Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 57: Án mạng đêm khuya(1)




Tô Vũ đương nhiên có chú ý sự sợ hãi và lúng túng trên gương mặt của Diệp Hồng Tuyết, nhưng cô không hỏi nhiều, ngược lại nói: “Chị, chị nói nơi thú vị là nơi nào?”

Diệp Hồng Tuyết nghe thấy Tô Vũ không có hỏi tới, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lập tức nói: “Em gái, nói ra trước sẽ mất vui, tới nơi em sẽ biết. Chị bảo đảm em sẽ được vui chơi hết mình!”



 Tô Vũ suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi!”

Tuy không biết Diệp Hồng Tuyết đến tột cùng có âm mưu gì, nhưng Tô Vũ cũng không sợ Diệp Hồng Tuyết sẽ hãm hại cô, dù sao, Tô Vũ tự nhận là có năng lực tự bảo vệ mình, cô không phải là người có thể dễ dàng bị ai đó hãm hại.

Thật ra Tô Vũ suy nghĩ quá rồi, hiện giờ Triệu Uyển Nghi còn đang bị cấm túc, mất hết  mặt mũi, Diệp Hồng Tuyết nào dám manh động? Mục đích của cô ta rất đơn giản, chính là muốn làm một người chị tốt, lấy được sự tín nhiệm của Tô Vũ, thuận tiện cho ngày sau làm việc.

Nhìn thấy Tô Vũ đồng ý, Diệp Hồng Tuyết không nhịn được lộ ra nụ cười vui mừng.

Rất nhanh, đã đến thời gian ăn cơm trưa, Diệp Thiên Hạo có công chuyện ở công ty, nên không về nhà ăn cơm. Trên bàn cơm, sắc mặt mỗi người khác nhau, đặc biệt là sắc mặt xanh mét của Diệp Hồng Khải, hận không thể cắn Tô Vũ một cái, Diệp phu nhân dường như không nhìn thấy sắc mặt của con trai, vô cùng thân thiết hỏi han Tô Vũ, không hề có một chút sự thiếu tự nhiên nào: “Tiểu Vũ, hôm nay con về nhà thăm mẹ ruột, mẹ con vẫn khỏe chứ!”

Tô Vũ gật đầu, tính ra, đã rất lâu rồi cô chưa về thăm mẹ, chừng nào rảnh rỗi, nhất định phải trở lại xem một lần, nhưng Tô Vũ lại nói: “Cảm ơn lời hỏi thăm của Diệp phu nhân, mẹ con rất tốt!”

Diệp Thiên Kiều cười gằn trừng mắt nhìn Tô Vũ một cái, quái khí nói: “Chị dâu, chị cũng thật rộng lượng, năm đó chị vất vả sinh ra một đứa con trai, bây giờ lại bị ai đó cướp lấy vị trí. Hiện tại thì tốt rồi, một đứa con gái riêng không biết từ đâu chui ra đến tận cửa nhà mình, có phải sau này nếu có thêm một đứa “con riêng” đi đến nữa, thì nhà họ Diệp chúng ta vẫn phải thu lại toàn bộ đúng không!”

Bà tự nhiên khó chịu với đứa con gái riêng này, bởi vì bà ỷ vào thân phận của mình, cho nên xem thường Tô Vũ, huống chi có Tô Vũ ở đây, tương lai con gái của bà sẽ phải thiếu đi một phần gia sản .

“Thiên Kiều!” Diệp phu nhân nhỏ giọng quát lớn một tiếng: “Nếu như cô còn coi tôi là chị dâu của cô, sau này không nên nói những lời như vậy nữa!”

Diệp lão phu nhân coi trọng nhất là mặt mũi, sao có thể chấp nhận để Diệp phu nhân và Diệp Thiên Kiều cãi nhau, lớn tiếng quát một cái: “Được rồi, đừng có lắm mồm nữa, ăn cơm đi!”

Lần này, không ai dám nói thêm câu gì.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Tô Vũ trở về phòng, ngồi ở trên giường bắt đầu tĩnh tọa tu luyện, bởi vì Tô Vũ có linh cảm, tầng thứ ba của thông linh không phải muốn đột phá là được, nhất định phải tìm một cơ hội thích hợp.

