Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1462




Chương 1462

Sau đó anh lại nhìn thoáng qua luật sư Vương: “Luật sư Vương, hiện tại cách ngày phiên tòa không còn nhiều lắm, anh vất vả một chút, cố gắng nghĩ xem có cách nào khác có thể xoay chuyển được không.”

Luật sư Vương gật đầu: “Luật sư Vân, anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách.”

Vân Chi Lâm gật đầu: “Nếu chuyện đã xảy ra thì mọi người không cần để ở trong lòng, cùng nhau nghĩ cách biến chuyện xấu thành chuyện tốt.”

Cố Tịch Dao nghe ra được Vân Chi Lâm đang an ủi mình.

Cô quay về chỗ của mình nhìn máy ghi âm đã hư thì nhíu mày. Cô luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng lại không nói ra được.

Vì thế cô vẫn ôm hy vọng, cầm máy ghi âm đ ến cửa hàng chuyên sửa chữa máy tính thử xem, không chừng có thể sửa được.

Dọc đường đi, chú Khôn nhìn qua kính chiếu hậu thấy Cố Tịch Dao nhíu mày ngồi phía sau, vẻ mặt đầy tâm sự.

“Cô Cố, cô có chuyện buồn rầu sao?”

Cố Tịch Dao lắc đầu, sau đó lại gật đầu.

Chú Khôn dùng tay trái cầm vô lăng, tay phải lấy ra một tờ giấy trong túi áo: “Cô Cố, cô nhìn thứ này xem.”

Cố Tịch Dao đưa tay nhận lấy tờ giấy trong tay chú Khôn.

Cô nhìn địa chỉ trên đó thì nhíu mày. Bởi vì địa chỉ trên đó và văn phòng của công ty Giải Trí Mới cùng thuộc một con đường.

“Chú Khôn, chú lấy thứ này ở đâu?” Cố Tịch Dao cầm tờ giấy hỏi chú Khôn.

“Cô Cố, sáng sớm hôm nay tôi đi dạo ở dưới lầu thì tình cờ thấy luật sư Vương vội vàng đi qua đường đối diện đón xe taxi, cậu ta đưa cho tài xế một tờ giấy, tài xế xem xong thì ném tờ giấy xuống đất rồi lái xe đi. May là lúc đó con đường này rất ít xe nên tôi đi qua nhặt tờ giấy, thấy địa chỉ trên đó rất gần với chỗ cô đã đi ngày hôm qua.”

Chú Khôn kể lại toàn bộ sự việc cho Cố Tịch Dao nghe.

Cố Tịch Dao nghe xong thì cũng không để ở trong lòng. Dù sao nơi đó có rất nhiều công ty giải trí và truyền thông báo chí.

Cô tới một nơi có rất nhiều cửa hàng chuyên sửa chữa máy tính, sau đó đưa máy ghi âm cho nhân viên sửa chữa: “Anh giúp tôi xem có thể sửa được máy ghi âm này hay không?”

Nhân viên sửa chữa nhận máy ghi âm, nhanh chóng dùng tua vít tháo vỏ máy. Anh ta nhìn mạch điện thì khẽ cau mày: “Cô ơi, bảng mạch điện đã chập mạch, rất nhiều chỗ đã hư hỏng, có lẽ không sửa được.”

“Vậy anh xem có thể khôi phục dữ liệu trong đó được không?” Cố Tịch Dao không từ bỏ, vẫn ôm một tia hy vọng.

“Được, tôi sẽ thử xem.” Nhân viên sửa chữa nói xong thì kết nối dây cáp từ máy tính của mình đến bảng mạch đặc biệt, sau đó anh ta nhanh chóng tháo con chip ghi nhớ của máy ghi âm ra rồi gắn vào bảng mạch đó, sau khi anh ta xác nhận không có sai sót mới bắt đầu thao tác trên phần mềm.

Cố Tịch Dao đợi hơn hai tiếng, nhân viên sửa chữa cầm một USB đưa cho cô: “Cô ơi, tôi chỉ có thể giúp cô tìm được dữ liệu này thôi, bởi vì máy ghi âm bị hư khá nghiêm trọng nên không tìm được hết, nếu lúc bắt đầu phát hiện vấn đề mang tới chỗ tôi thì có thể khôi phục được tất cả.”