Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1457




Chương 1457

Anh ta cắm tai nghe vào bút ghi âm và bắt đầu nghe cẩn thận nội dung bên trong. Nghe đến cuối, lông mày anh ta nhíu chặt, không ngờ quá trình diễn ra chuyện này lại là như vậy.

Anh ta cẩn thận ngẩng đầu nhìn phòng làm việc.

Giờ phút này những người khác đều đã ra ngoài làm việc, chỉ còn lại Vân Chi Lâm ở trong phòng làm việc của mình, và người đang ở cách anh ta không xa, Cố Tịch Dao.

Sau đó anh ta lấy bút ghi âm của mình ra, nhanh chóng sao lưu lại nội dung bên trong rồi lại cẩn thận cất bút ghi âm của mình đi.

Tiếp theo, anh ta cẩn thận lấy một cái tua vít từ trong ngăn kéo ra. Sau đó nhẹ nhàng vặn ốc vít ở ngoài vỏ bút ghi âm ra, chẳng bao lâu sau bo mạch chính của bút ghi âm lộ ra.

Luật sư Vương ngẩng đầu liếc nhìn Cố Tịch Dao đang cúi đầu sắp xếp tài liệu, nở một nụ cười thâm trầm, không có cái này, để xem cô làm thế nào còn có thể ỷ vào việc có Vân Chi Lâm làm chỗ dựa cho cô.

Nghĩ tới đây, anh ta lại cúi đầu xuống bắt đầu nghịch loạn một trận, sau đó vặn lại ốc vít bên ngoài vỏ bút ghi âm rồi đặt sang một bên.

Khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi, Luật sư Vương giả vờ sắp xếp một chút đồ đạc của mình vào trong túi tài liệu.

Anh ta cầm chiếc bút ghi âm đã được động chân động tay đi đến gian phòng của Cố Tịch Dao ở bên cạnh.

“Cho cô, bây giờ tôi còn có việc phải đi ra ngoài, thứ này chờ tôi quay về rồi sẽ nghe.” Anh ta nghiêm mặt nói xong rồi ra khỏi văn phòng.

Cố Tịch Dao đang vùi đầu sắp xếp lại các tài liệu phải dùng để ra tòa, sau khi nhận bút ghi âm thì tiện tay bỏ vào trong túi xách của mình.

Luật sư Vương sau khi xuống lầu thì vẫy tay chặn một chiếc taxi, sau khi lên xe lấy giấy bút viết một cái địa chỉ đưa cho tài xế, sau đó nói: “Đưa tôi đến nơi này.”

Lái xe cầm tờ giấy nhìn một chút, sau đó tiện tay ném nó ra cửa xe.

Xe lập tức lao đi.

Sau khi chiếc xe chở Luật sư Vương lao đi, một người xuất hiện ở nơi họ vừa dừng xe, anh ta cúi người cầm tờ giấy bị tài xế taxi vứt bỏ.

Nhìn địa chỉ phía trên và hơi chau mày một cái.

Chẳng bao lâu sau một chiếc taxi đi tới trước tòa nhà văn phòng của Công ty giải trí Tân, nhưng anh ta không dừng lại mà chậm rãi đi vòng qua bên cạnh tòa nhà văn phòng rồi mới dừng lại.

Luật sư Vương xách túi của mình xuống xe, lúc này anh ta lấy một chiếc mũ lưỡi trai màu đen ra đội lên đầu, anh ta kéo vành mũ xuống rất thấp, sau đó đeo một chiếc kính râm có thể che khuất nửa khuôn mặt.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, anh ta đi vào văn phòng từ một cánh cửa nhỏ.

Sau sự việc ngày hôm qua, những người trong Công ty giải trí Tân đều biến thành chim sợ cành cong, hết sức cẩn thận.

Khi Luật sư Vương đẩy cửa đi vào, Tiểu Thiến người đã từng tiếp đón Cố Tịch Dao lập tức nghêng đón: “Xin hỏi anh tìm ai?”

Lời này vừa nói ra, những người khác đang ngồi rất cảnh giác đứng lên nhìn người tới đây.

“Cô không cần hỏi, tôi chỉ cần gặp tổng biên tập của các cô ở đây. Trên tay tôi có một chút đồ vật mà ông ta cảm thấy hứng thú.” Giọng nói của Luật sư Vương rất trầm thấp.