Vừa ngồi tu luyện một thoáng đã đến buổi chiều, cuối cùng, Tô Vũ bị một tràng tiếng gõ cửa làm thức tỉnh.

Tô Vũ mở cửa, Diệp Hồng Tuyết liền trực tiếp đi thẳng vào, Diệp Hồng Tuyết một phát bắt được tay của Tô Vũ, trực tiếp kéo Tô Vũ đi xuống lầu, ra khỏi nhà họ Diệp.

Diệp Hồng Tuyết gọi một người tài xế, một chiếc xe màu đỏ sang trọng hiện ra từ bên trong gara, trực tiếp kéo Tô Vũ chui vào, nói: “Chú Ôn, chúng tôi muốn đi đến hộp đêm M-shine!”

“Vâng, tiểu thư!” Tài xế đáp một tiếng, không có hỏi nhiều, trực tiếp lái xe chạy khỏi  biệt thự nhà họ Diệp.

Diệp Hồng Tuyết nói với Tô Vũ: “Em gái, chị nói cho em biết, M-shine là nơi vui chơi tốt nhất của thành phố Tây Giang đó, bảo đảm em sẽ được mở mang tầm mắt, chỉ đáng tiếc, Uyển Nghi đang bị cấm túc, nếu em ấy có thể đi cùng với chúng ta thì sẽ càng thêm náo nhiệt, đúng rồi, từ nhỏ em sống ở nông thôn, chắc em không biết từ M-shine có nghĩa là gì đâu phải không, nó có nghĩa là ánh trăng, giải nghĩa từ tiếng anh ra đó, rất hữu tình đúng không!”

Tô Vũ thản nhiên nói: “Đúng vậy, quả thật rất hữu tình, em biết ý của nó, chị không cần phải giải thích, dù sao, em cũng sắp học lên cao trung rồi!”

Diệp Hồng Tuyết cảm thấy lúng túng, tâm ý của cô thế nhưng không lọt vào mắt Tô Vũ, có đôi khi cô sẽ không tự chủ được mà biểu hiện ra hành động khoe khoang, không ngờ lần này lại bị Tô Vũ thanh thản đáp trả lại, cô ho khan vài tiếng, nói sang chuyện khác: “Em gái, tóm lại nơi đó là một nơi đặc biệt thú vị, chị sẽ không nói nhiều, em đi thì sẽ biết!”

Khoảng chừng qua nửa tiếng, xe rốt cuộc cũng ngừng lại, Diệp Hồng Tuyết và Tô Vũ đi ra khỏi xe, Tô Vũ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trước mắt là một bảng hiệu muôn màu muôn vẻ, trên bảng hiệu có viết mấy chữ biến hóa mang theo đủ loại ánh sáng, M-shine!

Cùng lúc đó, từng trận âm thanh ầm ĩ huyên náo truyền ra từ bên trong, Tô Vũ nhíu mày, nhưng đã bị Diệp Hồng Tuyết kéo đi, Diệp Hồng Tuyết lấy ra một thẻ khách VIP đưa cho  người phục vụ trước cửa, người đó liền lập tức lộ ra vẻ cung kính, nói: “Diệp tiểu thư, xin mời đi theo tôi!”

Hai người Diệp Hồng Tuyết và Tô Vũ dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, trực tiếp đi vào một căn phòng được trang trí xa hoa trên lầu ba. Cái đập vào mắt đầu tiên khi bước vào căn phòng chính là chiếc giường lớn màu đỏ, trên giường có một hình trái tim được xếp từ cánh hoa hồng Mân Côi, xem ra bên trong sự xa hoa còn mang theo một loại lãng mạn, đồng thời, trên bàn để đầy các loại rượu đắt tiền.

Người phục vụ cung kính nói: “Diệp tiểu thư, đây là phòng VIP bạch kim số 8 mà cô muốn, chúc cô chơi vui vẻ!”

Diệp Hồng Tuyết phất tay, nói: “Lui ra đi, kêu quản lý của mấy người lại đây!”

