Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 105




Chương 105

“Mấy ngày nay, luôn ngủ mê man, cũng tàm tạm, con đỡ ông đứng lên đi một chút, cũng đã đến lúc phải dậy rồi.”

“Được, ông nội.”

Sau khi ông cụ Lục đứng lên, Nam Khuê mặc áo khoác cho ông, sau đó đỡ ông ngồi trên sofa bên cạnh.

Ngoài cửa sổ, đột nhiên trời mưa nhỏ, tí tách.

Tiếng mưa phùn rụng lá xuyên thấu qua cửa sổ truyền vào trong phòng, nhẹ nhàng, lại làm cho người ta cảm thấy vô cùng an ổn.

Nam Khuê lập tức tắt đèn bàn bên giường, mở rèm cửa sổ ra.

Trong nháy mắt, toàn bộ căn phòng trở nên sáng sủa, ông già mỉm cười cảm thán: “Vẫn là thế giới bên ngoài tốt!”

“Ông nội, chờ ông khỏi bệnh, dù ông muốn đi đâu, chúng con đi cùng ông.”

“Được nha, vậy ông nội này có phúc rồi.”

“Ông nội, con pha trà cho ông, ông muốn uống trà gì?”

“Long Tỉnh.”

“Được.”

Nam Khuê nhìn bộ công cụ pha trà, pha trà một cách có trật tự, mỗi một bước, mỗi một động tác, cô đều cố gắng hoàn mỹ.

Khi nói đến trà, lúc đầu, cô không biết gì cả.

Bây giờ kỹ thuật pha trà này, là Lục Kiến Thành tự tay dạy cho cô.

Chỉ tiếc kỹ thuật học được, tinh túy vẫn kém mười vạn tám ngàn dặm.

Pha trà xong, Nam Khuê đưa một tách cho ông cụ Lục, tự rót cho mình một tách.

Bởi vì trời mưa, nhiệt độ giảm, Nam Khuê cầm tách trà, khói lượn lờ, hơi nóng rất nhanh bị gió thổi tan.

Chẳng bao lâu, nhiệt độ trà đã đến thời điểm thích hợp nhất để uống.

“Ông nội, có thể uống rồi, ngài nếm thử.”

Ôngcụ nhấp một ngụm, mỉm cười gật đầu: “Ngon, nhóc con pha trà rất hợp khẩu vị của ông nội.”

“Ông nội, kỳ thật con biết kỹ thuật pha trà của mình bình thường, cũng chỉ có ngài yêu thương con, nên luôn khen con.” Nam Khuê xấu hổ cười nói.

“Vậy thì sao, ông nội thích, bọn họ đều phải thích.”

“Ông nội, ông thật bá đạo.” Nam Khuê cười rạng rỡ.

Miệng cười, nhưng trái tim của cô thì lạnh lẽo.

Ông nội rất thương cô, rất thích cô.

Nhưng phải làm sao đây?

Lục Kiến Thành hết lần này tới lần khác chính là ngoại lệ.

Anh không yêu cô.

Cho đến bây giờ, cô không có cách nào tiếp tục lừa dối chính mình.

Bỗng nhiên ngửa đầu, Nam Khuê uống hết trà vào bụng.

Cay đắng.

Cô cảm thấy rất cay đắng.