Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 355




Chương 355

Đi công tác mà cũng không quên giám sát cô, Hứa Tịnh Nhi quả thực không biết nên khóc hay nên cười.

Nhưng Cố Khiết Thần lo lắng cho cô, trong lòng cô thấy rất ngọt ngào. Về sau không cần cô Lâm giám sát, cô sẽ tự giác nghỉ ngơi.

Buổi tối hôm nay, cuối cùng Cố Khiết Thần cũng gọi cuộc điện thoại đầu tiên kể từ khi đi công tác. Hứa Tịnh Nhi nhìn điện thoại một lúc lâu mới bấm nút nghe: “A lô”.

“Sáu giờ ngày mai anh về đến Đế Đô”, ngừng một lát, Cố Khiết Thần hơi hạ giọng, có chút không tự nhiên: “Buổi tối cùng nhau đi ăn nhé?”.

Còn tưởng anh lại ném cô ra sau đầu chứ… Nhưng anh nói câu này là muốn mời cô đi hẹn hò sao?

Trái tim Hứa Tịnh Nhi khẽ xao động, cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng, nói: “Em phải xem lịch trình của em đã”.

Cô dừng khoảng một phút mới lại nói: “Miễn cưỡng có thể dành ra một tiếng”.

Hình như cô nghe thấy người đàn ông ở bên kia điện thoại khẽ cười, trong giọng nói mang theo sự chiều chuộng: “Được, nhà hàng Sơn Đỉnh, gặp nhau lúc tám giờ”.

Máy bay hạ cánh.

Cố Khiết Thần lấy hành lý, kéo về phía cửa ra, trợ lý Lâm đã chờ ở bên ngoài, nhanh chân bước tới cầm hành lý cho anh, rồi bước ra ngoài.

Cố Khiết Thần về công ty trước, anh phải xử lý những văn kiện cần gấp đã tồn đọng mấy ngày nay.

Anh đẩy cửa phòng làm việc bước vào, mới đi được mấy bước đã dừng chân, ánh mắt đanh lại, nhìn về phía bóng dáng tao nhã đang ngồi ở sô pha.

Cô gái ngước mắt lên, dừng ánh nhìn trên người đàn ông đầy mê hoặc ở phía trước. Trên môi cô ta dần nở nụ cười, ánh mắt dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại dễ nghe: “Khiết Thần, đã lâu không gặp”.

Cô ta đứng dậy, đi về phía Cố Khiết Thần một cách duyên dáng, mỗi một bước đi đều vô cùng uyển chuyển, động lòng người.

Cố Khiết Thần chỉ liếc nhìn cô ta, sau đó đã nhìn sang trợ lý Lâm đi theo phía sau. Trợ lý Lâm cũng không ngờ bỗng nhiên lại có thêm một người trong văn phòng. Dù sao anh ta cũng ra ngoài đón Cố Khiết Thần, Cố Khiết Thần không có ở đây, anh ta cũng không ở đây, lý ra sẽ không để ai vào đây mới phải.

Chắc là trợ lý mà anh ta mới tuyển vào chưa hiểu rõ tình hình mới cho người khác vào đây.

Nhưng hiện giờ cũng không phải lúc truy cứu trách nhiệm, lát nữa Cố Khiết Thần đã hẹn cô chủ đi ăn tối, không có thời gian xã giao với ai khác.

Nhưng, nếu anh ta không nhìn lầm thì cô gái trước mắt chính là Vân Nhu…

Anh ta vô thức liếc nhìn khuôn mặt của sếp nhà mình, vẫn không có biểu cảm gì như trước. So với ánh mắt lấp lánh lúc nhìn thấy anh của Vân Nhu, anh bình tĩnh giống như cô ta chỉ là một người lạ.

Anh ta hơi chần chừ không biết nên giải quyết như thế nào, lại thấy mi mày Cố Khiết Thần nhíu lại, có vẻ mất kiên nhẫn. Anh ta lập tức hoảng sợ, không nghĩ ngợi gì mà tiến lên trước một bước, vừa khách sáo vừa đanh thép nói với Vân Nhu: “Cô Vân, tự tiện vào văn phòng là hành vi rất vô lễ, xin mời cô rời đi cho. Nếu cô muốn gặp Cố tổng thì hãy hẹn trước”.

Lệnh đuổi khách thẳng thừng như vậy lại không làm Vân Nhu lúng túng. Cô ta chỉ hơi kinh ngạc, sau đó lại khẽ cười với vẻ thấu hiểu: “Phải, tôi đi lâu quá rồi, suýt chút nữa quên mất bây giờ Khiết Thần là Tổng giám đốc của Tập đoàn Cố Thị, muốn gặp anh ấy đều phải hẹn trước”.