Người phục vụ liền rời khỏi phòng, rất nhanh, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi mặc một bộ trang phục loè loẹt đi vào, quay về phía Diệp Hồng Tuyết nở nụ cười ám muội, nói: “Ai nha, Diệp tiểu thư, ngày hôm nay là ngọn gió nào thổi cô tới đây, còn mang theo em gái của tiểu thư tới chơi nữa!”

Diệp Hồng Tuyết thoải mái ngồi ở trên ghế sa lon bằng da thật, nghiềm ngẫm nở nụ cười, nói: “Quản lý Trương, ông cũng đừng thấy tôi sang mà bắt quàng làm họ, em ấy là em gái tôi, tôi dẫn em ấy đến đây là để mở mang tầm mắt, tôi hỏi ông, khoảng thời gian này có hàng mới tới hay không?”

Quản lý Trương vui vẻ cười lớn, nói: “Có, tất nhiên là có rồi, đặc biệt còn đang chờ Diệp đại tiểu thư đấy.”

Hắn vỗ tay, bỗng, mười mấy người con trai nối đuôi nhau mà vào, đứng ở trước mặt Tô Vũ, mấy người con trai này chỉ cỡ mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt non nớt mang theo vài phần ngây ngô đẹp trai, có mấy người đi tới trước mặt Diệp Hồng Tuyết, Tô Vũ nhất thời hiểu rõ mấy phần, chỗ này cô cũng không cảm thấy xa lạ gì, hóa ra nơi này chính là nơi để cho giới thượng lưu uống rượu và vui chơi.

Quản lý Trương quá hiểu tâm tư của những cô gái này, Diệp Hồng Tuyết, Tô Vũ chỉ là những cô gái ngây ngô, sẽ yêu thích loại hình ngây thơ sạch sẽ, chỉ có lớn tuổi hơn một chút mới thích kiểu đàn ông dầy đặc hơi thở nam tính.

Không ngờ, Diệp Hồng Tuyết thế nhưng nhíu mày, lớn tiếng nói: “Tôi nghe nói nơi này mấy hôm trước có mời tới một người có diện mạo cực phẩm giống như tiểu Phan An, hắn ở nơi nào, bổn tiểu thư muốn nhìn một cái, để coi có đẹp trai giống lời đồn hay không?”

Quản lý Trương lúng túng, do dự một hồi lâu, mới nói: “Hắn, hắn đang phục vụ cho Giang tiểu thư ở căn phòng số 3. Diệp tiểu thư, cô chờ một lát được không? Tôi sẽ gọi thêm người để cô chọn lựa, cô tuyệt đối không nên tức giận!”

Diệp Hồng Tuyết đột nhiên đứng lên, cô thân là tiểu thư của nhà họ Diệp, ai dám từ chối cô? Huống chi còn có Tô Vũ ở bên người, thì càng bị mất mặt mũi ,

“Giang tiểu thư, đúng không! Tôi hiện tại sẽ đi gặp cô ta!”

Nói xong, cô không để ý quản lý Trương khổ sở cầu xin, đẩy cửa ra, kéo Tô Vũ đi đến căn phòng số 3, quản lý Trương đuổi theo ở phía sau, muốn ngăn cản nhưng lại không dám cản trở, tay chân luống cuống không biết làm gì mới tốt.

Rất nhanh, Diệp Hồng Tuyết đã đi tới căn phòng số 3, cô dùng sức gõ cữa, nhưng bên trong căn phòng số 3 không có vang lên bất kỳ tiếng gì.

Lửa giận trong lòng Diệp Hồng Tuyết càng tăng lên mấy phần, lớn tiếng nói: “Quản lý Trương, mở cửa ra cho tôi!”

Gương mặt quản lý Trương khổ sở, nếu như ông không làm như vậy, chỉ sợ ngày hôm nay liền triệt để đắc tội với Diệp tiểu thư.

“Thôi vậy!” Quản lý Trương thở dài, bất đắc dĩ dùng chìa khoá mở cửa phòng ra, lúc cửa phòng vừa mở ra, quản lý Trương liền hít vào một ngụm khí lạnh, sợ đến nỗi sắc mặt lập tức trắng xanh.