.

Ngày hôm sau, cô ta lại đến phòng tôi tìm Tếu Ảnh. Nhân lúc cô ta đi vào toilet, tôi đã cho một ít bột giặt vào trong cốc nước của cô ta…Đúng thế, tôi rất quá đáng, nhưng ai bảo cô ta đã động vào đồ của tôi? Không kể đến việc rủ rê Tếu Ảnh, cô ta còn dám đong đưa với người yêu của tôi, không cho cô ta một đòn đã là quá nương tay rồi.

Lúc còn trẻ, tình yêu và tình bạn đều như những chiến lợi phẩm hay như những vật quý giá trong nhà. Chỉ mong có thể treo lên người mình yêu thương một tấm biển đề dòng chữ: “Sở hữu bản quyền, không được xâm phạm”. Kị nhất là khi anh ấy hoặc cô ấy thân thiết quá với một người con gái khác.

Những người con trai mà chúng ta yêu thương có quan hệ thân thiết với người con gái khác, chúng ta sẽ ghen.

Người con gái khác mà chúng ta yêu thương nếu chơi thân với một người con gái khác, chúng ta cũng sẽ ghen.

Mà nhất là đối với những người con gái như tôi, ngoài Tếu Ảnh ra chẳng có người bạn nào. Tôi vô cùng chung thủy và dựa dẫm vào tình bạn của cô ấy, mong muốn sở hữu sự dịu dàng của cô ấy, quyết không cho phép bất cứ người con giá nào khác cướp cô ấy ra khỏi tay tôi.

Tình yêu của Tếu Ảnh thuộc quyền sở hữu của Trịnh Thường, tôi không so đo nhưng tình bạn của Tếu Ảnh phải thuộc về một mình tôi.

Tôi vẫn thường nói ra rả với Tếu Ảnh rằng: “La Khuẩn tuyệt đối không phải là một người tốt đâu, chị ta chơi thân với cậu nhất định là chả có ý tốt đẹp gì.”

Đến ngay cả Trịnh Thường cũng đã nói với Tếu Ảnh: “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, La Khuẩn mà còn tìm em thì em cứ coi như không quen.”

“Làm thế làm sao được, làm thế chị ấy sẽ buồn lắm.” Tếu Ảnh nói.

Tếu Ảnh không biết rằng có những người không hề có tim, họ chỉ có tâm địa xấu xa mà thôi.